Sau Khi Trọng Sinh, Tôi Cưới Lại Anh Ở Thôn Đông Và Cùng Nhau Làm Giàu - Chương 144: ---
Cập nhật lúc: 2025-10-19 23:24:24
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tống tiền
“Trông cô vẻ gì là vui cả.”
Trịnh Húc lấy lạ.
“Sao vui, chẳng qua là giỏi thể hiện thôi mà!” Bạch Giao Giao gượng , “Đội trưởng Trịnh ở ăn cơm cùng chúng .”
“Không ăn ăn , cấp chiều nay sẽ đến tham quan, cô cũng chuẩn , đến để học hỏi kinh nghiệm, cô giới thiệu cho tử tế nhé!”
Trong làng , ăn hai bữa thì nhiều vô kể, Trịnh Húc thấy Bạch Giao Giao hơn mười giờ mới bắt đầu ăn, cũng lấy lạ, chỉ là cảm thấy dân làng nhà họ sống , thật cũng chỉ tàm tạm, tích cóp tiền xây nhà to cũng là do tiết kiệm ăn tiêu mà .
Trịnh Húc giờ dồn hết sức lực trại lợn, nghĩ, nếu thể nên thành tích trong việc nuôi lợn, thì cũng uổng công đội trưởng bao nhiêu năm nay.
Nói xong, Trịnh Húc liền ngoài.
“Cái cần dán ?” Thẩm Hành nhặt hai tờ giấy đỏ lên, vuốt nhẹ thấy phai màu.
Bạch Giao Giao dở dở : “Dán , đỡ đội trưởng Trịnh đến hỏi.”
“Được, lát nữa nấu chút hồ dán, dán cả cái kế hoạch học tập của cô lên nữa.”
“Hay là đến Tết dán đối liên thì dán cùng một thể .”
“Cũng .”
Bạch Giao Giao , Thẩm Hành liền cất bằng khen , đợi đến Tết.
“Cô chữ bút lông ? Đối liên năm nay là cô nhé?”
Bạch Giao Giao : “ thể thử xem.”
Thấy Bạch Giao Giao khiêm tốn, Thẩm Hành bật : “Không cần thử, cô thế nào thì chúng cũng dán.”
Bạch Giao Giao nét chữ cứng , nghĩ mà xem nếu chữ bút lông, ít nhất cũng hơn lão bí thư chi bộ.
Lão bí thư chi bộ bao nhiêu năm nay cũng chỉ mấy câu từ đó, hầu như nhà nào cũng do ông .
Trước Thẩm Hành một , cũng ăn Tết, từng nghĩ đến việc hai tấm đối liên để dán, năm nay ở cùng Bạch Giao Giao, đột nhiên cảm thấy những thứ mà đây cho là chủ nghĩa hình thức, ý nghĩa đến .
Bạch Thế Ba vốn định chiều mới đến, kết quả là giữa trưa họ đang ăn cơm thì bên ngoài tiếng gõ cửa.
Bạch Thế Ba như chim sợ cành cong, Bạch Thế Hải an ủi: “Chúng giấu kỹ hết , hơn nữa, chị dâu con cũng từng ở trong nhà, sẽ dấu vết , con yên tâm .”
Bạch Thế Ba dù cũng còn trẻ, nuốt nước bọt.
“Để con mở cửa.” Bạch Thế Hải xuống khỏi kháng, mở cổng viện , thấy Nghiêm Hưng Dân bên ngoài.
Nghiêm Hưng Dân đương nhiên nhà họ Bạch ở , Bạch Thế Hải nhớ, khi Bạch Chí Mãn liệt, thường xuyên đến nhà cùng Bạch Chí Mãn uống rượu, nhiều năm như , dáng vẻ đổi chút ít, nhưng vẫn thể nhận .
Bạch Thế Hải cũng mời, Nghiêm Hưng Dân khách sáo tự tiện chính sảnh nhà họ.
“Lão , đang ăn cơm ?”
Ánh mắt Nghiêm Hưng Dân đảo qua Bạch Thế Ba, một cách đầy ẩn ý.
Bạch Chí Mãn nhấc mí mắt: “Ngươi đến nhà gì?”
“Sáng nay gặp Thế Ba , đứa trẻ , dù cũng là một buổi sư đồ, một lời nào, một cái đạp xe bỏ chạy mất .”
Vẻ mặt Nghiêm Hưng Dân, tựa như thứ gì đó từ cống rãnh, sự đắc ý của khiến Bạch Thế Ba thấy mà rợn tóc gáy.
“Thế Ba sáng nay ngoài, ngươi gặp nó ở ?” Bạch Chí Mãn chuyện kín kẽ.
Nghiêm Hưng Dân với Bạch Chí Mãn: “Lão thì vẻ khách sáo quá ,” tự tiện tìm một cái ghế xuống, vẻ mặt nghiêm túc , “Giờ Thế Ba mối ăn như , cũng mừng cho nó.”
Nếu chuyện xảy đây còn rõ mồn một, Bạch Thế Ba thật sự sẽ tưởng Nghiêm Hưng Dân là một sư phụ .
Bạch Chí Mãn cau mày: “Ngươi bớt bậy , mua bán gì? Ngươi chuyện gì thì , gì thì mau , nhà chúng còn ăn cơm.”
