【Lục Dạng: Cả hai   đều  cứu, tiện tay còn bỏ thêm củi cho lửa cháy to hơn, tự gắn icon chó che mặt.】  
【Đáp án đúng của câu hỏi  hẳn là: dập lửa ,   cứu ai .】  
【Tuy là fan cứng của Giang Nghiễn Chu, nhưng lúc …   nhịn  mà hét lên: đánh  , đánh  ! Hai   trai đánh  nhất định  mãn nhãn!】  
Lục Dạng  nhíu mày, ánh mắt đảo qua hai  đàn ông dáng cao gầy,  đó cánh môi hồng mềm nhẹ mở:  
“Có khả năng nào…  phóng hỏa là em ?”  
Lục Minh Tự lập tức lắc đầu như trống bỏi: “Sao  thể! Không thể nào! Nếu em là  phóng hỏa, thì  đưa đuốc nhất định là .”  
Câu  rõ ràng là  với Giang Nghiễn Chu.  
Lục Minh Tự tuyệt đối  bỏ qua bất kỳ cơ hội nào để thắng  Giang Nghiễn Chu.  
Lục Dạng: “…”  
Thật sự   mua một cái tháp trấn yêu cách âm cực mạnh, nhốt ông  ngốc   cho yên .  
Ánh mắt Lục Dạng trở nên nghiêm túc, cô gọi thẳng tên: “Lục Minh Tự.”  
Lục Minh Tự bĩu môi, cuối cùng cũng thu liễm  đôi chút: “Được ,   trêu em nữa.”  
【Lại là áp chế huyết thống đỉnh cao hahahahaha!】  
【Chỉ cần Lục Dạng gọi “Lục Minh Tự” một tiếng, là   lập tức  dám thở mạnh. Huyết mạch nhà  là theo kiểu tăng cấp ? Đời  mạnh hơn đời ?】  
Bùi Dĩ Vụ từ đầu tới giờ   gì, nhưng lúc   lặng lẽ  Lục Minh Tự mấy , chìm  trầm tư.  
Cô nàng từng vài  tình cờ gặp Lục Minh Tự ở nơi công cộng, khi  mặt  luôn lạnh tanh, mày thì cau , cả  toát  khí chất “chớ  gần”.  
Thế mà lúc , sự lạnh lùng tiêu tan hết,   đó là nét thiếu niên kiên định và thủy chung, sống động mà chói mắt.  
Lục Dạng  sang  với Bùi Dĩ Vụ: “Bùi Dĩ Vụ,  và  tớ trông chừng mớ cá nhé. Tớ và Giang Nghiễn Chu  chặt tre, tiện thể đào ít măng về nấu cá.”  
Bùi Dĩ Vụ ngơ ngác trong giây lát, chớp mắt sửng sốt,  mới phản ứng : “Ừ,  đó.”  
Ngay lập tức, Lục Minh Tự như  tiêm m.á.u gà, khí thế bừng bừng hét lên: “Anh cũng   chặt tre!”  
Còn   hết câu,   ánh mắt thẳng tắp của Lục Dạng chặn họng.  
Lục Minh Tự lập tức câm nín,  vài giây,  tự chủ  mà đưa tay sờ mũi, nuốt ngược lời định , chuyển sang uy hiếp:  
“Giang Nghiễn Chu, bảo vệ em gái  cho . Nếu Dạng Dạng rụng một sợi tóc,  sẽ nhờ cô Ninh chuyển  bộ nang tóc của  lên đầu con bé.”  
Lục Dạng: “…”  
Giang Nghiễn Chu  tức giận, chỉ thản nhiên đáp: “Ừ.”  
Lục Minh Tự lưu luyến  Lục Dạng: “Dạng Dạng, nhớ cẩn thận đó, nhớ nghĩ đến  nha!”  
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-tham-gia-show-sinh-ton-cung-anh-trai-dinh-luu/chuong-95-anh-thich-em-a.html.]
Lục Dạng dửng dưng: “…Biết .”  
