Lãm Nguyệt  xong quần áo, cứ  nhịn  mà đưa tay gãi lưng. Cô   quen với vải vóc mềm mại của y phục nữ quan Phụng Y, giờ mặc  bộ trang phục thô ráp của cung nữ bình thường, thật sự khó chịu.
 
Cô  chua chát chạy  ngoài:
"Quần Thanh, thật  thể  thấy ngươi. Vừa thấy ngươi, nghĩ đến việc ngay cả một cây trâm  cũng   cài, trong lòng  khó chịu c.h.ế.t  ."
 
Quần Thanh thì tháo búi tóc đơn giản xuống, thả suối tóc dài  cong   ngực, dùng lược chải thẳng,  đó  gương vấn lên kiểu tóc bách hợp kế, cài một đôi trâm vàng mộc mạc hình cá bơi lội.
 
Nàng mặc áo ngắn màu vàng nâu thêu hoa, thắt váy lụa đỏ trắng xen kẽ, phối với phù mộc ngư (phù hiệu bằng gỗ hình cá), khoác thêm khăn vai. Sau đó nàng cúi xuống, chỉnh sửa cho bộ váy áo  một nếp nhăn nào.
 
Đó là trang phục mới của nữ quan Phụng Y.
 
"Thanh tỷ, mỗi dịp trừ tịch tỷ thường cầu nguyện xin tiến  ở  ?"
A Mạnh   mang nước, thấy Quần Thanh trang điểm tỉ mỉ, ánh mắt đầy ngưỡng mộ: "Muội cũng   cầu thử, mong năm  cũng   nữ quan Phụng Y.  là  nhờ y phục mà  lên,  ngờ Thanh tỷ hóa trang xong  xinh  đến ."
 
Tửu Lâu Của Dạ
"Ngốc nghếch,  năng kiểu gì thế?"
A Tương lườm cô một cái: "Liên quan gì đến y phục chứ? Thanh tỷ vốn   sẵn. Ngươi   kỹ ? Da tỷ  trắng thế nào, ánh mắt thế nào, đuôi mắt vểnh lên thật , gọi là Tường Phượng Triển Vĩ*, là tướng đại phúc đó."
 
(*) Trường phượng triển vĩ: chim phượng dang đuôi dài, ví   dáng  hoặc phong thái uyển chuyển, cao quý, lộng lẫy.
 
A Tương đột nhiên ngừng , bởi vì cô  thấy nụ  nhạt  mặt Quần Thanh biến mất, nàng   rời , như thể lời khen đó chạm đến điều gì  nên nhắc.
 
Quần Thanh  lưng về phía họ, lấy tay che tai vì đôi vành tai  đỏ ửng  kiểm soát nổi vì  hổ.  ánh mắt nàng   gương  vô cùng lạnh lùng và soi xét.
 
Trong nhà nàng,  từng  ai khen ngợi dung mạo của nàng. Nhan sắc nàng  giống mẫu , Chu Anh là  Miêu tộc, mắt màu hổ phách, lông mày và ánh mắt cong cong.  mắt của nàng   đen, ánh mắt lạnh lùng, trời sinh  mang dáng vẻ như  c.h.ế.t  nhắm mắt.
 
Khi , Lý lang trung từng cải dung cho nàng, nhưng  thể  đổi hình dạng đôi mắt. Vì thế, điểm khác biệt lớn nhất giữa nàng và Quần Thanh chính là đôi mắt . A Tương  nhận ,  thì cũng  thể sẽ   khác nhận .
 
Nghe  cung tịch đều  kèm theo tranh chân dung.
 
Do đó, Quần Thanh  càng lo lắng hơn về quyển cung tịch của , hiện    lưu lạc ở .
 
---
 
Khi đến cổng Dịch Đình, một lính gác chặn Quần Thanh :
"Ngư phù."
 
Quần Thanh lấy ngư phù  đưa cho .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-trong-sinh-ta-ket-hon-voi-ke-thu/chuong-33.html.]
 
Hiện tại nàng là nữ quan Phụng Y của một cung,  tư cách đeo ngư phù, tuy chỉ là thẻ gỗ nhưng cũng đủ quyền tự do   trong cung.
 
"Ngươi đang trực ở Thanh Tuyên Các của Đông Cung,   tới Dịch Đình?" Lính gác hỏi nàng.
 
"Ta đến điền chính ty xin ít giống hoa và cành hoa, các vị cũng  chuyện tiểu chủ trồng hoa trong cung chứ?" Quần Thanh giơ chiếc giỏ trống cho  xem.
 
Việc Trịnh lương  trồng hoa trong cung là chuyện mới lạ nên  lan truyền rộng rãi,   lính gác liền trả  phù ngư cho nàng:
"Thì  là lệnh của lương , xin  cô nương, mời ."
 
Quần Thanh chú ý thấy ngoài Dịch Đình   nhiều Vũ Lâm Vệ mới  điều động, bèn hỏi:
"Sao ngoài Dịch Đình   nhiều binh lính thế?"
 
"À,   trong Dịch Đình  nội gián Nam Sở. Vài ngày  quả thực bắt  một  đẩy xe rau  khỏi cung để truyền tin. Yến vương phi  lệnh  canh gác nghiêm ngặt,  cho  ngoài tự tiện  ."
Lính gác  niềm nở,  tiếp:
"Dịch Đình bẩn và loạn, việc chạy vặt thế    đừng tự  tới nữa, tránh rước họa."
 
Khi nhờ  ở điền chính ty giúp đổ đầy giỏ hoa, Quần Thanh vẫn suy nghĩ về lời  .
 
Người đẩy xe rau  nàng  chút ấn tượng, chỉ là “tuyệt”, cấp thấp nhất của mật thám, chắc chắn    phận của nàng,  tạm thời nàng vẫn an .
 
 việc Yến vương phi đột nhiên tăng cường kiểm tra Dịch Đình cũng khiến nàng  lo lắng.
Kết hợp với những chuyện  đó, nàng  chắc   Lục Hoa Đình đang âm thầm truy tìm nội gián  .
 
Nàng đến Dịch Đình   là vì hôm  Từ Ty Bộ từng  cung tịch của nàng  chuyển lên Lục Thượng cục, nàng  tìm Chương nương tử giúp dò xem hồ sơ của   còn ở đây .
 nếu Diệc Đình   Lục Hoa Đình để mắt tới như , việc tìm kiếm sẽ  khó khăn.
 
Không may, khi đến nơi ở của Chương nữ quan trong chính điện dạy học, nàng thấy cửa viện  khóa, chứng tỏ    ở trong viện.
 
Đang định rời , Quần Thanh bỗng  thấy tiếng cãi  từ bên trong.
Cảm thấy  gì đó lạ, nàng lập tức giẫm lên một cái chum, trèo lên bờ tường thấp.
 
Vừa   trong viện, nàng liền nhận :
"Đông Táo!"
Một tiểu thái giám mặc áo xanh đang  giữa sân.