“Không mua bán gì ? Phải , Ba Tử?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-trong-sinh-toi-cuoi-lai-anh-o-thon-dong-va-cung-nhau-lam-giau/chuong-144.html.]
Nghiêm Hưng Dân chằm chằm Bạch Thế Ba.
“Không .” Bạch Thế Ba đáp.
“Không cần giả vờ hiểu với , sắp đến Tết , ngươi là đồ hiếu kính sư phụ của thì gì sai chứ.”
“Hiếu kính gì?” Bạch Thế Ba lập tức hiểu ý Nghiêm Hưng Dân, “Ngươi còn là sư phụ của nữa !”
“Một ngày thầy, cả đời cha, ngươi học ở chỗ ba năm, thể là chứ.”
Nghiêm Hưng Dân cứng mặt, vẻ như đây dạy dỗ Bạch Thế Ba, Bạch Thế Ba thấy liền nhức đầu, tất cả những ấm ức đây chịu đựng ở chỗ đều hiện về trong đầu.
Cậu Nghiêm Hưng Dân : “Tết năm nay, ngươi đưa cho một trăm đồng, cái thứ ngươi bán kiếm tiền, đến nỗi lấy nhỉ?”
Nghiêm Hưng Dân là đến để tống tiền, Bạch Chí Mãn rõ, thể một thì chắc chắn sẽ , họ mà đồng ý thì chẳng khác nào nuôi một cái giếng đáy.
nếu họ đồng ý, Nghiêm Hưng Dân chắc chắn sẽ tức giận mà tố cáo.
Mèo Dịch Truyện
Bạch Thế Hải và Bạch Thế Ba đều Bạch Chí Mãn, chờ ông quyết định.
Bạch Chí Mãn còn gì, cổng viện đẩy .
Vừa Bạch Thế Hải vội vàng cùng Nghiêm Hưng Dân, cửa chốt, Bạch Giao Giao cứ thế bước .
Cô thấy Nghiêm Hưng Dân, : “Cha, đây là ai ạ? Sao quen mắt thế.”
“Con quên , thợ rèn mà ba con từng học nghề đó.”
Bạch Chí Mãn hiểu , thấy cô con gái Bạch Giao Giao , lập tức cảm thấy yên tâm, cảm giác chuyện dù khó đến mấy, cô đến là thể giải quyết .
Bạch Thế Hải và những khác cũng cùng suy nghĩ, thấy Bạch Giao Giao bình thản như , trái tim treo lơ lửng đều hạ xuống.
Bạch Giao Giao cố ý : “À thì là ngươi, còn mặt mũi đến nhà ? Chê hôm đó ầm ĩ đủ mặt ?”
Bạch Giao Giao nể mặt Nghiêm Hưng Dân, Nghiêm Hưng Dân lập tức tức giận: “Ngươi chuyện với trưởng bối như thế ? Đây là gia giáo của nhà họ Bạch các ngươi ?”
Bạch Giao Giao thẳng với Nghiêm Hưng Dân: “ mặc kệ trong lòng ngươi đang tính toán cái gì, khuyên ngươi mau cút khỏi nhà .”
“Ngươi sợ vạch trần trai ngươi ? Hừ, đừng là ngươi trai ngươi đang nghề gì!”
Nghiêm Hưng Dân toạc , lúc đầu còn bóng gió, giờ thì trực tiếp uy hiếp.
“Ngươi cứ việc , ngươi nghĩ là kiểm sát viên ngu ngốc , ngươi gì họ cũng tin ? Ta cho ngươi , ngươi cứ thử xem, xem là những quản lý đến nhà gây phiền phức , là nhà ngươi tự xảy chuyện .”
“Ta việc đàng hoàng, sợ gì cả! Được, ngươi cứ đợi đấy, sẽ khiến ngươi hối hận!”
Nghiêm Hưng Dân dùng ngón tay chỉ trỏ, chỉ còn một chút nữa là chạm chóp mũi Bạch Giao Giao.
rốt cuộc vẫn dám động thủ, dù nhà họ Bạch còn hai đàn ông khỏe mạnh.
Sau khi Nghiêm Hưng Dân , Bạch Giao Giao : “Coi như may mắn, nếu Hành ca cùng đến, hôm nay khó tránh khỏi ăn một trận đòn.”
“Con còn tâm trạng đùa . Giao Giao, nếu thật sự vạch trần thì chúng đây.”
Đặng Mẫn sốt ruột.
“Không , cha, giấu hết đồ đạc ? Hơn nữa, con đoán căn bản là cả cơ hội để tố cáo .”
“Không cả cơ hội tố cáo ?”
Mọi hiểu.
“Hành ca tìm Vương Phúc Thuận , mấy thường xuyên lăn lộn ở chợ đen , thể để khác quấy phá nơi kiếm sống của . Trước đây những như Nghiêm Hưng Dân, chỉ cần chỉnh đốn một chút là thôi, chuyện họ kinh nghiệm.”
Bạch Giao Giao nhẹ nhàng, nhà họ Bạch khỏi yên tâm.
Bạch Chí Mãn nghĩ cũng , Thẩm Hành dân buôn cũng ngày một ngày hai , vạch trần chắc chắn là vạch trần.
Bạch Thế Ba lo lắng trắng cả buổi sáng, nhưng chuyện một ngày thể giải quyết , lòng vẫn còn treo ngược cành cây.