Không chỉ  y phục và trang sức, ngay cả kiểu tóc và cách trang điểm cũng  khác gì nàng ngày thường.
 
Tim  bỗng đập thình thịch dữ dội. Có gì đó  đúng, cực kỳ  đúng. 
 
Nếu là trừng phạt thì  thể thế . Nếu là nhục nhã,  càng   thế . 
 
Trừ phi...
 
Ta  dám nghĩ tiếp.
 
"Không tồi,  giống." 
 
Lưu ma ma  đầu lên tiếng, giọng mang vài phần tán thưởng. 
 
"Đi thôi, phu nhân đang đợi ở tiền sảnh."
 
Chưa kịp đến tiền sảnh,   thấy bên trong truyền  tiếng cãi vã gay gắt. 
 
Một giọng trẻ tuổi, ngạo mạn; còn  là trầm  chắc chắn, hẳn là Thừa tướng đại nhân.
 
Ngoài cửa tiền sảnh, phu nhân đang chờ sẵn. 
 
Hôm nay bà mặc một bộ đồ vải thô giản dị, vẻ mặt trầm tĩnh, ánh mắt  sắc bén khác thường,   khác xa với dáng vẻ hiền từ thường ngày. 
 
Thấy , bà đánh giá kỹ một lượt, dường như  hài lòng với vẻ ngoài .
 
Ta cúi đầu, giả vờ lo lắng bất an. 
 
 trong lòng, đầu óc đang xoay chuyển như bay. 
 
Cảnh tượng như , sự sắp đặt như thế, thêm cả tiếng cãi vã trong tiền sảnh... một phỏng đoán táo bạo dần hiện rõ trong tâm trí .
 
"Ngẩng đầu lên." 
 
Phu nhân bất ngờ .
 
Ta  lời ngẩng đầu,  thẳng  mắt bà.
 
"Từ hôm nay, ngươi chính là Trương Lệnh Du, đích nữ của phủ Thừa tướng."
 
Giọng phu nhân  nhanh  chậm, nhưng từng chữ như sấm nổ bên tai .
 
Ta cúi đầu, che  ánh sáng lóe lên trong mắt. 
 
Thấy   hoảng loạn, thậm chí chẳng hỏi han điều gì, phu nhân nở nụ  như thể tất cả đều  trong dự tính của bà.
 
Ta , một màn kịch đủ sức  đổi vận mệnh  sắp sửa bắt đầu. Và   sẵn sàng tiếp nhận vai diễn .
 
Ta âm thầm siết c.h.ặ.t t.a.y áo. Khoảnh khắc đó,  bỗng  chút thương hại với Trương Lệnh Du thật sự. 
 
Nàng quá ngây thơ, cứ tưởng rằng tình cảm  đời đều là chân thành. 
 
Nàng  , trong chốn thâm môn đại viện , ai ai cũng giấu d.a.o trong lòng.
 
Còn , sinh  vốn là ác nhân, trời định là  sống giữa gươm d.a.o c.h.é.m g.i.ế.c .
 
7
 
Phu nhân nắm lấy cổ tay , bước chân nhẹ nhàng tiến gần về phía tiền sảnh. 
 
Bàn tay bà  lạnh nhưng  vững vàng lạ thường. 
 
Ngoài cửa bên của tiền sảnh, bà dừng  nhẹ nhàng vén một góc rèm,  hiệu cho    trong.
 
Ta nín thở, ánh mắt   trong sảnh.
O Mai d.a.o Muoi
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-ta-thay-the-than-the-than-phan-tieu-thu/5.html.]
Nắng từ cửa sổ cao nghiêng nghiêng chiếu , kéo bóng   nền đất thành một dải dài. 
 
Thừa tướng đại nhân  ở giữa, gương mặt vốn uy nghiêm nay   phần tái nhợt. 
 
Đối diện ông là một nam tử trẻ tuổi mặc trường bào tím, Thẩm Thế Uyên.
 
Đây là  đầu tiên    rõ Kính Vương ở  cách gần như . 
 
Quả thật là một khuôn mặt , lông mày như họa, cử chỉ tao nhã. 
 
Chỉ là đôi mắt đào hoa đầy tình ý , lúc   lạnh lẽo khiến  rùng .
 
"Thừa tướng đại nhân." 
 
Giọng Thẩm Thế Uyên mang theo vài phần kiêu căng thờ ơ:
 
"Ngài cảm thấy hôn sự  còn  thể tiếp tục ? Lệnh ái tư thông với nam nhân khác bỏ trốn, chuyện    chuyện nhỏ. Dù bây giờ còn  lan truyền  ngoài nhưng nếu  huỷ hôn ngay..."
 
Hắn khẽ lắc đầu, khóe môi nhếch lên một nụ  như  như .
 
"Ta  dám đảm bảo chuyện  sẽ mãi  che giấu."
 
Thừa tướng đại nhân nén giận, gương mặt từ trắng chuyển sang xanh. 
 
Mỗi lời của Thẩm Thế Uyên đều như lưỡi d.a.o,   mất mặt Trương gia,  thăm dò giới hạn của ông.
 
 lúc , phu nhân khẽ  bên tai : 
 
"Ngươi   vì     nhanh như  chuyện Lệnh Du bỏ trốn ?"
 
Ta khựng ,  bừng tỉnh. 
 
Từ lúc tiểu thư rời phủ đến khi  bắt về,  đầy một canh giờ. 
 
Thẩm Thế Uyên  chỉ , mà còn tới phủ  khi tin tức kịp lan  ngoài. 
 
Điều  hiển nhiên   ngẫu nhiên. 
 
Cái gọi là thương nhân sa cơ , e rằng  là quân cờ   sắp đặt từ sớm.
 
"Nếu  thật sự   cưới Lệnh Du." 
 
Giọng phu nhân lạnh :
 
"Hoàn   thể đường đường chính chính thỉnh cầu hoàng thượng thu hồi thánh chỉ tứ hôn.    dùng cách  để hủy  thanh danh của nàng, ép nàng tự vẫn."
 
Ta gật đầu thầm tán đồng. 
 
Với địa vị của Trương gia, nếu chỉ đơn giản  huỷ hôn cũng chẳng ai miễn cưỡng . 
 
Thế nhưng Thẩm Thế Uyên  cố tình  tay ác độc đến , rõ ràng là  đẩy Trương Lệnh Du đến đường cùng.
 
Trong sảnh, Thẩm Thế Uyên vẫn thao thao bất tuyệt: 
 
"Trương đại nhân, ngài cho  mang Lệnh Du về thì  chứ? Một đoá hoa tàn nhụy rụng như nàng , bổn vương tuyệt đối  thể cưới. Nếu ngài kiên quyết giữ hôn ước, đến ngày thành   sẽ  hưu thư ngay lập tức."
 
Gương mặt thừa tướng đại nhân  cực kỳ khó coi. 
 
 đúng lúc đó, giọng Thẩm Thế Uyên chợt  đổi:
 
" mà, bổn vương cũng    tuyệt tình. Dù Lệnh Du  xứng  vương phi, nhưng nể mặt hoàng mệnh khó trái..." 
 
Hắn ngừng  một chút,  nở nụ  sâu xa:
 
"Chỉ cần nàng tự xin  , đợi bổn vương cưới Thấm Hinh xong, sẽ chọn ngày nạp nàng  phủ."