Sau Khi Trọng Sinh, Tôi Cưới Lại Anh Ở Thôn Đông Và Cùng Nhau Làm Giàu - Chương 123: ---

Cập nhật lúc: 2025-10-19 12:39:02
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Bị bắt

 

, chúng giúp , nhưng chúng cũng sợ hãi mà, thuyền trưởng bảo chúng tay thì , nhưng cũng sẽ cùng thuyền với bọn họ, nên bảo chúng thống nhất lời khai, nhất trí rơi xuống do tai nạn.”

 

“Trên biển quá nhiều điều kiêng kỵ, chúng cũng về nhà, Thẩm Hành, lúc đó giúp , thực sự thể trách chúng .”

 

Trên thuyền bảy thuyền viên, khi Thẩm Hành những ép nhảy xuống boong, họ chọn trốn khoang thuyền coi như thấy gì.

 

Bạch Giao Giao ban ngày lượt đến thăm từng , họ vốn lương tâm bất an, Thẩm Hành tỉnh, nhưng trách họ, nên cũng đều đồng ý tối nay đến chứng.

 

Có lời khai của những thuyền viên , sự việc trở nên vô cùng rõ ràng.

 

Chu Phú Khôn vẫn đang cố gắng vùng vẫy cuối cùng: “Chắc chắn là các mua chuộc những thuyền viên , thuyền hơn hai mươi , thể tin lời một phía của họ! Con trai tối nay sai chuyện, nhưng nghĩa là hai cha con chịu oan uổng!”

 

Đa thuyền viên đều liên quan, họ thể ngoài cuộc, nên Chu Phú Khôn đoán chắc họ sẽ đổi lời khai.

 

Trịnh Húc liếc ông : “Ông yên tâm, chuyện chúng nhất định sẽ điều tra rõ ràng. Vừa nãy tìm gọi điện báo công an ở trụ sở công xã , lát nữa công an sẽ đến xử lý, lời khai của ông và những thuyền viên khác, các đồng chí chắc chắn sẽ hỏi từng một, ông cứ yên tâm.”

 

Chu Phú Khôn nghẹn lời, đối phương rõ ràng là chuẩn , trong đầu nhanh chóng nghĩ xem liệu còn mối quan hệ nào thể vận động , tranh thủ khi đưa , hai cha con họ còn một tia hy vọng sống.

 

Bây giờ là mười một giờ đêm, dân làng như thể uống t.h.u.ố.c tỉnh táo, trừ mấy thuyền viên lòng bất an , gần như cả làng đều tập trung đầy đủ ở đây, ngọn nguồn chân tướng của sự việc .

 

Không lâu công an đến, căn bản cho Chu Phú Khôn cơ hội, trực tiếp tách biệt hai cha con họ .

 

Các đồng chí công an cũng khá coi trọng, cử sáu bốn chiếc xe đạp đến, họ tách để thẩm vấn những thuyền viên , Trịnh Húc tiện thể giao đơn nhập kho thuyền đ.á.n.h cá năm nay cho công an.

 

“Không bọn họ đổi lời khai mặt các đồng chí , lúc bọn họ về với chúng rằng Thẩm Hành là do lúc vớt cá rơi xuống. Con thuyền của thôn chúng một năm khơi hai chuyến, đều là biển sâu, lượng dầu tiêu thụ ở đó, đ.á.n.h bắt gần bờ chắc chắn sẽ lỗ, bình thường sẽ đ.á.n.h bắt. Đồng chí, các đồng chí xem, dựa thời gian Thẩm Hành trôi từ biển bờ, tuyệt đối thể nào bơi từ giữa biển về .”

 

Trịnh Húc còn chỉ Trần Tam cho công an, chính cõng Thẩm Hành về nhà, thể chứng minh thời gian Thẩm Hành dạt bờ.

 

Các đồng chí từ cục công an đến vì kỷ luật, thể chi tiết vụ án bên ngoài, nhưng trong lòng khinh thường khẽ một tiếng.

 

Vị đại đội trưởng vốn dĩ cần tốn công sức thu thập chứng cứ đến , bởi vì nãy khi ghi lời khai, phần lớn các thuyền viên sang phản bội, tất cả đều tranh nhân chứng bẩn, khoan hồng.

Mèo Dịch Truyện

 

Thế nhưng vụ án hại đẩy đến mức , căn bản cần đến những mặt chỉ điểm nữa.

 

“Những gì đồng chí đều hiểu rõ, sơ bộ mà , những liên quan đến vụ án chúng cần đưa về để điều tra thêm.”

 

“Vâng, đại đội chúng nhất định sẽ hợp tác hết sức.”

 

Các đồng chí công an chuyện vẫn khá khách khí, nhưng Trịnh Húc thực sự còn giữ nổi thể diện nữa .

 

Đại đội xảy chuyện như , thật là mất mặt quá .

 

Cộng thêm Chu Phú Khôn và Chu Yến Sơn, tổng cộng mười tám dẫn , đông nghịt, giữa đêm khuya ai đường mà gặp chắc cũng giật .

 

“Thôi , cũng mau tản , trời cũng sắp sáng , mau về ngủ !”

