Sau Khi Trọng Sinh, Tôi Cưới Lại Anh Ở Thôn Đông Và Cùng Nhau Làm Giàu - Chương 164: ---
Cập nhật lúc: 2025-10-19 23:24:45
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mẹ ruột của Tô Chí Cao
Tô Diên Cương lời Bạch Giao Giao , quả thực trăm mối cảm xúc lẫn lộn.
"Tiểu Quan, sai. Là với Chí Cao."
Tô Diên Cương đặt đũa xuống, Tô Chí Cao đang trầm lặng : "Con yên tâm, cha ở đây, con sẽ còn sống khổ sở nữa. Cha sẽ bù đắp cho con thật ."
Tô Chí Cao Tô Diên Cương một cái, ngơ ngơ ngác ngác: "Bố đưa con ?"
"Đương nhiên , Chí Cao, con với cha ? Đến đó, nhiều bạn nhỏ chơi cùng con."
Bây giờ đãi ngộ của Tô Diên Cương đặc biệt , quân đội sắp xếp nhà cho , ngay trong đại viện quân khu, những sống ở đó đều là quân nhân và gia đình quân nhân, trình độ cơ bản khá cao.
Bạch Giao Giao hỏi: "Anh Tô, khi đưa Tô Chí Cao qua đó, bình thường huấn luyện đúng , trong nhà cũng ai trông thằng bé thì thế nào?"
Tô Diên Cương dừng một lát: "Bên đó ít gia đình quân nhân bình thường cũng việc , trông một đứa trẻ cũng là trông, hai đứa cũng là trông, cho họ ít tiền phụ cấp, nhờ họ trông giúp thì thành vấn đề, mấy đứa trẻ còn bạn bè."
Cách giải quyết của Tô Diên Cương cũng tệ.
Bạch Giao Giao cũng xen chuyện gia đình của Tô Diên Cương , vì tính toán thì cô hỏi nữa.
Tô Chí Cao dường như chắc sẽ đưa , liền bàn ăn mà lau nước mắt.
"Lúc ăn cơm."
Bạch Giao Giao sợ Tô Chí Cao nghẹn, vội vàng giữ đũa của thằng bé .
Tô Chí Cao càng dữ hơn.
Nó ở nhà cô bao nhiêu ngày nay, bao giờ đến mức .
Bạch Giao Giao cũng xót, nhưng vẫn : "Chí Cao, con bố ? Thím với chú Hành dù đến mấy cũng là ngoài, những bạn nhỏ khác đều bố, con ?"
Mèo Dịch Truyện
Bạch Giao Giao , Tô Chí Cao cũng lọt tai chút ít.
"Bố con bây giờ là hùng vĩ đại của nhân dân, con bộ quân phục bố con xem, con nên tự hào về bố con ?"
Tô Chí Cao lời Bạch Giao Giao, về phía Tô Diên Cương.
Tô Diên Cương hề mà thẳng lưng, Tô Chí Cao hít hít mũi: "Bố là đại hùng ?"
Việc thừa nhận là đại hùng thì Tô Diên Cương vẫn , chống hai tay lên đùi, suy nghĩ kỹ lời : "Bố con là Quân Giải phóng Nhân dân, vinh quang nhất!"
Tô Chí Cao lúc mới nữa.
"Vậy con về với bố, con sẽ là tiểu Quân Giải phóng, đúng ?"
Bạch Giao Giao hỏi xong, thấy Tô Chí Cao gật đầu.
"Sau con lấy bố con gương, cũng đại hùng!"
Tô Chí Cao gật đầu, gần như ngầm đồng ý theo Tô Diên Cương.
Lòng Tô Diên Cương nên lời vì sự thoải mái.
"Cô em gái, chuyện thật sự cảm ơn cô."
Tô Diên Cương cảm ơn một nữa, là cảm ơn Bạch Giao Giao chăm sóc Tô Chí Cao, là cảm ơn Bạch Giao Giao "khéo mồm khéo miệng", vài ba câu "lừa" cho Tô Chí Cao tin sái cổ.
