Ngoại truyện Hoài An
Vị tân đế  gần đây tâm trạng  .
Lão thái giám  ngoài cửa thở dài.
Ông cũng   vị Thẩm cô nương  tại   đột nhiên rời , cụ thể  , ông cũng  rõ.
Chỉ  bệ hạ dường như càng thêm trầm mặc ít .
Mà hôm nay  xảy  một chuyện lớn.
Tiểu cung nữ trong cung  hiểu chuyện, vô ý đụng  cây mai mà bệ hạ hết mực yêu quý.
Cây mai đó vốn  yếu ớt, sinh trưởng cũng  ,     đụng nghiêng.
Đó là  đầu tiên lão thái giám thấy bệ hạ nổi giận lớn như .
Tiểu cung nữ  dọa đến , liên tục dập đầu nhận .
Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️
Ban đầu còn tưởng nàng  chắc chắn sẽ chết,  ngờ bệ hạ im lặng hồi lâu, cuối cùng phất tay, chỉ phạt nàng  đánh 30 trượng  cho qua.
Khi lão thái giám  thăm tiểu cung nữ, nàng  vẫn còn đang  nức nở.
Lão thái giám vuốt chòm râu thở dài: "Bệ hạ thích nhất cây mai đó, chỉ đánh ngươi mấy trượng  là nhẹ ."
Tiểu cung nữ lau nước mắt: "Cây mai đó  quan trọng với bệ hạ ?"
Công công suy nghĩ một chút: "Người trồng cây mai đó mới là  quan trọng với bệ hạ."
Tiểu cung nữ cũng   nữa, chỉ tò mò nhỏ giọng hỏi: "Là  nào ?"
"Là..." Lão thái giám ấp úng hồi lâu, cuối cùng : "Là một cố nhân."
Thiên hạ đều  vị Thẩm cô nương  kinh tài tuyệt diễm, là sư phụ của bệ hạ, càng là công thần của triều đình.
 chỉ  công công ,  chỉ như .
Lúc Thẩm cô nương còn ở đây,   ông tình cờ  ngang qua phòng nàng, vì sợ  phiền nàng nghỉ ngơi nên cố ý  nhẹ nhàng.
  vô tình liếc thấy trong khung cửa sổ  đóng, bệ hạ đang  bên giường Thẩm cô nương yên lặng  nàng,  đó cúi  xuống.
Trân trọng và vô cùng kiềm chế, in lên môi nàng một nụ hôn.
Loại tình cảm trái với luân thường đạo lý, trái với luân lý , đều rơi  mắt ông.
Lão thái giám thở dài một  thật sâu.
Rốt cuộc bệ hạ và Thẩm cô nương  quan hệ gì?
Ông nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng chỉ tìm  một từ.
Cố nhân.
Người quen  từ thời xa xưa.
Ngoài ,  còn quan hệ gì nữa.
---
Tống Hoài An     ở trong Ngự Hoa Viên bao lâu,   chằm chằm cây mai đó bao lâu.
Từ khi nàng gặp  tự xưng là Thẩm Ngưng   đầu tiên, nàng    thực hiện nhiệm vụ công lược thứ mười  đến.
 nàng  hề hứng thú với những điều , thậm chí là chán ghét.
Cho đến khi  đó đưa cho nàng một cái bát.
Lúc đó nàng nghĩ, xem   thực hiện nhiệm vụ công lược   khá hiểu .
 dần dần, nàng  phát hiện  thực hiện nhiệm vụ công lược   chút khác biệt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-trong-sinh-cong-luoc-chinh-minh/chuong-10-ngoai-truyen.html.]
Người đó dường như  quan tâm đến nhiệm vụ công lược mà quan tâm đến việc nàng  thể lên ngôi  .
Họ giữ gìn mối quan hệ sư đồ,  đó cũng luôn lạnh nhạt với nàng.
 nàng   mua kẹo hồ lô cho Tống Hoài An ăn,  thực hiện nhiệm vụ công lược  dường như  chính xác tất cả sở thích của nàng.
Tống Hoài An ban đầu còn tưởng   chỉ quan tâm đến vương vị.
  đêm gặp thích khách, cũng chính là nàng   chút do dự đỡ mũi tên  nàng.
Tống Hoài An  ngừng nhắc nhở bản ,  đó là  thực hiện nhiệm vụ công lược, là  mục đích.
 cuối cùng   cướp hôn vẫn là nàng, Tống Hoài An.
Sau đó, Tống Hoài An dẫn quân xuất chinh gặp mai phục,  đúng lúc trời đổ mưa lớn,  nhiều đuốc  dập tắt.
Nàng gần như   thấy gì cả.
Cuối cùng  thương nặng, sắp chết, dường như  ánh lửa lao về phía nàng.
Nàng  thấy  thực hiện nhiệm vụ công lược  lo lắng gọi tên nàng.
Cuối cùng cũng đến gần, trong thế giới đen kịt bỗng  ánh sáng chiếu .
Thứ đầu tiên nàng  thấy chính là khuôn mặt đẫm nước mắt của  đó.
Cho đến khi Thẩm Ngưng cố gắng đưa đuốc đến gần,  câu: "Bây giờ  thấy  chứ?"
Trong nháy mắt, tất cả nghi ngờ của nàng đều  giải đáp.
Nàng từng  tin  đời    nguyện ý cứu .
 bây giờ phát hiện,  ngàn , vạn , vạn vạn  cứu nàng khỏi nước lửa,  là chính nàng của tương lai.
Nàng và nàng  cùng chung một cái tên, họ thậm chí là cùng một linh hồn.
Họ lạnh lùng và cô độc,  tin tưởng bất kỳ ai  đời.
Người duy nhất  thể tin tưởng, chỉ  chính .
Sao  thể  rung động?
Họ luôn  đối phương đang nghĩ gì.
 , họ là  hiểu rõ đối phương nhất.
Cho nên ngay cả lúc chia tay cuối cùng cũng bình tĩnh đến .
Bởi vì từ đầu đến cuối, họ đều là những  đầy tham vọng và lạnh lùng vô tình như .
Giang sơn và  yêu, họ đều sẽ lựa chọn từ bỏ  yêu.
Cho dù  yêu là chính .
Thật  cũng   gì hối tiếc, Tống Hoài An  cây mai nghĩ.
Chỉ là  đời  sẽ  còn ai  nàng từng  một cái bát, một cây kẹo hồ lô, hoặc là một tia sáng trong thế giới tăm tối.
Ngày hôm  lâm triều, Tống Hoài An khó  khi thất thần.
Cho đến khi  vị đại thần cẩn thận nhắc nhở nàng:
"Bệ hạ,  đang nghĩ gì ?"
Nàng  hồn,  ở vị trí cao nhất  các vị văn võ bá quan.
"Chiếc ngai vàng cao nhất trong đại điện Tử Cấm Thành, thế nào?"
"Thành giao."
Như một giấc mộng.
(Hết)