Sau Khi Trọng Sinh, Nàng Là Sủng Phi Của Thế Tử - Chương 51: Con gái con rể thật xứng đôi

Cập nhật lúc: 2024-11-23 03:31:25
Lượt xem: 143

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"A Cẩn, đừng những chuyện quan trọng nữa, chúng mau nghĩ cách về tìm mẫu , lo lắng cho ."

Dương Vũ Phi chột và cứng nhắc chuyển chủ đề, dám bàn luận về gian tùy của nữa.

"Hàn Lộ và Hàn Dạ chắc đang dẫn tìm chúng . Nàng thể , nếu cõng nàng."

Nói đến chuyện chính sự, Diêu Minh Cẩn khôi phục dáng vẻ bình tĩnh, thông minh thường ngày.

"Thiếp , đừng lo lắng cho ." Dương Vũ Phi dậy, cùng Diêu Minh Cẩn dìu tìm đường về.

Gặp những chỗ nhiều gai góc, Diêu Minh Cẩn còn cẩn thận gạt chúng sang một bên, tránh để gai cào vợ .

Đi vài dặm đường, cuối cùng bọn họ cũng gặp Hàn Dạ và Hàn Lộ.

"Thuộc hạ bảo vệ bất lực, xin thế tử trách phạt." Hàn Lộ và Hàn Dạ quỳ xuống mặt Diêu Minh Cẩn.

"Là do bọn sơn tặc quá đông, trách các ngươi. Chúng nhanh chóng về hội hợp với nhạc mẫu, trực tiếp trở về kinh thành." Diêu Minh Cẩn lo lắng nhất chính là tình hình của Chu Duyệt Nhiên.

Không còn cách nào khác, yêu ai yêu cả đường lối về.

"Mẫu hiện giờ tỉnh ? Sau đó bọn thổ phỉ hại đến mẫu ?" Dương Vũ Phi lòng như lửa đốt, lo lắng hỏi.

"Thế tử phi yên tâm, tất cả bọn thổ phỉ đều thị vệ tiêu diệt, chừa một tên nào. Hầu phu nhân hiện giờ an ."

Dương Vũ Phi lúc mới thở phào nhẹ nhõm, mẫu nàng .

Nàng tiến sát gần Diêu Minh Cẩn, lớp áo choàng rộng thùng thình, nàng lặng lẽ nắm lấy tay , lấy hết can đảm đan mười ngón tay .

"A Cẩn, cảm ơn , bảo vệ mẫu chu ."

Diêu Minh Cẩn khó dịp nàng chuyện dịu dàng như , trong lòng như làn gió xuân lướt qua, khoan khoái dễ chịu.

"Vậy nàng hôn một cái ."

Dương Vũ Phi hổ trừng mắt : "Ở đây nhiều như ?"

Người hổ thế?

"Vậy thì đợi đến khi chỉ hai chúng , nàng hôn . Phi nhi, nuốt lời đấy."

Dương Vũ Phi đỏ mặt, nhỏ giọng đáp: "Được, sẽ giữ lời hứa."

Hai tay trong tay trở nơi gặp bọn thổ phỉ tập kích, nơi đó tan hoang tiêu điều, mặt đất la liệt thi thể, phần lớn là của bọn thổ phỉ, một là gia đinh của Vĩnh Ninh hầu phủ.

Dương Vũ Phi để ý đến vết thương , vội vàng vén rèm xe ngựa của Vĩnh Ninh hầu phủ lên.

"Mẫu , con về ."

Chu Duyệt Nhiên tỉnh , thể vẫn còn yếu ớt, thấy con gái bình an vô sự xuất hiện mặt , bà kích động , ôm chầm lấy Dương Vũ Phi.

"Phi nhi, may mà con , con mẫu sợ c.h.ế.t khiếp."

"Là thế tử Trấn Nam vương cứu con, mẫu , may mà hôm nay kịp thời đến, nếu chúng e rằng sẽ gặp nguy hiểm."

Càng nghĩ Dương Vũ Phi càng sợ hãi, dù nàng gian tùy , nhưng ngoài mẫu , nàng tuyệt đối thể để những nha gian của nàng để lánh nạn, chắc chắn sẽ nhiều chết.

"Phi nhi, con đỡ mẫu xuống xe, mẫu đích cảm tạ thế tử Trấn Nam vương."

Hôm nay hai đợt thổ phỉ lấy mạng bọn họ, Phi nhi chống đỡ đợt thổ phỉ thứ nhất, nhưng đợt thổ phỉ thứ hai mai phục trong rừng, bọn họ chút phòng nào.

Diêu Minh Cẩn sẵn bên ngoài xe ngựa, thấy lời của Chu Duyệt Nhiên, lập tức bước tới.

"Thế tử, hôm nay thật sự nhờ ngài, ngài là ân nhân cứu mạng của và Phi nhi. Ta ở đây chân thành cảm tạ ngài."

Chu Duyệt Nhiên từ tận đáy lòng, quan sát đàn ông mà con gái sắp lấy.

Hắn chừng hai mươi tuổi, đôi mắt sáng như , khí khái hiên ngang, cử chỉ toát lên khí thế của một võ tướng, khiến cảm thấy an .

Diêu Minh Cẩn thêm vài phần thanh cao nho nhã so với những võ tướng khác, dung mạo quả thật xuất chúng.

Vị hôn phu của con gái bà, bất kể là năng lực, gia thế, là nhân phẩm, đều nhất.

Chu Duyệt Nhiên lập tức chấp nhận .

