Trong mắt hoàng hậu nương nương thoáng qua một tia tán thưởng. 
 
Bà  vốn    mắt việc Thẩm Thế Uyên chỉ sủng một nữ tử   thế lực, nhưng  chẳng  gì  đứa con bướng bỉnh của . 
 
Kế sách của  tuy   hảo nhưng ít  cũng giải quyết   mắt.
 
“Đứa trẻ ngoan.” 
 
Bà  xúc động nắm lấy tay :
 
“Con  thể nghĩ cho Thế Uyên như , đúng là phúc khí của nó.”
 
Ta cúi đầu, nơi khóe môi vẽ nên một nụ  lạnh lẽo.
 
18
 
“Chỉ cần ai  thể hầu hạ vương gia,  sẽ xin ban phong  thị  cho  đó.” 
 
Ta  với đám nha  mới  mua về. 
 
Những nữ tử  nhan sắc  tầm thường  lập tức ánh lên hy vọng, đặc biệt là hai   cử đến viện của Tôn Thấm Hinh, càng tỏ  háo hức sẵn sàng  tay.
 
Có sự hậu thuẫn của hoàng hậu nương nương, việc một vương phi đưa nha   viện của trắc phi, trong mắt  ngoài chẳng khác nào biểu hiện của đức hạnh hiền hậu. 
 
Thẩm Thế Uyên dù trong lòng bất mãn cũng  thể   lời nào.
 
Mỗi  Tôn Thấm Hinh tìm cách đuổi những nha  đó ,  liền lập tức đưa  mới tới. 
 
Danh nghĩa là vương phi ban thưởng thị nữ, khiến nàng  và Thẩm Thế Uyên đều  bó tay. 
 
Những nha   vì  giành  vị trí thị , liền dùng đủ  cách quyến rũ. 
 
Có  cố tình để lộ cánh tay trắng mịn khi vương gia đến,   đang bưng   giả vờ vấp ngã, lao thẳng  lòng .
 
“Những nha   quá đáng lắm !” 
 
Tôn Thấm Hinh giận đến phát điên nhưng   dám đuổi . 
 
Dù  đây là nha  do  ban, đuổi  tức là  nể mặt .
 
Ngay cả Thẩm Thế Uyên cũng  quấy rầy đến phiền lòng. 
 
Ngay cả lúc  sách trong thư phòng cũng  nha  giả vờ dọn dẹp mà cố ý trêu chọc. 
 
Trong tình cảnh như thế,  đành tìm đến viện của Bạch Tiêm Gia để tìm sự yên tĩnh. 
 
Dù  chỉ  viện nàng  là   những nha  lẳng lơ như .
 
   , đó  là điều  trong tính toán của . 
 
Bạch Tiêm Gia   nữ nhân tầm thường, những thủ đoạn như hoa   của nàng,  gì  nam nhân nào thoát khỏi .
 
Quả nhiên, chỉ một ,  khiến Thẩm Thế Uyên  thể dứt  nổi. 
 
Suốt nửa tháng  đó,  đều ngủ  viện của Bạch Tiêm Gia.
 
“Vương gia! Vương gia!” 
 
Tôn Thấm Hinh  lóc ầm ĩ ngoài viện,  mà cũng chẳng đổi lấy  một ánh mắt từ Thẩm Thế Uyên. Nàng  gần như sụp đổ, suốt ngày sống trong nước mắt.
 
Còn hoàng hậu nương nương   chuyện , ngược  vô cùng vui mừng, còn đặc biệt ban cho  một hộp trang sức châu báu cùng mấy tấm gấm thượng hạng.
 
Ta trở thành  rảnh rỗi nhất trong phủ Kính vương. 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-ta-thay-the-than-the-than-phan-tieu-thu/14.html.]
 
Thẩm Thế Uyên  hai mỹ nhân vây lấy, chẳng rảnh đến tìm  kiếm chuyện. 
 
Tôn Thấm Hinh thì mải mê tranh sủng với Bạch Tiêm Gia, cũng   thời gian gây khó dễ cho . 
 
Hoàng hậu nương nương thường xuyên ban thưởng, khiến địa vị của  trong phủ càng thêm vững chắc.
 
Những ngày như thế kéo dài suốt hai tháng, cho đến một buổi sáng nọ,  phát hiện nguyệt sự của   trễ.
O Mai d.a.o Muoi
Tay áp lên bụng ,  chậm rãi cong môi, nở một nụ  lạnh.
 
Đã đến lúc… bắt đầu bước tiếp theo .
 
19
 
Vương gia, chúng  cùng  hồ du ngoạn ngắm sen   ? 
 
Lúc Bạch Tiêm Gia đưa  đề nghị , nàng đang   đùi Thẩm Thế Uyên, đúng  mùa sen nở rộ  nhất trong năm. 
 
Ta  nàng cố tình   câu đó ngay  mặt Tôn Thấm Hinh.
 
Quả nhiên, Tôn Thấm Hinh lập tức phụ họa:
 
 “Phải đấy, sen thanh cao thoát tục,  yêu thích nhất là hoa sen.”
 
Thẩm Thế Uyên  hai mỹ nhân vây quanh trái ,  đến  khép  miệng: 
 
“Nếu các nàng đều  ,  thì  thôi.”
 
“Vương phi nương nương cũng cùng  nhé?” 
 
Bạch Tiêm Gia  đầu  , trong mắt lóe lên tia giảo hoạt, như thể :  như  mới giống một gia đình  chỉnh. Thế là chúng  rầm rộ xuất thành.
 
Trên thuyền, tiếng tì bà tiêu sáo vang vang, vô cùng náo nhiệt. 
 
Thẩm Thế Uyên dẫn theo hai mỹ nhân  phía , còn   phía , lặng lẽ  cảnh vui nhộn nơi  từ xa.
 
“Tiểu thư.” 
 
Lưu ma ma rót cho  một chén . 
 
“Người xem bọn họ…”
 
Ta nhận lấy chén , khẽ nhấp một ngụm: 
 
“Nhìn gì chứ? Cũng chỉ là một vở kịch mà thôi.”
 
Trên thuyền phía , Tôn Thấm Hinh đang ngâm thơ:
 
“Xuất u nê nhi bất nhiễm, trạc thanh liên nhi bất yêu…”
 
Nàng  cố ý nâng giọng, ánh mắt   ngừng liếc  Bạch Tiêm Gia.
 
Bạch Tiêm Gia     để tâm, chỉ lười nhác tựa  lòng Thẩm Thế Uyên, ngón tay khẽ vuốt ve vạt áo  một cách hờ hững.
 
Động tác  lập tức khiến sắc mặt Tôn Thấm Hinh trở nên khó coi.
 
Thẩm Thế Uyên rõ ràng cũng nhận  làn sóng ngầm giữa hai , nhưng   vui vẻ tận hưởng. 
 
Lúc thì cùng Tôn Thấm Hinh ngâm thơ họa vần, khi thì đùa giỡn trêu chọc với Bạch Tiêm Gia,  thể nào sung sướng hơn.
 
Mắt thấy mặt trời sắp lặn, đại nha  Thải Nhi của Tôn Thấm Hinh ghé sát tai nàng  thì thầm mấy câu.