Sau Khi Trọng Sinh, Tôi Cưới Lại Anh Ở Thôn Đông Và Cùng Nhau Làm Giàu - Chương 132:: Trả thù ---

Cập nhật lúc: 2025-10-19 12:39:11
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Thẩm Hành dứt lời, những mặt ở đó ai là hít một khí lạnh.

 

Thẩm Hành một đào mộ cha là khái niệm gì, thể là đại nghịch bất đạo. Những hóng chuyện chỉ hỏi, Thẩm Hành việc như , lúc trời mưa giông sấm sét sợ hãi ?

 

Thẩm Hành còn thêm: “Bà cũng nhất là niệm kinh cầu nguyện cho con trai bà sống thọ hơn , bằng , còn sống một ngày, bà đừng hòng chôn bên cạnh cha .”

 

Thẩm Hành ấn tượng gì về , càng đến tình cảm, nhưng thích bộ dạng bà góa Chu chọc tức đến phát điên.

 

Ban đầu định đợi đến ngày bà góa Chu c.h.ế.t thì cho bà một bất ngờ, nhưng hôm nay Thẩm Hành thật sự nhịn .

 

Bà góa Chu xong, liền trợn trắng mắt, như thể tức đến ngất . “Mẹ! Mẹ!”

 

Thẩm Huy lao tới lay bà góa Chu, lay thế nào bà cũng tỉnh, mỗi một tay vội vàng khiêng bà góa Chu về nhà, Thẩm Huy cũng nhân cơ hội đó theo về, trốn khỏi mắt .

 

Lý Thời Khánh Thẩm Hành gián đoạn, cũng còn giận Thẩm Huy đến thế nữa. “Anh thật sự quật mộ cha lên ?”

Mèo Dịch Truyện

 

Hỏi câu , mặt Lý Thời Khánh chút biến dạng.

 

Ai nấy đều nghèo, cơm còn chẳng mà ăn, nhà nào cũng mua nổi một cái quan tài, lúc cha Thẩm Hành mất, cũng thịnh hành hỏa táng, chỉ là tìm một manh chiếu cỏ quấn chôn lên núi. Nếu Thẩm Hành năm đào mộ, thì đào lên chẳng là từng mảnh xương . Lý Thời Khánh nghĩ thôi thấy rợn .

 

“Ừ, đợi bọn họ tảo mộ xong thì đào, cho đến Thanh Minh bọn họ tảo mộ , cỏ mọc um tùm , ai cũng phát hiện.”

 

Lý Thời Khánh Thẩm Hành những lời một cách bình thản như đang buôn chuyện gia đình, mặt đổi sắc. Anh còn khen Thẩm Hành vài câu , cái chuyện mà cũng " thỏa" ghê, thể để phát hiện.

 

Đứa bé trong bụng Bạch Thế Thanh hữu kinh vô hiểm, chút bất trắc nhưng giữ . Mẹ Lý kêu lên "may mắn quá", trong lòng nghĩ sẽ bao giờ để Bạch Thế Thanh ngoài nữa.

 

Bạch Giao Giao vẫn còn để tâm đến thịt lợn, đường về thấy những dân qua đều cô bằng ánh mắt vô cùng kỳ lạ, trong lòng hiểu. “Chú Khánh, chị cháu , chú yên tâm nhé. Đã điều tra ai đ.â.m ạ?”

 

“Thẩm Huy đụng , nó cố ý, nó còn đến quỳ lạy .” Lý Thời Khánh dáng vẻ thôi của Bạch Giao Giao, khiến cô càng thêm kỳ lạ.

 

“Bọn họ , Thẩm Huy tại đ.â.m chị cháu, nó ạ? Sao cháu bằng ánh mắt kỳ lạ như ?”

 

Chồng cô dịp Tết mà quật mộ , ai mà còn cô bình thường nữa? Từ đó, Thẩm Hành ở Thập Lý Thôn thêm một truyền thuyết nữa: sống để mày yên, c.h.ế.t cũng buông tha mày – càng đáng sợ hơn.

 

“Không , con lợn kịp nữa , chúng đợi con tiếp theo .”

 

Thẩm Hành kéo Bạch Giao Giao lòng một chút, sợ cô sợ hãi mà chê xui xẻo, nên kể với cô chuyện đào mộ.

 

Bạch Giao Giao : “Thẩm Huy việc gì đ.â.m chị cháu gì?”

 

“Không . Nó chính là cái bộ dạng hèn hạ đó, hại cần lý do.”

 

Bọn họ đằng chuyện Lý Tú Liên thao túng.

 

Sở dĩ Lý Tú Liên tìm Thẩm Huy, một là vì Thẩm Huy đủ ngu ngốc, dễ lừa, hai là vì cô nghĩ Thẩm Huy và Thẩm Hành là em, dù , chung quy cũng huyết thống. Nếu nó thể sảy thai đứa bé của Bạch Thế Thanh, thì khi chuyện ầm ĩ lên, hoặc là quan hệ giữa hai nhà Bạch Thế Thanh và Bạch Giao Giao sẽ trở nên căng thẳng, hỗn loạn thành một mớ, ai cũng còn tâm trí mà nghĩ đằng còn thao túng; hoặc là bên Bạch Thế Thanh sẽ nể mặt Thẩm Hành mà ém nhẹm chuyện xuống, lớn chuyện, thì càng ai điều tra sâu đến cô nữa.

 

Kế hoạch của Lý Tú Liên tính toán đấy, và hôm nay cộng thêm sự giúp sức của bà góa Chu, chuyện dường như thật sự dĩ hòa vi quý.

