Sau Khi Trọng Sinh, Tôi Cưới Lại Anh Ở Thôn Đông Và Cùng Nhau Làm Giàu - Chương 162: --- Đau lòng xé ruột
Cập nhật lúc: 2025-10-19 23:24:43
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hai em Tô Á Hổ và Tô Á Long khi về nhà bàn bạc kỹ lưỡng. Họ cho rằng dù tìm đến đồn công an chăng nữa, nhỡ Thẩm Hành ở đây nhất quyết giữ đứa bé, thì đồn công an cũng thể bắt bỏ nhiều tiền như .
Hai em nhất quyết ăn thua lỗ. Lần họ đến, là mang theo một “ nhận nuôi”.
Bạch Giao Giao liếc Thẩm Hành.
Từ chân núi đến thôn chỉ một con đường . Lý Thời Khánh khỏi, đáng lẽ gặp hai mới đúng.
Thế nhưng ngữ khí của Tô Á Hổ, giống như Tô Diên Cương đang ở đây.
Xem Lý Thời Khánh đang cố tình giấu giếm chuyện .
Vậy thì Bạch Giao Giao cũng vui vẻ phối hợp: “Anh Tô, cứ đợi ở trong nhà một lát, đừng lên tiếng.”
“Ý gì?”
“Lát nữa cha sẽ , tại con dạy Chí Cao những thứ .”
Mèo Dịch Truyện
Bạch Giao Giao còn cố tình giữ bí mật.
Tô Á Long và Tô Á Hổ nhà, họ chuẩn kỹ lưỡng, khí thế hừng hực.
“Vợ Thẩm Hành, cô chúng mang nhận nuôi đến ký hiệp ước ? Người mang đến , hai ký !”
Tô Á Hổ phịch xuống ghế, dang rộng hai chân, dáng vẻ bất động như trời đánh.
Bạch Giao Giao đ.á.n.h giá đàn ông đang chiếc ghế đối diện. Người đó tóc khô héo, sắc mặt vàng vọt, một đàn ông mà còn cao bằng Bạch Giao Giao, hình cũng gầy yếu đến t.h.ả.m hại.
“Anh là công xã nào, đại đội nào, nhà mấy , tại nhận nuôi đứa trẻ, Chí Cao theo về đó, liệu hai năm nữa học ?”
“ là của công xã Lộc Đảo, ở một huyện khác. Vợ và kết hôn mấy năm mà con. Cô cứ yên tâm, thằng bé về nhà chúng , sẽ là con trai độc nhất. Chúng bán cả nhà cửa cũng sẽ cho nó học. Những gì con nhà , chúng đều sẽ cho nó, đảm bảo coi như con ruột.”
Người đàn ông gầy yếu chuyện vẻ chân thành, nhưng ánh mắt Bạch Giao Giao đảo quanh mặt : “Có mang theo giấy tờ tùy ?”
“Bây giờ đại đội đang nghỉ phép, ngoài giấy tờ tùy .”
“Anh giấy tờ tùy , những gì là thật?”
Bạch Giao Giao ngay, hai em chắc chắn mánh khóe.
Thẩm Hành một bên lên tiếng: “Anh đến chỗ chúng bao nhiêu năm ? Nói tiếng địa phương vẻ giống lắm.”
“Hành ca, địa phương?”
Bạch Giao Giao bản đến đây đầy hai năm, tiếng phổ thông, Thập Lý Thôn chế giễu là giọng điệu.
Cô sự bất trong tiếng địa phương của đàn ông , nhưng Thẩm Hành vô cùng nhạy bén.
“Anh dựa cái gì mà địa phương? Tổ tiên nhà chúng đều sống ở đây. là huyện bên, tiếng địa phương chút khác biệt là chuyện bình thường mà!” Người đàn ông tuy gầy yếu nhưng chuyện hống hách.
“Anh lừa khác thì , chứ lừa thì . Ở bến tàu đầy rẫy những kẻ ngoại tỉnh như .”
Thẩm Hành khi còn thiếu niên, chịu ở trong thôn, ngày nào cũng la cà ở thị trấn. Anh khí chất của đàn ông , cùng với khuôn mặt vàng vọt do lâu ngày thấy mặt trời, thể đoán lai lịch của .
“Hai thật sự dám bán Chí Cao cho bọn buôn ?!”
Bạch Giao Giao Thẩm Hành là từ bến tàu đến, cảm giác như tất cả lỗ chân lông cô đều dựng lên.
Bây giờ việc quản lý chặt chẽ như , ai dám phạm pháp, nhưng cả huyện, đặc biệt là bến tàu, hầu như năm nào cũng xảy những vụ ẩu đả c.h.ế.t .
Một nơi hỗn loạn như , là ngoại tỉnh, thể là thứ lành gì chứ?