Nếu học qua lớp xóa mù chữ, cũng dễ lừa như thế!
Tô Diên Cương nghĩ, nhất định giúp Bạch Giao Giao một chút gì đó.
Anh Thẩm Hành, hỏi: "Thẩm Hành, lính ?"
Thẩm Hành xong, chuyện còn liên quan đến .
"Không !"
Anh rảnh rỗi đến phát chán, thời gian đó ở nhà ôm vợ cho sướng, mắc mớ gì chịu tội đó?
nghề quân nhân quả thực là vinh quang, Thẩm Hành dù bất mãn đến mấy, cũng chỉ cằn nhằn trong lòng.
Tô Diên Cương nhất thời chút ngượng nghịu, Bạch Giao Giao đỡ lời cho : "Anh Tô, chắc cũng Hằng ca nhà em là như thế nào mà, trong quân đội nhiều quy tắc, mà chịu nổi."
Bạch Giao Giao , sắc mặt Tô Diên Cương mới dịu đôi chút: "Không , chỉ thấy cường thể tráng, nếu quân đội huấn luyện một thời gian, chừng sẽ tiền đồ lớn."
Bạch Giao Giao khách sáo vài câu, chuyện liền bỏ qua nhắc nữa.
Họ giường sưởi ăn uống no say, ba trong sảnh chính thì thể yên nữa.
Ban đầu là hai em Tô Á Hổ và Tô Á Long bàn bạc xem thế nào để Tô Diên Cương nương tay cho họ, kết quả , bắt đầu đổ cho .
"Tất cả là tại , đáng lẽ dẫn của đồn công an đến, cứ sợ họ giở trò chịu trả tiền, mang theo cái 'củ khoai nóng bỏng tay' đến, bây giờ thì , bắt quả tang chứ gì!"
Tô Á Hổ chút hối hận, hôm nay nếu họ dẫn công an đến, còn thể vu vạ ngược Bạch Giao Giao cướp con của họ.
"Anh hai, bây giờ trách em là quá muộn ? Những chuyện đều là đồng ý ? Vừa nãy còn bán em mặt cả, em còn tính sổ với đấy! Hắn là 'củ khoai nóng bỏng tay', nhưng 'củ khoai nóng bỏng tay' là ai liên lạc ? Không !"
Tô Á Long trong lòng cũng đầy lửa giận, bây giờ thực sự chút hoảng sợ, , liền trút hết tức giận và bất an , cũng dỗ dành Tô Á Hổ nữa.
Thằng Khỉ Gầy hai em mắng thì trong lòng khó chịu: "Mẹ kiếp, dính hai đứa mày đúng là tao xui xẻo , tao cho tụi mày , ông đây việc sạch sẽ, đồn công an cũng sẽ , còn tụi mày, hừ, còn cả tha cho tụi mày hả? Cứ chờ mà mòn ghế nhà lao !"
Ba cãi vã, vì trói lưng , tay họ thể với tới , kết quả là đều véo tay đối phương đến mức lằn lên vết móng tay đỏ rướm máu.
"Mấy ồn ào gì thế? Đừng vội, lát nữa sẽ đưa mấy đến đồn công an trấn, cứ để dành sức mà chuyện với các đồng chí trong đó!"
Tiểu Quan ở bàn ăn tiện tay gạt vài đũa cơm , trong sảnh chính ồn ào quá, đến để giữ trật tự, nếu thủ trưởng nhà thể nghỉ ngơi thì ?
Buổi chiều, Tô Diên Cương bất chấp vết thương , khăng khăng tự đưa hai em trai đến đồn công an, còn cầm theo di thư, định đợi hai em dâu đến rõ chuyện mặt họ.
Mẹ mất, Thập Lý Thôn cũng chẳng còn gì để nhớ nhung, lẽ sẽ trở về đây định cư, nên Tô Diên Cương định khi , thế chấp căn nhà cho đại đội, để đại đội giúp bán .
Bạch Giao Giao tinh thần sảng khoái, mấy ngày nay cô lo lắng đến phát ốm.
