Đông Tuyết lạnh giọng hỏi: 
 
“Ngươi là ai?”
 
Nàng bình tĩnh đáp: “Ta là Diệp Thanh Thanh.”
 
“Thấy vương phi  còn  quỳ?”
 
Diệp Thanh Thanh  khom  hành lễ: 
 
“Tham kiến vương phi.”
 
Đông Tuyết cùng một nha  khác bước tới, mỗi  giữ c.h.ặ.t một cánh tay nàng, đá mạnh  phía  đầu gối, nàng liền loạng choạng quỳ rạp xuống đất.
 
Ta nhấp một ngụm nước cam trong quán.
 
Ngọt ngào.
 
Ngon thật.
 
Đông Tuyết quát: “Đồ vô phép! Thấy vương phi mà   quỳ xuống !”
 
36
 
Nàng giãy giụa : “Vương phi hà tất  cậy thế h.i.ế.p ?!”
 
Đông Tuyết liền tát cho nàng hai cái: 
 
“Còn dám vu khống vương phi !”
 
Ta chẳng buồn nhấc mí mắt lên.
 
Đông Tuyết tức giận quát: 
 
“Còn  hành lễ?!”
 
Diệp Thanh Thanh bướng bỉnh, nhất quyết  chịu cúi cái đầu cao quý của , chỉ trừng mắt   chằm chằm.
 
Thật chẳng    là gì.
 
Đông Tuyết còn định dạy dỗ nàng thêm thì giọng của biểu ca vang lên:
 
“Dừng tay!”
 
Biểu ca bước , bảo nha  giữ Diệp Thanh Thanh buông tay .
 
Hắn nhíu mày  ,   sang  Diệp Thanh Thanh,  vội vàng đỡ nàng dậy.
 
37
 
Biểu ca  với Diệp Thanh Thanh: 
 
“Ngươi lui xuống  .”
 
Giọng  dịu dàng, còn mang theo vài phần an ủi.
 
Nghe , trong lòng  bốc lên ngọn lửa giận.
 
Ta đập bàn một cái: “Con tiện dân  thấy bản vương phi mà  hành lễ! Còn   ?”
 
Biểu ca nhíu mày: “Ta là vương gia! Bản vương bảo nàng  .”
 
Ta  dậy, ánh mắt khinh miệt liếc qua hai  bọn họ: 
 
“Hai  khiến  mất hết mặt mũi  đám tiểu thư kinh thành, giờ còn giả vờ gì nữa hả?”
 
Ta hừ một tiếng: “Được thôi! Ta lập tức  cung bẩm với mẫu phi, xin bà cho biểu ca nạp !”
 
Ta ngắm nghía móng tay ,  hờ hững : 
 
“Chắc phụ  và ca ca  sẽ vui mừng lắm đấy.”
 
Nói xong,  xoay  định .
 
Lần  cũng khỏi cần trả tiền!
 
Khà khà khà!
 
38
 
Biểu ca kéo tay  , giữ c.h.ặ.t  cho .
 
Hắn hít sâu một : 
 
“Diệp cô nương là  ngoài, nơi nàng  sống   lễ quỳ bái. Ở đây   miễn cho nàng , biểu , đừng chấp nhặt nữa.”
 
“Ta  nàng  hành lễ ngay bây giờ.”
 
Ta   đầy thách thức.
 
Trong mắt   là thất vọng: 
 
“Sao nàng  hiểu chuyện một chút ? Diệp cô nương  góp nhiều công lao, chúng   lấy lễ mà đối đãi.”
 
“Lễ  thể bỏ.”
 
“Nàng!” 
 
Biểu ca tức giận: 
 
“Đừng quên, vị trí vương phi  là nhờ  mới ! Không  , nàng chẳng là gì cả!”
 
39
 
Ta cũng nổi giận: “Có bản lĩnh thì huỷ hôn với  !”
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-ta-xin-hoa-ly-phu-quan-lanh-lung-phat-dien-roi/5.html.]
Biểu ca   mà   lời nào.
 