"Nhạc mẫu đại nhân cần khách sáo, là mẫu của Phi nhi, cũng là mẫu của con, bảo vệ và Phi nhi là trách nhiệm của con." Diêu Minh Cẩn khiêm tốn và hòa nhã.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-trong-sinh-nang-la-sung-phi-cua-the-tu/chuong-51-con-gai-con-re-that-xung-doi.html.]

Dương Vũ Phi đỏ bừng cả tai, nóng đến mức sắp bốc cháy.

A Cẩn mặt dày đến mức ai sánh bằng.

Sao dám mặt mẫu nàng mà mặt đỏ tim đập gọi nhạc mẫu và Phi nhi, rõ ràng nàng và còn thành .

Thế nhưng Chu Duyệt Nhiên hề tỏ phản cảm, rõ ràng là hài lòng với rể .

Diệu Diệu Thần Kỳ

"Hôm nay thế tử xuất hiện ở đây, là khỏi thành việc ?"

Diêu Minh Cẩn thành thật trả lời: "Không , con Phi nhi và nhạc mẫu đến chùa Quốc tự thắp hương cầu phúc, nên con đến gặp nhạc mẫu và Phi nhi, nào ngờ gặp sơn tặc."

" con vẫn đến muộn, để nhạc mẫu và Phi nhi bọn thổ phỉ truy đuổi lâu như , là sơ suất của con."

Trên mặt đàn ông đúng lúc hiện lên vẻ đau lòng và áy náy.

"Đây của con, là kẻ quá độc ác." Trên mặt Chu Duyệt Nhiên hiện lên vẻ căm hận.

là ai lấy mạng bà và con gái, nhưng , bà nhẫn nhịn nữa.

"Mẫu , chúng vẫn nên về kinh thành , những chuyện khác đợi rời khỏi nơi thị phi hãy ."

Dương Vũ Phi ngắt lời cuộc trò chuyện giữa Chu Duyệt Nhiên và Diêu Minh Cẩn.

"Phi nhi, để A Cẩn chung xe ngựa với con, mẫu một một chiếc, chúng về hầu phủ ." Chu Duyệt Nhiên với con gái.

Diêu Minh Cẩn nắm tay Dương Vũ Phi, bước lên xe ngựa.

Chu Duyệt Nhiên hai dung mạo xinh , cùng với tình ý toát từ ánh mắt và khóe miệng, khóe môi bà khỏi nhếch lên.

Con gái bà và Diêu Minh Cẩn rõ ràng là xứng đôi hơn.

Đợi khi Phi nhi lấy chồng sinh con, bà thể giúp con gái chăm sóc cháu ngoại.

Hai đều dung mạo , con cái sinh , dù là trai gái, chắc chắn đều xinh .

Trong xe ngựa, Dương Vũ Phi đùi Diêu Minh Cẩn, mặc cho ôm nàng, hai duy trì tư thế vô cùng mật.

"Sao mặt dày thế? Dám những lời đó với mẫu , sợ mẫu nổi giận, thích ?"

Dương Vũ Phi vùi mặt vai , buồn bực hỏi.

"Con rể xí cũng gặp nhạc mẫu mà, thể cứ trốn tránh mẫu nàng mãi ."

Diêu Minh Cẩn đắc ý : "Ta thể cảm nhận , nhạc mẫu thích , so với Thái tử điện hạ, càng yêu mến hơn."

"Mẫu vẫn luôn gả hoàng gia, nhưng bà nội và phụ ham quyền thế đến phát điên, bọn họ gì bên ngoài, ba năm ban hôn cho Thái tử."

"Phi nhi, nên cảm ơn Thái tử mắt mù, nhận lầm cám thành ngọc quý, mới để gặp nàng như ."

Diêu Minh Cẩn cắn nhẹ vành tai nhỏ nhắn tinh xảo của nàng: "Hôm nay tuy gặp chuyện nguy hiểm, nhưng thật sự vui, bởi vì vẫn luôn ở bên nàng."

Trong lòng Dương Vũ Phi dâng lên từng đợt rung động, nàng chống hai tay lên n.g.ự.c Diêu Minh Cẩn.

"A Cẩn, chúng chuyện chính sự . Chàng xem, rốt cuộc là ai phái bọn thổ phỉ hôm nay đến?"

"Thiếp chịu nhiều đau khổ, nhiều kinh hãi như , thể cứ nhẫn nhịn cho qua chuyện ."

Diêu Minh Cẩn đôi mắt long lanh của nàng, đè nén suy nghĩ đang d.a.o động trong lòng xuống, bắt đầu nghiêm túc suy nghĩ chuyện chính sự.

"Rõ ràng là hai nhóm thổ phỉ, nhóm thực lực yếu hơn một chút, hẳn là nhắm nhạc mẫu. Còn nhóm , là lấy mạng nàng."

"Phi nhi, sẽ nghĩ cách điều tra rõ ràng, lôi kẻ chủ mưu ngoài, cho bọn chúng một bài học nhớ đời."

Dương Vũ Phi hôn nhẹ lên đôi môi góc cạnh rõ ràng của Diêu Minh Cẩn, thương lượng với .

"Nếu là Thái tử mua chuộc g.i.ế.c , chúng thể phế khỏi ngôi vị Thái tử, khiến thống khổ đến mức hận thể đập c.h.ế.t ?"

"Phi nhi, nàng lương thiện như ?"

Diêu Minh Cẩn vẻ mặt đồng ý: "Chặt cỏ trừ tận gốc, gió xuân thổi mọc. Đã lôi xuống khỏi ngôi vị trữ quân, thì đừng để sống nữa."

Dương Vũ Phi sững một chút, bật : "Được, thì g.i.ế.c , vĩnh viễn trừ hậu hoạn."

 

Loading...