"Hằng ca, chiều tối bến tàu mua ít cá tôm về nhé, chúng đãi bố thằng bé Chí Cao một bữa thật tử tế."
"Ăn một bữa đủ ? Tối còn ăn ở nhà nữa ?"
Thẩm Hành bằng lòng, rốt cuộc đưa thằng bé , mong bao nhiêu ngày !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-trong-sinh-toi-cuoi-lai-anh-o-thon-dong-va-cung-nhau-lam-giau/chuong-164.html.]
"Nói cũng ," Bạch Giao Giao nghĩ, bây giờ Tô Diên Cương trở về làng một cách vinh quang như , chắc chắn ít bạn bè thích đang xếp hàng chiêu đãi , "Hay là tối nay cứ để Chí Cao về với ?"
"Thím, con ."
Tô Chí Cao tuy đồng ý cùng Tô Diên Cương, nhưng lời hứa và việc thật sự vẫn một sự khác biệt nhất định.
"Có gì mà , nơi khác, là về nhà con, về cái căn phòng con với bà nội con từng ở !"
"Là về đó ." Tô Chí Cao xong, thấy thể chấp nhận .
Về nhà thì gì mà .
Tô Chí Cao ưu điểm gì khác, chỉ cái dễ dỗ, tính cách thằng bé bướng bỉnh cứng rắn như những đứa trẻ khác.
Đến khi Tô Diên Cương về, cả chút tiều tụy, hẳn là cảm giác tự tay đưa em trai tù hề dễ chịu.
"Anh Tô, vốn dĩ tối nay nên giữ ở ăn cơm, nhưng cơ hội cha con ở cùng nhiều, em nghĩ tối nay để đưa Chí Cao về, hai cha con cứ ở căn nhà cũ mà quen với , Chí Cao ở đó cũng thể thoải mái hơn một chút."
Bạch Giao Giao khách sáo như , khiến Tô Diên Cương chút ngượng ngùng: "Cảm ơn cô nghĩ cho chu đáo như ."
“Anh gì , Chí Cao là do chúng nó lớn lên mà.”
Bạch Giao Giao tuy , nhưng Tô Diên Cương thể hiểu chuyện.
Giúp ngoài nuôi một đứa trẻ chuyện nhỏ nhặt, nếu thật sự c.h.ế.t bên ngoài, gia đình còn chẳng sẽ hai đứa em trai chèn ép thế nào.
Nghĩ đến khả năng xảy đó, Tô Diên Cương trong lòng lạnh lẽo, một chút áy náy nảy sinh ở đồn công an vì Tô Á Long đ.á.n.h bài tình cảm tiêu tan còn gì.
Hắn dẫn Tô Chí Cao về nhà, tối nay sẽ trổ tài cho Tô Chí Cao xem, quả thật khiến Tô Chí Cao ngoan ngoãn theo .
Thẩm Hành nửa tháng nay bao giờ thấy sảng khoái đến thế: “Giao Giao, trong nhà cuối cùng chỉ còn hai chúng .”
Thẩm Hành như một chú ch.ó lớn cứ bám dính lấy , bước chân khỏi cửa, khóa cửa , tìm Bạch Giao Giao mà vẫy đuôi.
Bạch Giao Giao để bế lên giường sưởi: “Sao , đây chê Chí Cao vướng víu chứ.”
“Đó là thấy em nuôi con hứng thú cao, nhà tạm thời , em chơi thử thôi mà. Anh đương nhiên vẫn hy vọng trong nhà chỉ hai chúng mà! Hành ca gì thì .”
Thẩm Hành gian, đoạn tay bắt đầu yên phận.
“Ai gì thì chứ? Em cho, !” Bạch Giao Giao đẩy tay Thẩm Hành , nhưng cũng dùng sức lắm, thuộc kiểu nửa đẩy nửa mời.
“Hành ca…”
Mấy ngày nay, ở phòng bên cạnh, Bạch Giao Giao thể thoải mái, cho Thẩm Hành “ăn thịt”, khiến Thẩm Hành bức bối chịu nổi.
