Thi thể  cuối cùng vẫn   trong nhà x.á.c bệnh viện,  ai đến nhận.
Hình Dục mặc kệ nữ cảnh sát đang phẫn nộ, mặt lạnh tanh cùng Tiểu Tả rời khỏi bệnh viện.
Trở  xe, sắc mặt   đen kịt, bàn tay đặt  vô lăng siết chặt đến mức nổi cả gân xanh.
 lơ lửng ở ghế ,  cam lòng mà lên tiếng:
“Hình Dục, qua thất đầu ,  lẽ  thực sự sẽ tan biến. Anh giúp  thu xếp hậu sự với bà nội  ?”
“Câm miệng!”
Hình Dục đột nhiên gầm lên, khiến  và Tiểu Tả đều giật b.ắ.n .
Tiểu Tả dè dặt hỏi: “Hình… Hình tổng…”
“Xuống xe.” Giọng Hình Dục lạnh lùng.
Tiểu Tả lập tức hiểu ý, mở cửa chuẩn  bước xuống.   tới cửa, Hình Dục  bổ sung một câu:
“Tra xem Vương Văn Thúy  chôn ở .”
“Vâng.”
Cửa xe đóng .
Hình Dục khởi động xe, vẫn   đầu   lấy một .
Khung cảnh bên ngoài cửa sổ cứ thế lùi dần , bầu  khí yên lặng đến nghẹt thở.
 suy nghĩ một chút,  lặng lẽ trôi về phía ,  xuống ghế phụ.
“Hình Dục, —”
“Câm miệng.”
Ánh mắt   vẫn dán chặt  con đường phía , đường nét gương mặt sắc lạnh như d.a.o khắc.
“Nhất định  sẽ giữ  em.”
 bất lực: “  c.h.ế.t  mà. Chẳng    tận mắt thấy t.h.i t.h.ể của  ?”
Hình Dục đột ngột siết chặt vô lăng, giọng  cao lên, sắc mặt lạnh lẽo đến cực điểm:
“Em đang  ngay  mặt , dựa   mà bắt   chấp nhận chuyện em  c.h.ế.t? T.h.i t.h.ể đó   là em, sẽ  c.h.ô.n c.ấ.t em.”
  giật   nữa: “Anh hung dữ quá. Sao lúc nào tính tình  cũng tệ thế?”
 c.h.ế.t  mà còn  mắng ?
Hình Dục nghiến chặt răng, quai hàm khẽ giật, nhưng cuối cùng vẫn buông  hai từ:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-toi-chet-anh-ay-dien-roi-gndy/chuong-16.html.]
“ sửa.”
 sững sờ.
Anh  tiếp tục, giọng điệu nhẹ nhàng hơn, thậm chí mang theo chút cầu khẩn:
“Sau , những gì em  thích,  đều sửa, chỉ cần em ở .”
“Lâm Tả Ức,  cho  ,  thế nào để cứu em sống ?”
 khẽ nhíu mày,  hiểu nổi, cứu   gì chứ?
 t.ự s.á.t mà.
T.ự s.á.t nghĩa là   còn vương vấn gì với thế giới  nữa.
Bà nội  còn,  sống còn  ý nghĩa gì?
 im lặng, Hình Dục cũng   gì. Anh  chỉ lặng lẽ lái xe về nhà,  đó điên cuồng huy động  mối quan hệ, tìm kiếm cách giữ hồn hoặc hồi sinh.
Trước đây   tin  chuyện ma quái.  giờ  chính là “ma” đây,  dám  tin?
 lơ lửng giữa  trung, tò mò chờ xem liệu thế giới   thật sự tồn tại cách nào kỳ dị  thể giữ    .
Mà Hình Dục  hổ Hình Dục.
Dưới sức mạnh của tiền bạc và quyền lực, đến tám giờ tối, quả thực    đề xuất một phương pháp  chừng  vẻ đáng tin.
“Trong phim mạng đều  đốt sừng tê giác  thể gọi hồn…”
Sừng tê giác — thứ hương liệu quý hiếm, giá trị cả nghìn lượng vàng nhưng với Hình Dục, tiền   vấn đề.
Cá không vây xin hân hạnh tài trợ bộ truyện này, ai reup thì không phong cách.
Tin tức thu mua sừng tê giác với giá cao nhanh chóng lan truyền.
Hình Dục đặt điện thoại xuống, ngẩng đầu  .
Trên gương mặt    biểu lộ rõ sự phấn khích, nhưng ánh mắt  sáng rực lên.
“Chẳng bao lâu nữa sẽ   mang sừng tê giác tới, Lâm Tả Ức,  giữ  em, nhất định giữ  em.”
 từ từ lướt xuống, chăm chú   đôi mắt ngập tràn điên cuồng .
“Hình Dục,  quên  ? Anh là  rể của . Anh từng cưng chiều, yêu thương chị  đến mức nào, vì chị  mà hết   đến  khác bắt nạt .”
“Chị  ,    gấp đôi. Chị  đau,   đau gấp bội.”
“Vậy bây giờ,   tất cả để giữ   để  gì?”
“Chẳng lẽ  thấy  dùng mạng  để trả cho chị  vẫn  đủ? Anh  kéo   về để tiếp tục chuộc tội ?”
“Chị  là bảo bối trong mắt tất cả  , còn , chẳng lẽ chỉ đáng là cỏ rác thôi ?”