hề sợ hãi,  thẳng  mắt  với ánh mắt lạnh lùng đầy quyết tâm.
 
Cuối cùng,  chỉ hừ lạnh một tiếng: 
 
“Trương Lệnh Du, cả đời  bản vương cũng sẽ  yêu nàng. Cho dù nàng    xác bản vương, cũng đừng mơ tưởng đến trái tim của bản vương!”
 
Dứt lời,  vung tay áo bỏ .
 
Ta  theo bóng lưng , trong lòng chỉ  là sự khinh bỉ. 
 
Loại nam nhân  còn  bằng một nữ tử như . 
 
Rõ ràng trong lòng  nghi ngờ,   dám đánh cược để xác thực. 
 
Thật là  nhục  phận hoàng tử.
 
Hắn cho rằng dùng lời lẽ đó  thể khiến  tức giận? 
 
Thật nực . 
 
Trong mắt ,  chẳng qua chỉ là một quân cờ để lợi dụng mà thôi.
 
“Phụ .” 
 
Ta   hành lễ với Thừa tướng đại nhân, nét mặt  khôi phục vẻ bình tĩnh, như thể     lóc đòi c.h.ế.t  từng tồn tại.
 
Thừa tướng đại nhân   sâu thẳm,  đó nở nụ  giống hệt phu nhân.
 
Ta , ông   hài lòng với biểu hiện của .
 
Đối với , trái tim của Thẩm Thế Uyên    quan trọng. 
 
Quan trọng là  phận, là địa vị của  và… là vị trí  lưng .
 
Nếu   dám dùng thủ đoạn đê tiện để hãm hại một nữ tử vô tội,  thì đừng trách   dùng chính cách đó để đáp trả.
 
Ta cúi đầu, che giấu tia lạnh lẽo lướt qua trong mắt.
 
Trò chơi… mới chỉ  bắt đầu thôi, Thẩm Thế Uyên.
 
Ngươi vĩnh viễn sẽ  , những việc ngươi  hôm nay… sẽ trở thành nuối tiếc lớn nhất đời ngươi.
 
9
 
Đợi Thẩm Thế Uyên rời , phu thê Thừa tướng đưa   thư phòng. 
 
Ánh nắng xuyên qua ô cửa sổ chiếu loang lổ xuống tấm thảm. 
 
Ta lặng lẽ  đó, chờ họ mở lời.
 
“Chắc ngươi cũng đoán  .” 
 
Thừa tướng đại nhân lên tiếng, giọng  chút mỏi mệt:
 
“Chúng  chọn ngươi  thế Lệnh Du là  cân nhắc kỹ càng.”
 
Ta cụp mắt,   gì. Lúc , im lặng là câu trả lời  nhất.
 
“Ngươi theo bên Lệnh Du hai năm,  thói quen của nàng, ngươi đều hiểu rõ. Đó là lý do thứ nhất.” 
 
Phu nhân tiếp lời, ánh mắt mang theo ẩn ý sâu xa:
 
“Thứ hai…” 
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-ta-thay-the-than-the-than-phan-tieu-thu/7.html.]
Bà  : “Chúng   điều tra  phận của ngươi. Dưỡng phụ … và tên thương nhân đáng c.h.ế.t đó, đều c.h.ế.t  đúng lúc…”
 
Ta ngẩng đầu,  thẳng  mắt bà: 
 
“Phu nhân  điều tra,  chắc cũng  vì .”
 
“Phải .” 
O mai d.a.o Muoi
Phu nhân gật đầu:
 
“Thủ đoạn của ngươi  gọn gàng. Cái c.h.ế.t của tên thương nhân,  ngoài chỉ nghĩ là  uống rượu say  rơi xuống nước. Còn dưỡng phụ ngươi…” 
 
Bà khẽ : 
 
“Ai mà ngờ  một đứa bé bảy tuổi  thể   đến mức đó?”
 
Ta  phủ nhận. 
 
Đã tra  nhiều như thế, chối cũng chỉ thêm giả tạo.
 
“Ngươi  thông minh, cũng đủ tàn nhẫn.” 
 
Thừa tướng đại nhân :
 
“Hôm nay đối phó với Kính Vương, thủ đoạn càng khiến    nể phục. Một  như ngươi, đúng là thứ chúng  cần.”
 
Ta khẽ hỏi: “Vậy, thừa tướng đại nhân    gì?”
 
“Thẩm Thế Uyên là kẻ tâm ngoan thủ lạt.” 
 
Giọng ông  lạnh :
 
“  là nhi tử của Hoàng hậu,  phận cao quý. Muốn trả mối nhục hôm nay, nhất định    đặc biệt để đối phó với . Mà nhị tiểu thư…” 
 
Phu nhân thở dài:
 
“Nàng  quá ngu dại,  còn si mê Kính Vương. Nếu gả qua đó, chỉ sợ sẽ rước họa cho Trương gia.”
 
Trương gia cần một nữ nhi  bản lĩnh để vững vàng  lên vị trí , mà   bản lĩnh nhưng   xuất .
 
Đây đúng là một cuộc trao đổi  thể  hảo hơn.
 
“Ta đồng ý.” 
 
Ta  do dự.
 
Phu phụ Thừa tướng liếc , dường như  hài lòng với sự dứt khoát của .
 
Phu nhân lập tức sắp xếp. 
 
Đêm đó, đưa tiểu thư đến một trấn nhỏ nơi biên ải, dự định chờ đại cục  định mới đưa nàng hồi kinh. 
 
Còn những hạ nhân  chuyện tiểu thư bỏ trốn… đều  đưa xuống địa phủ. 
 
Ta , phu nhân  việc xưa nay luôn sạch sẽ, dứt khoát.
 
Bề ngoài bà  hiền hậu nhưng ai cũng  giới hạn. 
 
Rõ ràng, tiểu thư chính là giới hạn của bà.
 
Trước khi chia tay, tiểu thư  đến hoa lê đẫm mưa.