Lưu ma ma ghé sát, hạ giọng hỏi: 
 
“Nếu cả vương gia và Tôn trắc phi đều c.h.ế.t ở đây, chẳng  sẽ  còn ai chướng mắt chúng  nữa ?”
 
“Ai  Tôn Thấm Hinh sẽ c.h.ế.t?” 
 
Ta khẽ . 
 
“Nàng   sống.”
 
Lưu ma ma ngây : “ mà…”
 
“Nghĩ kỹ xem.” 
 
Ta chậm rãi  dậy, bước tới bên cửa sổ.
 
“Nếu cả hai cùng mất tích,  cùng Thẩm Thế Uyên c.h.ế.t còn Tôn Thấm Hinh bình an vô sự, ngươi  xem, hoàng thượng và hoàng hậu sẽ nghĩ gì? Huống hồ, việc  thuyền riêng là do Tôn Thấm Hinh đề nghị .”
 
Lưu ma ma bừng tỉnh: 
 
“Chắc chắn họ sẽ trút giận lên  Tôn trắc phi!”
 
“ .” 
 
Ta  mặt hồ ngoài cửa sổ. 
 
“Tôn Thấm Hinh  những  sống, mà còn  sống thật . Nàng  cũng ở  thuyền nhưng  chẳng hề hấn gì, đó chính là điểm đáng ngờ lớn nhất.”
 
“Sự tồn tại của nàng   chỉ giúp  thu hút sự chú ý, còn giúp loại trừ  nghi ngờ hướng về .”
 
“Tại ?” 
 
Bạch Tiêm Gia cũng tiến  gần hỏi.
 
Ta    hai  họ:
 
“Bởi trong mắt  ,  chính là một hiền thê tình nghĩa sâu đậm với Kính vương. Các ngươi  xem,  đang buồn đến thế nào, lo lắng đến thế nào. Một nữ nhân yêu phu quân như ,   thể hại c.h.ế.t chính phu quân của  ?”
 
Nói đến đây,   nhịn  mà bật  thành tiếng.
 
Bọn ngu ngốc  vĩnh viễn  hiểu , kẻ càng biểu hiện tình thâm ý nặng mới là kẻ đáng sợ nhất.
 
Đêm  khuya, bên ngoài vẫn vang lên tiếng gọi loạn khắp nơi. 
 
Ta , bọn họ sẽ chẳng tìm  gì cả. Dòng nước ngầm nơi đó sẽ cuốn tất cả  vực sâu  đáy.
 
Thẩm Thế Uyên, ngươi chẳng  ghét nhất loại nữ nhân tâm cơ thâm hiểm như  ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-ta-thay-the-than-the-than-phan-tieu-thu/16.html.]
 
Vậy thì để ngươi vĩnh viễn ở  nơi ao sen mà ngươi yêu thích nhất  .
 
Sen ở đây giống  bao nhiêu nữ tử mà ngươi từng mê mẩn, ngoài mặt thanh cao thoát tục, kỳ thực  sớm nhuốm đầy bùn nhơ.
 
21
 
Viện binh đến  nhanh,  đầy một canh giờ  hộ tống  và Bạch Kiến Gia trở về phủ Kính Vương. 
 
Lại thêm một canh giờ nữa, Tôn Thấm Hinh cũng  cứu về, còn Thẩm Thế Uyên thì  trở thành một cái xác lạnh lẽo.
 
"Nghịch tử!" 
 
Hoàng thượng  khi  tin liền nổi trận lôi đình, rồng giận gầm vang: 
 
"Trẫm chỉ  một hoàng tử  thôi mà!"
 
Hoàng hậu ngất xỉu ngay tại chỗ, còn  thì quỳ rạp  đất,  gào thảm thiết:
 
"Vương gia ơi,    nỡ bỏ  mà  như !"
 
Vừa    dập đầu, đến khi   khác cản  mới chịu dừng.
 
Hoàng thượng  lệnh điều tra kỹ tất cả thuyền bè và  hầu hôm đó. 
 
Ta  đoán  điều , vì quả thực tất cả thuyền đều   vấn đề gì cả.
 
Lúc đó,  cùng bọn họ lên thuyền ngoài thái giám  cận của Thẩm Thế Uyên thì chỉ  đại nha  của Tôn Thấm Hinh là Thải Nhi. 
O mai d.a.o Muoi
Chỉ tiếc, hai   cũng vì cứu chủ mà cùng chôn xác  hồ .
 
 phụ   sẽ chăm sóc  nhà của Thải Nhi thật tố, vì Thải Nhi là  của .
 
Giữa lúc hỗn loạn, hoàng hậu lao đến chỗ Tôn Thấm Hinh, giáng lên  nàng  những cú đ.ấ.m đá điên cuồng:
 
"Tiện nhân! Đều tại ngươi! Chính ngươi  hại c.h.ế.t nhi tử của !"
 
Còn  thì  lóc sướt mướt  linh đường, cuối cùng ngất lịm.
 
Lưu ma ma vội mời ngự y đến, ai ngờ  bắt mạch liền phát hiện   mang thai hai tháng.
 
Hoàng thượng xúc động đến run cả giọng:
 
"Hoàng tôn của trẫm! Trẫm vẫn còn hoàng tôn nối dõi!"
 
"Mau! Mau truyền viện sử Thái y viện tới,  dưỡng thai cho thật !"