Sau Khi Trọng Sinh, Tôi Cưới Lại Anh Ở Thôn Đông Và Cùng Nhau Làm Giàu - Chương 18: ---

Cập nhật lúc: 2025-10-19 10:23:55
Lượt xem: 18

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Không đ.á.n.h phụ nữ

 

Bạch Thế Thanh vội vàng giải thích: "Là Giao Giao mang bột mì và bí từ nhà đấy ạ."

 

Bạch Thế Hải , khỏi về phía Thẩm Hành. Trong lòng lúc cũng đang nghĩ y hệt như Đặng Mẫn và Bạch Thế Thanh.

 

Ai ngờ Thẩm Hành cứ như thấy gì. Bánh của Bạch Thế Hải đến miệng , thể nhả nữa, đành cứng họng tiếp tục ăn.

 

"Thế Hải, các cháu đang nghỉ ngơi đấy ?"

 

Bạch Thế Hải ngẩng đầu lên, thì là Lý Thời Khánh.

 

Đất của hai nhà chia xa lắm.

 

Bạch Thế Hải khách khí : "À, chú Khánh, chú ăn một miếng ạ?"

 

Lý Thời Khánh liếc chiếc bánh bột mì tay bọn họ, nuốt nước bọt ừng ực, nhưng ai mà dám mở miệng xin chứ.

 

"Không ăn nữa , thím con về , lát nữa sẽ mang cơm . Chú sang đây hỏi, nếu các cháu nghỉ một lát thì cái thể cho bọn chú mượn dùng một chút ?"

 

Lý Thời Khánh chỉ dụng cụ gặt lúa mì do Bạch Giao Giao chế tạo.

 

Bây giờ đều đang cắm mặt việc ở đồng, nhiều nhà họ công cụ . Tuy nhiên, sớm muộn gì cũng để ý thôi, Bạch Giao Giao sớm đoán điều đó.

 

Bạch Thế Hải cũng là thật thà: "Cái của nhà cháu, là của nhà em rể cháu ạ, bọn cháu mang dùng chung."

 

Mặc dù Bạch Giao Giao là em gái ruột của Bạch Thế Hải, nhưng phong tục ở Thập Lý Thôn là xuất giá tòng phu, Bạch Giao Giao bây giờ là nhà họ Thẩm, đồ vật cô chế tạo đương nhiên thuộc về nhà họ Thẩm.

 

Bạch Thế Hải tuyệt đối sẽ vì tham lam chút đồ cãi vã với Thẩm Hành .

 

Lý Thời Khánh lập tức mặt sang Thẩm Hành, nhưng thấy ăn cơm mà mặt vẫn hung tợn, bèn nuốt nước miếng, Bạch Giao Giao: "Giao Giao, cái công cụ cho bọn chú mượn dùng hai khắc ? Giữa trưa nóng bức thế , để lao động nhà cháu nghỉ ngơi chút."

 

Điều thật lạ lẫm, ở Thập Lý Thôn, dân làng thường gọi Bạch Giao Giao là "cái con Bạch Giao Giao đó", "tiểu thư nhà tư bản", "cái đứa từ thành phố về".

 

Gọi cô mật như , đây là đầu tiên.

 

Lý Thời Khánh mắt tinh, rõ ràng, công cụ lợi hại lắm.

 

Cho dù chỉ cho họ dùng nửa tiếng, năm lao động nhà họ mỗi gặt mười phút, dốc hết sức mà gặt, ít nhất cũng gặt bốn phần đất.

 

Bạch Giao Giao ấn tượng gì về Lý Thời Khánh , nhưng cảm thấy quen thuộc. Bởi vì kiếp coi trọng tất cả ở Thập Lý Thôn, cũng cùng lao động, nên cô quen mấy ai.

 

"Anh Hành, ?" Bạch Giao Giao về phía Thẩm Hành.

 

Thẩm Hành nuốt một miếng bánh, ánh mắt như hổ Lý Thời Khánh một lát.

 

Trời nắng chang chang, Thẩm Hành chằm chằm, Lý Thời Khánh vẫn thấy sống lưng lạnh toát.

 

Chú đang định mở miệng từ bỏ, thì Thẩm Hành : "Chú Khánh cứ mang dùng , cháu với cả nghỉ một lát, lát nữa bảo Thao mang đến là ."

 

Lý Thời Khánh thở phào nhẹ nhõm: "Cháu yên tâm, chỉ nửa tiếng thôi, bọn chú sẽ lập tức mang trả cho cháu."

 

Nói xong, liền cầm hai cái liềm nhanh chân bỏ .

 

Cả ba Bạch Thế Hải đều kinh ngạc, ngờ Thẩm Hành dễ chuyện như .

 

Ở Thập Lý Thôn, ai dám động đồ của Thẩm Hành, đó chẳng là tìm c.h.ế.t ?

 

Tuy nhiên, Bạch Giao Giao thấy thái độ của Thẩm Hành đối với Lý Thời Khánh, lập tức nhớ chuyện đây.