 

Hai ngày nay việc, ngủ lúc nào cũng , họ chỉ xem náo nhiệt: “Đại đội trưởng, hai cha con Chu Phú Khôn sẽ ạ?”

 

“Đi , những chuyện cần các lo!”

 

Trịnh Húc mặt mày cau , xua đuổi những dân làng vẫn còn tiếc nuối khỏi nhà họ Bạch.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-trong-sinh-toi-cuoi-lai-anh-o-thon-dong-va-cung-nhau-lam-giau/chuong-123.html.]

Lý Thời Khánh nán một lát, hỏi thăm vết thương của Thẩm Hành, lườm Lý Thụ Tiên một cái: “Thằng ranh con , còn bảo với tao là nó sắp qua khỏi .”

 

Đây giống bộ dạng sắp qua khỏi ?

 

Lý Thụ Tiên gãi đầu : “Lúc con đến hôm qua, quả thật vẫn còn mê.”

 

Lý Thụ Tiên dối thì bây giờ?

 

Tổng thể với cha rằng, là thông gia cho phép chứ? Sau Bạch Thế Tình sẽ nữa ở nhà mất.

 

Chuyện coi như giải quyết, nhưng Bạch Giao Giao vẫn hết giận: “Quá rẻ cho bọn họ , đáng lẽ nên tìm ném bọn họ xuống biển, cho nếm thử mùi vị đó.”

 

Thẩm Hành : “Hôm qua Thuận Tử tìm xử lý bọn họ, em đồng ý ?”

 

“Em…” Bạch Giao Giao á khẩu nên lời.

 

“Thôi , thật sự . Lúc nhỏ thường xuyên như , thời đó gì ăn, mùa đông nhà nào cũng khó khăn, xin cũng , tự lặn xuống biển ăn gì vớt nấy, c.h.ế.t sống bao nhiêu .”

 

Thẩm Hành vốn an ủi Bạch Giao Giao, nhưng Bạch Giao Giao trong lòng càng thêm nghẹn ngào, đau lòng vùi mặt n.g.ự.c , ôm chặt lấy eo Thẩm Hành: “Giá mà em gặp sớm hơn thì , cũng chịu nhiều khổ cực như .”

 

“Thôi , lúc đó em còn đang tiểu thư cành vàng lá ngọc mà, em quen gì? Chẳng chuyện đều qua ? Cơ thể đàn ông của em đây rắn rỏi lắm, em bớt lo mấy chuyện vô bổ đó .”

 

Thẩm Hành cảm thấy bàn tay eo siết chặt hơn, trong lòng tràn đầy, xoa xoa Bạch Giao Giao lòng: “Chuyện giải quyết xong , ngày mai chúng dọn về nhà mới nhé?”

 

Bạch Giao Giao hít hít mũi: “Nhà mới của chúng xây xong từ lâu , chỉ chờ về lễ thượng lương thôi.”

 

Nếu chuyện Thẩm Hành biển thì Bạch Giao Giao sớm ở trong căn nhà mới to .

 

Nhà mới của hai họ là căn nhà hoành tráng nhất thôn, những thợ xây ngưỡng mộ.

 

Thẩm Hành : “Anh bây giờ cũng khỏe gần như , thấy ngày mai cứ đốt pháo lễ thượng lương , chúng dọn dẹp chuyển ở, ở cái căn nhà cũ nát nữa. Bàn ghế gì đó đóng mới ?”

 

“Chưa .”

 

“Vậy thì chúng cứ ở tạm, từ từ sắm sửa dần .”

 

Phòng khách của nhà mới họ một cái giường sưởi (kang) thật lớn, đủ để hai họ ôm lăn lộn mấy vòng đó, cái giường sưởi mà đốt lên, đảm bảo cả căn nhà đều ấm áp.

 

Thẩm Hành sợ tốn củi, chỉ cần Bạch Giao Giao ở thoải mái, liền cảm thấy mãn nguyện.

 

Sáng hôm , Bạch Giao Giao với Bạch Chí Mãn về chuyện dọn về nhà mới.

 

Hơi đột ngột, Bạch Chí Mãn : “Hai đứa đợi thêm hai ngày nữa , thượng lương chẳng chuẩn tiệc tùng ?”

 

“Cha, nhà trong thôn cũng chẳng bao nhiêu họ hàng, con với Hành bàn bạc , cứ đốt pháo là , nếu ai đến xem thì mua một túi kẹo trái cây rải thôi.”

 

Chuẩn tiệc tùng thường thì lỗ, đến ăn một bữa, tổng sẽ đến tay .

 

Bạch Giao Giao cũng quan tâm những thứ đó, cô Thẩm Hành cũng lười đối phó với đám .

 

Bạch Chí Mãn suy nghĩ một lát: “Tùy hai đứa thôi, hai đứa bàn bạc xong là .”

 

Ông liệt giường mấy năm nay cũng hiểu đạo lý , những chuyện nhân tình thế thái gì đó, trắng là nghèo ở chợ ai hỏi, giàu ở rừng sâu họ hàng xa, chỉ cần cuộc sống , cần giao thiệp, xung quanh cũng đều là những khách khí.

 

 

Loading...