“Nếu đoán  sai, tại yến tiệc mùa thu, thánh nhân sẽ ban chiếu chỉ. Lục Hoa Đình  giỏi đoán ý thánh thượng,   nếu    tay...”
 
“Hắn thậm chí  cần  tay. Bộ Hộ quản lý phù tín   thành, nhưng   thực tế là do Lục trường sử nắm  phương pháp kiểm tra thật giả, nếu   giao  thì phù tín sẽ  tê liệt,    thành sẽ  thể đảm bảo   gián điệp. Chỉ cần  lấy điều   uy hiếp, thánh thượng cũng  do dự. Điện hạ thấy  nên dâng mật tấu, trừ khử Lục Thất Lang bên cạnh Yến vương  ...”
 
Lý Hiển suy nghĩ hồi lâu,  khẽ gật đầu.
 
Quần Thanh liền thấy một thái giám lấy từ trong rương  một bản tấu chương. Bản mật tấu  nhỏ hơn tấu chương thông thường, bìa  bằng giấy cứng dán vải lụa đỏ  hoa văn hình thoi, đó chính là mật tấu.
 
Mật tấu thường liên quan đến những hành vi đạo đức nghiêm trọng của quan .
 
Thì  thái tử đang nắm giữ nhược điểm của Lục Hoa Đình.
 
Quần Thanh  ngờ, nàng nhằm  Yến vương, mà mũi tên  đang nhắm  Lục Hoa Đình.
 
Không rõ Lục Hoa Đình  phạm  tội gì...
 
Quần Thanh chợt nhận  Lý Hiển đang  chằm chằm  .
 
Nàng và Lục Hoa Đình vốn chẳng liên quan, lúc   nán , chăm chú  bản tấu với vẻ trầm ngâm, thực sự quá đáng nghi.
 
Nàng do dự giây lát, hàng mi run lên: “Điện hạ, nô tì...  đường  va chạm với Bảo An công chúa, thị nữ bên cạnh công chúa thường xuyên  trắng đổi đen,  đến tố cáo nô tì với điện hạ, nô tì thấy  sợ...”
 
Ánh mắt Lý Hiển từ sắc bén chuyển sang nghi hoặc, cảm thấy  lẽ   nghĩ sai, chỉ tay  cửa: “Lui xuống .”
 
Cánh cửa cao lớn của điện đóng sập   mắt Quần Thanh.
 
Tửu Lâu Của Dạ
Nàng phủi  y phục, rời khỏi cung điện, lặng lẽ  về.
 
---
 
Buổi tối  yến tiệc, trong nội điện Thanh Tuyên các, mấy cung nữ lớn tuổi đang tất bật, Lãm Nguyệt đang giúp Trịnh Tri Ý  y phục cung đình.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-trong-sinh-ta-ket-hon-voi-ke-thu/chuong-46.html.]
 
Hoàng đế Thần Minh  ưa xa hoa,  khi đăng cơ   lượt bãi bỏ các yến tiệc đêm vốn dĩ phổ biến ở Sở quốc, chỉ giữ  những yến tiệc mừng lễ, đồng thời thiết lập yến tiệc “Tứ quý”  cuối mỗi mùa, nhằm ăn mừng thu hoạch, gắn kết tình cảm giữa hoàng thất và cận thần.
 
Buổi tiệc mùa thu tổ chức tại điện Hàm Nguyên tối nay là yến tiệc lớn nhất, do mùa thu là mùa thu hoạch, nên nghi thức và quy cách trang phục cũng cao nhất.
 
Trịnh Tri Ý đội vương miện lên búi tóc,   nàng luôn tự tin, nhưng hôm nay   gương  thấy mặc cảm: “Hôm nay gặp nhiều  như , bản cung trông   ? Vương miện   lớn quá , mặt   đen quá ? Lần  bọn họ lén chê  là nha đầu quê mùa...”
 
Thấy Quần Thanh bước  với một bó hoa, Trịnh Tri Ý suýt nữa nhảy dựng lên: “Cây cúc chỉ  một bông nở, ngươi  cắt mất !”
 
Trong tay Quần Thanh  chỉ  hoa cúc mà còn  hoa quế, nguyệt quý, sắc vàng tươi tắn rực rỡ.
 
Lãm Nguyệt chạy  ngoài , thấy vườn hoa   cắt xén ngổn ngang,    như  mất hồn: “Các ngươi từ Dịch Đình ,   ai cũng lòng  sắt đá  ?”
 
Quần Thanh  hiểu Dịch Đình thì liên quan gì đến lòng  sắt đá.
 
Trịnh Tri Ý và Lãm Nguyệt vốn tự tay trồng hoa, tình cảm với vườn hoa  vượt xa tưởng tượng, khiến Quần Thanh cảm thấy  phần áy náy, giọng  cũng nhỏ : “Lương , đêm nay là cơ hội để thể hiện,  đợi hoa nở  nữa.”
 
Vừa , nàng  lạnh lùng cắm những bông hoa  nở hẳn  nước ấm  chuẩn  sẵn,  bắt đầu chải tóc cho Trịnh Tri Ý.
 
“Lương  còn nhỏ tuổi, đội vương miện  già dặn, nô tì sẽ dùng hoa tươi  mũ, trông sẽ tươi tắn hơn.” Thấy ánh mắt Trịnh Tri Ý  vẻ do dự, Quần Thanh liền nhẹ nâng cằm nàng  lên từ phía : “Ngẩng đầu lên nào, chẳng    lương   tự tin ? Thật  khuôn mặt của lương   đoan chính, là tướng mạo phúc hậu, trong lịch sử nhiều hoàng hậu cũng mang dáng vẻ như . Nếu  ai chê ,  cứ lớn tiếng quát .”
 
“Hử?” Trịnh Tri Ý bán tín bán nghi: “Trước  các ngươi chẳng  bảo  mắng  thì thô lỗ,   ăn  lung tung ?”
 
“Nô tì  là quát,   mắng. Bình thường thì khác, yến tiệc thì khác. Người mặc cung trang , chính là nương nương.” Quần Thanh vẫn giữ vẻ chân thành: “Có nô tì  phía , lương  còn sợ gì chứ?”
 
Lãm Nguyệt liếc  Quần Thanh một cái lạnh lẽo, lời  đúng là quá mặt dày.  Trịnh Tri Ý  tin thật, thậm chí còn mỉm , rạng rỡ như hoàng hôn: “Thanh nữ quan   như  thì  chính là như .”
 
Khi búi tóc cao  chải xong, những đóa cúc chỉ vàng cùng các bông hoa nhỏ khác   thúc cho nở tươi tắn, rạng rỡ. Trịnh Tri Ý  Quần Thanh tỉ mỉ cắt tỉa từng đóa hoa, cài chúng lên hai bên tóc mai. Nàng   cảm giác bản   cũng giống như những bông hoa đang  thúc nở ,  sự nâng đỡ của y phục và trang sức mà từng chút một trở nên xinh , đoan trang, trở thành  mà  đây nàng   dám tin   thể trở thành.