7.
Anh cả Cố Cảnh Thành  khi xem xong video, cảm thấy vô cùng kỳ lạ.
 theo lẽ thường,   em gái của    thể  cùng một  đàn ông xa lạ  nửa đêm ? Trong lòng  nảy sinh một suy đoán—bộ quần áo mà  phụ nữ trong video mặc nhất định là cùng kiểu với bộ của An Nhiên.
Hế luuu các bà. Tui là Hạt Dẻ Rang Đường đây. Đừng bê truyện đi web khác nhóoooo. Tui cảm ơnnnn
Chiều hôm đó,  gọi điện đến cửa hàng  mua quần áo cho An Nhiên để hỏi. Nhân viên bán hàng khó xử  với  rằng, bộ đồ đó   quốc chỉ  một chiếc duy nhất.
Từ nhỏ, quần áo của An Nhiên đều là hàng cao cấp độc nhất vô nhị, trong khi quần áo của  hoặc là nhặt từ đống rác, hoặc là đồ cha   cần nữa.
 luôn nhớ về quá khứ, nhớ  lúc còn nhỏ sống trong gia đình , ban đêm thường mơ thấy  chạy trong khu vườn lớn, bên cạnh   trai, cha  vây quanh.
Mỗi khi  nhắc đến ký ức , cha  nuôi đều đánh  thậm tệ, họ   đang mơ mộng hão huyền.  trớ trêu , họ   với em trai rằng nó  một  chị tiểu thư quyền quý sống trong thành phố.
Sau , khi  cảnh sát hình sự cứu thoát,  mới  rằng ký ức của   hề sai.
Thế nhưng khi trở về nhà, vị trí vốn thuộc về    một cô gái khác chiếm lấy.
Cô  chính là “chị tiểu thư sống trong thành phố” mà cha  Cố từng nhắc đến.
  nghĩ rằng  khi về nhà,   thể   những tháng ngày ấm áp trong ký ức, nhưng  thứ  đổi quá nhanh. Cố An Nhiên luôn vô cớ kiếm chuyện với ,    sang đổ  rằng chính  mới là  gây sự.
Hai  trai vì  giúp Cố An Nhiên hả giận, còn cố tình kéo tay    mặt   trong nhà, chế giễu ngón út   cắt mất một nửa của .
Từ ngày đó,  Cố cũng  còn  thiết với  nữa. Mỗi khi  thấy ngón tay cụt của , bà  như thấy ma quỷ, luôn lảng tránh.
Bà  thể chấp nhận sự thật rằng con gái ruột của   là một kẻ tàn tật. Để giữ cho gia đình  yên , bà  rời  nước ngoài,  đó cha Cố cũng  theo.
Sau khi họ rời , hai  trai đề nghị đưa   ngoài sống, như   và Cố An Nhiên sẽ  còn đụng chạm gì  nữa.
Thực   hiểu  rõ, gia đình    còn chỗ cho  nữa. Thay vì tiếp tục ở  để  ghét bỏ, chi bằng chủ động rời . Cũng tại  là kẻ nhu nhược,  dám tranh giành,  dám giải thích.
Chỉ  điều  thấy đau lòng cho cha . Rõ ràng đây là nhà của họ,  mà họ  tránh  như rắn rết, thậm chí còn trốn  nước ngoài để tránh mặt .
Giờ thì  ,   c.h.ế.t hẳn. Người nhà chắc  vui lắm, vì cuối cùng cũng xóa sạch  vết nhơ trong cuộc đời họ.
8.
Kết quả xét nghiệm DNA của nạn nhân  , bây giờ chỉ cần so sánh với   của nạn nhân là  thể xác nhận danh tính của   khuất.
 bản báo cáo DNA , lão cảnh sát  từng  thấy khi điều tra một vụ án giải cứu trẻ em  bắt cóc. Chỉ cần đối chiếu, ông  sẽ lập tức   nạn nhân chính là .
Khi  Cố  trở về nhà, bà tình cờ gặp  cả và  hai đang an ủi Cố An Nhiên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-toi-chet-anh-ca-phap-y-da-khau-lai-thi-the-toi/7-8.html.]
“Mẹ vắng nhà mấy năm qua,  thứ vẫn  chứ?”
Anh cả im lặng,  hai cũng   gì. Cố An Nhiên lao  lòng  Cố  nũng, nhưng  Cố khéo léo đẩy cô  . Sau đó, bà  quanh nhà nhưng  thấy  .
“Cố Thanh ? Sao con bé   ở nhà? Nó trốn   dám gặp ? Mấy năm qua các con sống với  thế nào?”
Sắc mặt  cả trở nên khó coi,  hai cũng  dám lên tiếng. Cố An Nhiên định xen , nhưng  Cố   phớt lờ. Biết    chào đón, cô  bực bội bỏ lên lầu.
“Mẹ, là tự con bé  dọn  ngoài,   bọn con ghét bỏ nó.”
Anh cả và  hai thấy  thể giấu  nữa, đành   thật. Lúc   mới ,   rời khỏi nhà từ năm mười bốn tuổi.
Nước mắt  rưng rưng, bà tìm quản gia để hỏi thăm tình hình của .  hỏi hết một lượt, chẳng ai   đang ở .
Quản gia thấy  Cố  về, bèn dứt khoát  giấu nữa, mang sổ ghi chép chi tiêu của  suốt những năm qua .
Mẹ cẩn thận vuốt ve cuốn sổ mỏng manh,  mở trang đầu tiên, nước mắt   kìm  mà òa ,  thụp xuống:
“Sao  như … Sao con bé chỉ  tám trăm tệ mỗi tháng để sống chứ…”
Anh hai thấy vô lý, lập tức chất vấn quản gia: “Ông đừng  ly gián! Làm gì  chuyện con bé chỉ  tám trăm tệ một tháng!”
Mẹ  dậy, tát  hai một cái,  đó  tự tát :
“Tất cả là  của … Lỗi của  vì  dám đối diện với  chuyện,  của  vì  nước ngoài, để Cố Thanh  sống khổ sở như .”
Anh hai  phục: “Cố Thanh gì chứ? Nó    nhà họ Cố! Nó tên là Tần Thanh! Nhà họ Cố chỉ  một  con gái là Cố An Nhiên thôi!”
Mẹ giơ tay định tát  hai thêm một cái, nhưng còn  kịp  tay thì  tiếng gõ cửa bên ngoài cắt ngang.
Anh cả  mở cửa, phát hiện đó là cảnh sát hình sự. Lão cảnh sát cầm lệnh bắt  ngay  cửa,  rõ tình hình:
“Theo nguyên tắc tránh xung đột lợi ích giữa  nhân, vụ án   còn thuộc quyền điều tra của các  nữa!”
Ông  hiệu, mấy cảnh sát lập tức bước , lên tầng hai bắt Cố An Nhiên.
“Nghi phạm sẽ  chúng  đưa về thẩm vấn. Nếu cần thiết, hãy sớm tìm luật sư .”
Cố An Nhiên hoảng sợ, trông như một con nai nhỏ  kinh hãi. Cô  cầu cứu:
“Anh ơi, cứu em với…”