Giờ đây rốt cuộc “giải phóng”, Thẩm Hành đương nhiên là nhanh chóng tận tình phát huy giường sưởi.
Mùa đông trời sáng muộn, nhưng Thẩm Hành vẫn giày vò đến khi chân trời bắt đầu rạng đông.
Bạch Giao Giao mí mắt thể mở nổi nữa, phía Thẩm Hành “mài” đến đau.
18_Cô giận tủi , úp mặt vai Thẩm Hành, quyết định sẽ thèm để ý đến Thẩm Hành nữa.
“Sau sinh con, thì cứ để chúng nó ở buồng ngoài ngoài sân, cái giường sưởi bên cạnh tháo bỏ , đóng hai cái tủ đặt đó đựng đồ, cho ai ở nữa.”
Nếu còn ở, chịu khổ chính là .
Bạch Giao Giao bây giờ ngay cả “ừ” cũng lười .
Nghĩ bụng là nhanh chóng chuẩn m.a.n.g t.h.a.i thì hơn, ít nhất đối phó với Thẩm Hành.
Đến lúc đó sẽ cho con ngủ giữa hai họ, nếu Thẩm Hành mà ôm cô lúc ngủ thì coi như cô thua!
Bạch Giao Giao ngủ dậy thì trời tối hẳn .
“Ban ngày Tô Diên Cương đến một chuyến, là mời chúng qua ăn cơm, nhưng từ chối .”
“Anh thế nào?”
“Cứ là , ?”
Thật đơn giản và cộc lốc, đúng là Thẩm Hành khác.
Chắc Tô Diên Cương Thẩm Hành trả lời cũng sẽ thấy bình thường.
“Tối ăn gì?” Bạch Giao Giao ngáp một cái, cô thành thế , nếu Thẩm Hành mà ngay cả cơm cũng chuẩn sẵn, thì cô nhất định c.ắ.n c.h.ế.t Thẩm Hành.
“Luộc ít khoai tây, em thích ăn cái .”
Cũng khá chu đáo đấy chứ.
Bạch Giao Giao tạm thời tha thứ cho Thẩm Hành trong lòng.
Chuyện nhà họ Tô khép , Bạch Giao Giao khẩu vị cũng hơn nhiều.
Kết quả, ngày tháng yên hai hôm, vợ cũ của Tô Diên Cương, ruột của Tô Chí Cao, tìm đến tận nhà.
Điền Thúy về ý gì khác, chỉ là dẫn Tô Chí Cao .
Cô là một , dẫn con , cũng gì sai.
cô đến sớm cũng đến muộn, cứ đợi đúng lúc Tô Diên Cương về mới đến, khó mà khiến liên tưởng tới, Điền Thúy chính là vì tống tiền Tô Diên Cương vài đồng mới đến.
Điền Thúy sớm tìm bến đỗ khác, bây giờ còn sinh một trai một gái, cô và Tô Diên Cương tái hợp là thể.
Cô đương nhiên cũng ôm hy vọng , cô chỉ đến để cố gắng đòi nhiều tiền nhất thể.
“Diên Cương, công lao thì cũng khổ lao chứ, dù cũng nối dõi tông đường cho Tô Diên Cương , dù thế nào thì cũng bồi thường cho một ít.”
Tình trạng hiện tại của Điền Thúy bằng Tô Diên Cương, mặt cô nếp nhăn chằng chịt, trông càng tiều tụy.
“Bồi thường cho cô? Dựa ? Cô khổ lao gì chứ, đứa bé từ khi sinh , cô cho b.ú mấy ngày sữa? Mà đòi chuyện công lao khổ lao với .”
Tô Diên Cương hai ngày nay những lời xì xào của dân làng, đầu đuôi chuyện năm tháng qua đều rõ, chuyện Điền Thúy ở cữ xong là bỏ , tất nhiên cũng rõ.
“Nếu bồi thường, sẽ kiện ! Chí Cao cũng là con của , hai chúng bao nhiêu năm nay đều nuôi nó, chắc sẽ phán cho cho !”