71
 
Tên thái giám nhỏ chặn  :
 
“Vương phi, vương phi, vương gia  dặn ,  ai   quấy rầy. Người…  chờ một lát   ạ?”
 
Ta liếc   một cái, như d.a.o sượt qua.
 
Hắn  lập tức co rúm  nép  góc tường, nhưng vẫn cố la lên:
 
“Vương phi! Vương phi! Vương gia  cho … ái dà! Vương…”
 
Tiếng     đóng cửa nhốt  bên ngoài.
 
Ta bước  gian ngoài, liền  thấy trong phòng  tiếng  chuyện.
 
Ta lập tức nín thở, căng tai lên  trộm.
 
Không ngờ   thấy giọng của Diệp Thanh Thanh:
 
“Thiếp trở về .”
 
Giọng biểu ca vang lên:
 
“Nàng  nên  .”
 
Diệp Thanh Thanh :
 
“Thiếp chỉ  hỏi rõ, mấy năm nay…   từng yêu   ?”
 
Ta khinh thường bĩu môi!
 
Còn  là     nữa cơ đấy!
 
Chẳng lẽ định đợi  c.h.ế.t,  đợi  hòa ly  mới lộ mặt  !
 
72
 
Giọng biểu ca  như  thể tin nổi:
 
“Chúng  vẫn luôn là tri kỷ, bằng hữu ,  nàng  hỏi như thế?”
 
Giọng Diệp Thanh Thanh vỡ vụn như  :
 
“Chàng…  rõ ràng   bằng ánh mắt chan chứa tình cảm… Chúng  ở bên  lâu như ,  tiếng  chung,  hiểu , lắng  , tôn trọng .”
 
“Thiếp  về chuyện nam nữ bình đẳng,  quỳ lạy,  cũng  tán đồng, còn ủng hộ lý tưởng của  nữa… Chẳng lẽ   vì   chịu  ,    thành hôn, nên chúng  mới   rõ với  ?”
 
“Những ngày tháng , chúng  cùng nghiên cứu khoai lang, chờ khoai tây nảy mầm, cùng  lấm lem tro bụi thử nghiệm đại pháo, ăn ý đến thế, tâm linh tương thông như ,   …”
 
Giọng nàng  nghẹn ngào, đầy đau khổ và  thể tin nổi.
 
73
 
“Chàng từng  với  rằng   trở thành hoàng đế, rằng   chí lớn,  khiến thiên hạ no đủ,  dân biên cương  yên  sinh sống,     tạo  một thời thái bình thịnh thế! Chàng còn bảo  giúp  nữa!”
 
“Chẳng lẽ   vì  yêu , nên mới  cho   những hoài bão và khát vọng  ? Tại  giờ    chịu thừa nhận là  từng yêu ?”
 
Nàng  tự  đoán:
 
“Có  vì thế lực Thôi gia quá lớn,  lo cho cục diện triều đình nên mới  dám thừa nhận? Thật    thể đợi…”
 
“Nàng từng gặp vương phi  chứ.”
 
Biểu ca cắt ngang lời nàng , giọng đột nhiên trầm xuống.
 
74
 
Ta liền ghé tai sát hơn nữa.
 
Giọng Diệp Thanh Thanh truyền :
 
“Tất nhiên là từng gặp .”
 
Nghe còn  chút bối rối.
 
Biểu ca thở dài :
 
“Vương phi tính tình kiêu ngạo, bướng bỉnh, coi trời bằng vung, chắc nàng cũng .”
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-ta-xin-hoa-ly-phu-quan-lanh-lung-phat-dien-roi/10.html.]
“… nàng ất rực rỡ đến thế, dù nổi giận mắng ,  vẫn thấy nàng  đáng yêu, càng thêm thích nàng ,  càng thấy khổ tâm, vì trong lòng nàng  thật sự chẳng  .”
 
“Ta và vương phi từ nhỏ  là thanh mai trúc mã, cùng  lớn lên. Nàng  là     nâng niu trong tay. Trong  đó, tất nhiên cũng  .”
 
“Vải vóc , trang sức tinh xảo, đồ chơi thú vị, chiến mã tuấn tú, món ngon… đều  gửi đến cho nàng  đủ cả. Tốt với nàng   trở thành bản năng của ,  khó mà  đổi.”
Truyện  đăng  page Ô Mai Đào Muối
Ta nhíu mày.
 
Có ?
 
 đúng là biểu ca thường xuyên tặng  đồ thật.
 
 chúng  là họ hàng, biểu  tặng biểu , đó chẳng  là chuyện đương nhiên ?
 
75
 
“Trước đây nếu lời   hành động của   chỗ nào khiến nàng hiểu lầm, thì  xin .  giữa  và nàng trong sạch,   hề  bất kỳ tình cảm nam nữ nào. Ta chỉ coi nàng là tri kỷ, là bằng hữu.”
 
“Giờ nàng   tự do,   chu du thiên hạ,  đương nhiên sẽ ủng hộ.”
 
Giọng Diệp Thanh Thanh run lên:
 
“Không…  thể nào!”
 
“Chẳng lẽ những ánh mắt mập mờ … đều là ảo giác của  ?”
 
Biểu ca :
 
“Ta thật sự  dám mạo phạm nàng. Như nàng từng , trong thế giới của nàng chỉ  chế độ một phu một thê, nàng sẽ    cho ai.”
 
“Còn   thành hôn, mà   cưới  chính là biểu   vẫn luôn yêu từ thuở nhỏ,    thể sinh lòng nam nữ với nàng .”
 
Diệp Thanh Thanh    chạy  ngoài.
 
Vừa khéo đụng   đang  trộm.
 
Ta lập tức  thẳng , liếc nàng  một cái đầy khinh bỉ,  chuẩn  bước  trong.
 
76
 
Không ngờ Diệp Thanh Thanh  gan lớn đến thế.
 
Nàng  đột nhiên mở miệng :
 
“Ngươi tưởng ngươi thắng  ? Ngươi chẳng  gì  ho, chỉ  chút nhan sắc, tính tình  kiêu ngạo bướng bỉnh,  xem hạ nhân  gì. Rồi  cũng sẽ chán ngươi thôi.”
 
Ta cũng chẳng nhịn, bước hai bước đến gần, nắm lấy vai nàng ,  tát thẳng một cái.
 
Cái tát mạnh đến nỗi nàng  ngã lăn xuống đất.
 
Nàng  ôm mặt, sợ hãi  .
 
Ta nhếch môi  lạnh:
 
“Từ   cái tiện tỳ như ngươi, mà dám  chuyện với bổn vương phi như thế? Thật tưởng  là  chắc? Chẳng qua chỉ là một món đồ chơi mà thôi.”
 
Ta liếc nàng  một cái đầy khinh khỉnh,  thướt tha bước  trong.
 
77
 
Biểu ca đang duyệt tấu chương.
 
Hắn chắc chắn   thấy động tĩnh ngoài , thế mà vẫn  im như núi.
 
Giả tạo thật.
 
Hắn  ngẩng đầu, chỉ lạnh nhạt :
 
“Sao nàng  tới đây?”
 
“Ta đến để  chuyện hòa ly.”
 
Hắn ngẩng lên   một cái, vẻ hứng thú thoáng hiện trong mắt:
 
“Ồ, nàng vẫn còn giữ ý định đó ? Nói thử xem.”
 
Ta hừ một tiếng,  xuống ghế bên cạnh:
 
“Đừng tưởng    bụng  bẩn thỉu của . Chẳng   thấy Diệp Thanh Thanh giờ  còn giá trị lợi dụng, nên mới ngừng giả vờ ?”