 

Sau khi Lý Tú Liên tin, dù hận đứa bé trong bụng Bạch Thế Thanh , nhưng thể khiến cô nếm trải chút khổ sở, Lý Tú Liên trong lòng vẫn hả hê.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-trong-sinh-toi-cuoi-lai-anh-o-thon-dong-va-cung-nhau-lam-giau/chuong-132-tra-thu.html.]

 

Thẩm Huy đến tìm Lý Tú Liên, cô sảng khoái đưa cho Thẩm Huy nửa miếng bánh quy hạt đào: “Lần đấy, nếu mày còn dám , tao đây còn bánh quy hạt đào.”

 

Có sự bao che của bà góa Chu, chuyện của Thẩm Huy hầu như chịu bất kỳ hình phạt nào.

 

“Sao mà dám ! Cô cứ xem đây !” Thẩm Huy nghĩ bánh quy hạt đào dễ kiếm như , chỉ mong ăn sạch Lý Tú Liên đến phá sản.

 

Mặc dù xảy chuyện gì lớn, nhưng Lý Thụ Tiên ở trong nhà tức c.h.ế.t , định giơ nắm đ.ấ.m đến nhà họ Thẩm đ.á.n.h , Bạch Thế Thanh kéo : “Anh so đo với một đứa trẻ con gì, là loại như ......”

 

Bạch Thế Thanh cũng tức giận lắm, nhưng là một bà góa phụ một nuôi con, cô cũng thực sự xảy chuyện gì, điều khiến cô mà so đo với Thẩm Huy , lẽ nào thật sự Lý Thụ Tiên một đàn ông trưởng thành lôi đứa trẻ nhà đ.á.n.h một trận ?

 

Lý Thụ Tiên chống nạnh mấy vòng trong sân, chỉ huy:

 

“Lý Thụ Đào, mày dẫn mấy đứa bạn thiết của mày, đè thằng nhóc đó tuyết đ.á.n.h một trận cho , quần áo nó mà ướt sũng thì mày đừng về nhà, ?”

 

Lý Thụ Đào cũng chỉ lớn hơn Thẩm Huy hai tuổi, nếu cứng thì nó cũng coi là một đứa trẻ. Lý Thụ Đào lập tức nhận lệnh: “Anh yên tâm , em nhất định sẽ trả thù cho chị dâu!”

 

Chuyện Lý Thời Khánh , bằng theo tính cách của nhất định sẽ ngăn cản.

 

Thẩm Huy từ chỗ Lý Tú Liên , vẫn còn đang mút mấy vụn bánh quy hạt đào dính ngón tay, phía đầu thì đột nhiên một quả cầu tuyết ném trúng.

 

Nó tức giận , phát hiện phía là Lý Thụ Đào dẫn theo năm đứa con trai bằng tuổi nó. “Đánh nó cho tao, đ.á.n.h xong sẽ chia kẹo cho tụi bây ăn!”

 

Lý Thụ Đào lệnh, những đứa trẻ đó liền túm lấy tuyết ném tới tấp Thẩm Huy.

 

Con trai làng đ.á.n.h thường quản, trừ phi thực sự thương nặng. Bọn chúng đều hiểu rõ cách , chỉ dùng cầu tuyết ném, còn chặn đường Thẩm Huy, khiến nó thể chạy thoát.

 

Cầu tuyết nén chặt cũng cứng như cục đá, ném trúng đầu “bùm” một tiếng, còn thể “nở hoa”.

 

Bọn chúng ném tay, liền đè Thẩm Huy đống tuyết mà dân làng quét dọn đắp lên ở một bên, mấy đứa đè giữ, Lý Thụ Đào thì túm tuyết nhét từ cổ áo trong quần áo của Thẩm Huy.

 

Lại một đứa sợ chuyện lớn, nhét cầu tuyết trong quần Thẩm Huy, cho đến khi mấy lớn ngang qua đây quát mắng bọn chúng, bọn chúng mới ào ạt tản .

 

Thẩm Huy về nhà thì ốm, bà góa Chu là Lý Thụ Đào cầm đầu đánh, giận cũng chỉ đành nén trong lòng.

 

Đẩy phụ nữ m.a.n.g t.h.a.i là chuyện nhỏ, nếu chuyện thực sự thể cứ thế bỏ qua, bà góa Chu cũng cam lòng c.ắ.n răng chịu đựng.

 

Lý Thời Khánh trở về chuyện , dạy dỗ Lý Thụ Tiên và Lý Thụ Đào, nhưng thấy chuyện , cũng khá là hả .

 

“Lần chuyện gì thì với cha mày một tiếng, nếu mà thật sự xảy chuyện thì nhà đúng lý nữa .”

 

Cha của Lý Thời Khánh, cụ Lý già, bình thường vẫn im lặng gì, hôm nay thật sự nhịn nổi nữa: “Ta thấy cháu trai sai, loại thằng nhóc đó, Đào con gặp nó một thì đ.á.n.h nó một .”

 

Cụ Lý già rụng hết răng , lời khá độc địa, Bạch Thế Thanh bật .

 

Lý Thụ Tiên thấy Bạch Thế Thanh , trong lòng cũng thoải mái hơn nhiều: “Hôm nay tin mà sợ c.h.ế.t khiếp, may mà cô với con trai , bằng nhất định lấy mạng thằng nhóc đó.”

 

“Sao cũng giống mấy tên du côn đó, mở miệng là đòi mạng ,” Bạch Thế Thanh cảm thấy Lý Thụ Tiên tám phần là tiếp xúc với Thẩm Hành nhiều quá, “Lần bừa.”

 

 

Loading...