Ta cũng  chịu yếu thế,   trừng trừng.
 
Một đôi cẩu nam nữ!
 
Lúc , Diệp Thanh Thanh yếu ớt : 
 
“Thôi  . Điện hạ, để  quỳ.”
 
Rồi nàng nhục nhã quỳ xuống, cúi đầu lạy .
 
Ta hừ nhẹ một tiếng,  sang quản sự: 
 
“Mang sổ sách  đây cho .”
 
Quản sự liếc  sắc mặt của biểu ca và Diệp Thanh Thanh,  khẽ đáp “”,  lấy.
 
Ta lật xem sổ sách, thầm giật , một ngày mà kiếm  năm trăm lượng bạc!!!
Truyện  đăng  page Ô Mai Đào Muối
Thật  thể tin !
 
Không  cái quán lẩu  lời  bao nhiêu.
 
Diệp Thanh Thanh  đúng là một nhân tài!
 
40
 
Ta quyết định , đợi đến khi hòa ly,  nhất định  mang theo cả cửa hàng gà rán KFC và quán lẩu .
 
Đó chẳng khác gì con gà mái  đẻ trứng vàng cả.
 
Hơn nữa,  còn  chuẩn  cho  một phòng riêng chuyên biệt,    ăn lúc nào thì đến, chẳng cần xếp hàng chờ đợi.
 
Nghĩ đến đó,    nhịn  mà nhấp thêm một ngụm nước cam.
 
Ngay cả đồ uống cũng ngon đến thế .
 
Diệp Thanh Thanh tài giỏi như , thế mà biểu ca còn  vội nạp nàng   ,  hiểu  còn đợi gì nữa.
 
 nghĩ kỹ ,  liền hiểu dụng ý của .
 
Gặp   tài như thế,  đang cố lấy lòng thôi!
 
Ta khép sổ sách , :
 
“Sau  bạc thu  mang thẳng về vương phủ.”
 
Ta là vương phi, đương nhiên  quản việc trong phủ.
 
Tất cả đều là tiền của !
 
41
 
Xem xong sổ sách, Diệp Thanh Thanh vẫn còn quỳ  đất.
 
Ta cũng chẳng buồn để ý, dẫn nh  rời .
 
Vừa bước lên xe ngựa,  liền cảm giác  một bóng  đen sẫm theo lên cùng.
 
Biểu ca mặt mày lạnh lẽo như nước:
 
“Biểu ,   nàng   như thế .”
 
“Trước  cũng   tiện dân nào nhảy nhót  mặt , còn đòi giành phu quân với  cơ chứ!”
 
Nghĩ đến việc  chia sẻ nam nhân với hạng tiện nhân,  thấy ghê tởm vô cùng, cảm giác như chính    bẩn.
 
Hắn hít sâu một :
 
“Diệp cô nương , ở thế giới của nàng,   đều bình đẳng. Nữ tử  thể như nam nhân,  thể  quan,  thương nhân, ai  tài thì ở vị trí cao, yêu ai cũng  xét sang hèn.”
 
“Biểu ca và nàng   tiếng  chung,  mừng  cho  đấy.”
 
Ta mỉa mai.
 
Tự hạ  đến thế.
 
Ta hiểu vì  trong thoại bản,   phát điên.
 
Cứ dây dưa với hai kẻ điên ,   phát điên mới lạ.
 
42
 
Hắn   thật sâu,   gì thêm.
 
Xe ngựa   một lúc, vẫn  thấy về đến nhà.
 
Ta vén rèm lên ,    đường về phủ Thôi gia.
 
Ta vội vén rèm cao hơn, định mắng , thì phát hiện  đ.á.n.h xe   phu xe của , mà là một khuôn mặt xa lạ.
 
Y mặc áo giáp của thị vệ biểu ca.
 
Người mới.
 
Mặt mũi   tuấn tú.
 
Ta buông rèm xuống.
 
Trước một gương mặt  như thế,  cũng chẳng nỡ mắng nữa.
 
Biểu ca   với :
 
“Ngày mai    Giang Nam để trị hạn hán.”