“Cô bậy!” Tô Á Hổ như giẫm đuôi, bật dậy, ngón tay suýt nữa thì chọc mặt Bạch Giao Giao.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-trong-sinh-toi-cuoi-lai-anh-o-thon-dong-va-cung-nhau-lam-giau/chuong-162-dau-long-xe-ruot.html.]
Tô Á Long bên : “ cho cô , cô mà năng kiểu đó, sẽ kiện cô tội phỉ báng đấy!”
“A ——”
Ngón tay của Tô Á Hổ Thẩm Hành nắm chặt, bẻ mạnh về phía ngược , đau đớn kêu lên.
“Hành ca, em báo công an! Người chắc chắn kẻ !”
Bạch Giao Giao định , Tô Á Long lạnh lùng : “Cô mà dám ngoài báo công an, sẽ ôm đứa bé , cô xem Thẩm Hành một , quản ba chúng ?”
Bạch Giao Giao đầu , Tô Á Long như xem trò .
Cô : “Mấy năm bán Chí Cao , kết quả đồng ý, hai em các liền nhân cơ hội đó nuôi già nữa, các qua đời cũng về nhận xác. Bao nhiêu năm nay các nghĩ , hai cái chỗ của các , một cái là của cha Chí Cao, một cái là do tiền tuất của cha Chí Cao mua? Các như thấy mất hết lương tâm ?”
Lời của Bạch Giao Giao là cố ý cho Tô Diên Cương trong nhà , Tô Á Long tưởng Bạch Giao Giao hết cách, nên mới lật những chuyện cũ .
“Mẹ tự chuốc lấy! Anh cả đoản mệnh, thì thể trách ai? Anh c.h.ế.t , chẳng lẽ cuộc sống của chúng cần tiếp diễn ?”
Tô Á Long lao về phía Thẩm Hành, cùng trai khống chế Thẩm Hành.
Anh với đàn ông gầy yếu: “Thằng bé ở gian nhà phía đông, cứ bế là !”
Người đàn ông gầy yếu lập tức hành động, Bạch Giao Giao chỉ đó, bình tĩnh đến mức khiến Tô Á Long chút kỳ lạ.
“A!”
Người đàn ông gầy yếu còn kịp nhà, một cú đ.ấ.m từ trong cửa lao đ.á.n.h bầm tím hốc mắt.
“C.h.ế.t tiệt, ai ở trong nhà?”
Tô Á Long và Tô Á Hổ hẹn mà cùng đầu , thấy một khuôn mặt quen thuộc xa lạ.
Dù cũng chuyện trái lương tâm, dù là ban ngày, khi thấy Tô Diên Cương c.h.ế.t sống , hai chân họ lập tức mềm nhũn .
“Đại… Đại ca?”
“Đại ca!”
Tô Á Hổ lập tức sợ hãi: “Đều là chủ ý của Á Long, em cũng còn cách nào khác. Đại ca em từ nhỏ bốc đồng, đều lời Á Long. Nếu đại ca oán hận thì cứ tìm nó , liên quan gì đến em, đại ca, tha cho em !”
Nếu Thẩm Hành đang giữ, Tô Á Hổ quỳ xuống xin Tô Diên Cương .
Tô Á Long lúc cũng kinh hãi tột độ, thậm chí còn tâm trí để trách Tô Á Hổ bán như .
Anh nuốt nước bọt: “Đại ca…”
“Hai đứa ch.ó má!”
Tô Diên Cương vịn khung cửa, chuyện vô cùng khó khăn: “Hôm nay nếu trở về, Chí Cao thật sự các bán ?! Nếu thực sự c.h.ế.t , đây là hậu duệ duy nhất của . tự hỏi đây đối xử với các tệ! Tại các chuyện mất hết lương tâm như !”
Tô Diên Cương đau lòng từ tận đáy lòng. Ông còn tự hỏi tại khi trở về thấy hai đứa em trai, mà dân làng cũng nhắc đến chúng.
Mẹ ông mất, vợ bỏ , ông sợ hai đứa em trai cũng gặp chuyện may nên dám hỏi, ai ngờ, hóa chúng cầm tiền tuất của ông để giàu.
Lời Bạch Giao Giao đến mức đó, Tô Diên Cương còn gì mà hiểu.
Giờ đây, trái tim ông như ngàn vạn quân binh giày xéo, nát tan thành từng mảnh.
Ông với Bạch Giao Giao: “Trời lạnh thế , cần báo công an . Đợi cảnh vệ viên của đến, chúng cùng trói ba tên là . Đến lúc đó, đích đưa chúng đến đồn công an!”
Bạch Giao Giao gật đầu, cô tin tưởng võ lực của Thẩm Hành, một đối phó với hai là thành vấn đề. Tên đàn ông ngoại tỉnh gầy yếu chỉ là một tên tép riu, Tô Diên Cương trực tiếp đè xuống đất thể dậy .