Thấy cảnh đó, Bùi Dĩ Vụ chỉ   khổ  tiếng động.  
Lục Minh Tự đúng là một tên “đại oan gia” chính hiệu,  là  đầu óc   sáng cho lắm, ngốc đến mức đáng yêu.
Cũng  rõ vì  Tổng giám đốc Phí  đặc biệt phái cô đến tham gia show để quan sát Lục Dạng và Lục Minh Tự.
Lúc , ánh nắng gay gắt  còn thiêu đốt mặt đất như , sâu trong khu rừng rậm là một vùng yên tĩnh, những tán cây cao lớn che khuất bầu trời như một tấm phản quang vô sắc, tạo nên bóng râm mát mẻ dễ chịu.
Khán giả trong livestream như đang thực sự đồng hành, từng bước theo chân Lục Dạng và Giang Nghiễn Chu tiến  rừng trúc.
Tiếng rên rỉ khẽ khàng vọng  từ sâu trong rừng xuyên qua thiết  phát lạnh lẽo, len lỏi  tai  xem, khiến   rùng .
Lục Dạng ánh mắt khẽ lóe lên,  nhanh chóng  hàng mi che khuất, cô  chút ngại ngùng : “Cảm ơn.”
Nếu   Giang Nghiễn Chu chen  đúng lúc, chuyện   dễ  phóng đại thành việc Lục Minh Tự đơn phương khiêu khích Giang Nghiễn Chu nhiều ,  vô lễ  đầy ghen tị.
 nhờ sự phối hợp của Giang Nghiễn Chu, tình huống  biến thành hai  họ phối hợp theo hiệu ứng giải trí.
Giang Nghiễn Chu  thoáng qua  đoán  cô đang nghĩ gì, khẽ cong môi : “Nếu như  thật sự   đáp án thì ?”
Lục Dạng khựng  một chút,  đó khẽ , “Thật sự   ?”
Giang Nghiễn Chu  cô.
Lục Dạng khẽ nhướng mày, “Hỏi em , em sẽ  cho   đáp án.”
Dù đang  hàng ngàn hàng vạn ánh mắt chăm chú dõi theo, cô vẫn giữ dáng vẻ thoải mái tự nhiên.
Biểu cảm Lục Dạng thản nhiên, giọng điệu cũng  mang vẻ mập mờ, nhưng câu  đầy tính gợi mở   đủ để khiến tưởng tượng của khán giả  khỏi bay xa.
【Ôi má ơi, bảo  Tần Diệc Đàm  say Lục Dạng như điếu đổ, nụ  , giọng  , lời thoại ,  mà là trai  cũng đ.â.m đầu  tường vì cô !】  
【Chị Dạng   tay, thiên binh vạn mã đều quy phục!】  
【Ban đầu  cứ tưởng là Giang Nghiễn Chu đang theo đuổi Lục Dạng, ai ngờ chiêu thả thính của Lục Dạng cũng chẳng  dạng !】  
【Có mở lớp ? Mở !  cũng  học cách thả thính  cực phẩm như Giang Nghiễn Chu!】
Khóe mắt Giang Nghiễn Chu liếc thấy flycam ở gần đó. Với bản năng của một diễn viên,   nhạy cảm với ống kính, liền nghiêng  một chút, để máy   bắt rõ biểu cảm khuôn mặt.
“Đáp án… sẽ khiến  vui chứ?” Anh cố tình hạ thấp giọng, lời như tiếng thì thầm, chỉ  cho cô .
Ánh nắng xuyên qua tán lá dày đặc chiếu lên những đường nét góc cạnh  gương mặt Giang Nghiễn Chu, trong mắt  ánh lên sự chờ mong, môi mím  thành một đường.
Giống như một kẻ nhút nhát gom hết can đảm cả đời, khó nhọc bước lên phía  một bước.
Truyện được đăng duy nhất tại monkeyD thenonhenbien
Lục Dạng lặng lẽ  ,  trả lời câu hỏi đó, ngược  khẽ hỏi nhỏ:
“Anh thích em ?”