 

Khi đó, cả làng đều là sát tinh, thấy đều đường vòng tránh né, lúc sắp c.h.ế.t đói, chính Lý Thời Khánh cho một miếng khoai lang khô, nhờ đó mới cứu mạng.

 

Thẩm Hành cùng đám lưu manh khác trong trấn trộn với , cho cùng cũng chỉ là để kiếm miếng cơm ăn mà thôi.

 

Nhìn dáng vẻ của Lý Thời Khánh, chắc hẳn quên từ lâu miếng khoai lang khô đó , nhưng Thẩm Hành thì nhớ cả đời. Sau khi phát đạt, giúp đỡ gia đình Lý Thời Khánh ít, còn giúp mấy đứa con trai chú đều trấn việc, ăn lương thực thương phẩm.

 

Bạch Giao Giao nghĩ đến đây, khỏi chút xót xa, cạnh Thẩm Hành, nhẹ nhàng xoa lưng .

 

Thẩm Hành hiểu chuyện gì, bèn nhướng mày. Cô vợ quyến rũ nữa ? Chẳng lẽ nhắm đúng lúc bây giờ ?

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-trong-sinh-toi-cuoi-lai-anh-o-thon-dong-va-cung-nhau-lam-giau/chuong-18.html.]

Anh đưa tay véo nhẹ gáy Bạch Giao Giao: "Cô gì thế? Đàng hoàng chút ."

 

Đặng Mẫn ăn bột mì Bạch Giao Giao mang đến, trong lòng thấp thỏm, vẫn luôn chú ý đến thái độ của Thẩm Hành.

 

Chỉ là nét mặt của Thẩm Hành vẫn luôn căng thẳng, cô cũng chẳng điều gì. Ai ngờ đột nhiên bóp cổ Bạch Giao Giao, khiến Đặng Mẫn sợ đến mức mắt lồi ngoài.

 

"Em rể, đang !"

 

Đặng Mẫn tưởng Thẩm Hành định đ.á.n.h Bạch Giao Giao, kinh hãi kêu lên, Bạch Thế Thanh xông tới, một tay kéo Bạch Giao Giao lưng :

 

"Thẩm Hành, đ.á.n.h phụ nữ thì đáng gì chứ! Nhà đẻ của nó ở ngay đây, nó sai chỗ nào, cứ !"

 

Bạch Thế Thanh chuyện với Thẩm Hành như , chính cô cũng thấy giọng đang run rẩy.

 

"Chị hai, …" Bạch Giao Giao Bạch Thế Thanh giống như gà mái che chở phía , còn Thẩm Hành thì mang vẻ mặt ngẩn , lúng túng trông thật buồn .

 

Bạch Thế Hải thấy chuyện gì xảy , Bạch Thế Thanh Thẩm Hành định đ.á.n.h Bạch Giao Giao, cũng vứt miếng bánh trong tay xuống, chặn mặt Thẩm Hành:

 

Mèo Dịch Truyện

"Thẩm Hành, lúc đến nhà chúng cưới Giao Giao, như thế ."

 

Mặc dù Bạch Thế Hải tình cảm gì với cô em gái nửa đường xuất hiện là Bạch Giao Giao , nhưng để Bạch Giao Giao gả cho Thẩm Hành, thế nào cũng là chuyện cả đời, Bạch Thế Hải thể đồng ý ắt hẳn là trách nhiệm với Bạch Giao Giao.

 

Anh tin mấy chuyện sát tinh sát tinh gì cả, nếu về khắc, Bạch Giao Giao cũng coi như khắc c.h.ế.t , về điểm thì hai họ đừng ai chê bai ai.

 

Điều Bạch Thế Hải sợ nhất, chính là tính tình Bạch Giao Giao , sống chung với Thẩm Hành sẽ đ.á.n.h đập.

 

Thẩm Hành theo bản năng giơ hai tay lên để tỏ rõ sự trong sạch: " đ.á.n.h cô !"

 

Sau khi xong động tác , Thẩm Hành mới nhận trông ngu ngốc đến mức nào, vội vàng hạ tay xuống.

 

Thẩm Hành vốn dĩ cao lớn, thêm việc cả buổi sáng, cơ bắp đều căng phồng, trông vạm vỡ, khi động tác , hệt như một con gấu núi dựng thẳng nửa .

 

"Phụt!" Bạch Giao Giao nhịn bật .

 

Bạch Giao Giao , tất cả đều về phía cô.

 

"Cô gì thế?" Bạch Thế Thanh sắp phát điên lên , hiểu Bạch Giao Giao còn nữa.

 

"Chị hai, Hành định đ.á.n.h em , đang xoa bóp cổ cho em đấy!"

 

Bạch Giao Giao nắm tay Bạch Thế Thanh, sự thật. Cúi đầu việc cả buổi sáng, cổ Bạch Giao Giao đau ê ẩm, Thẩm Hành xoa bóp một chút, thoải mái hơn nhiều.

 

"…" Hiện trường im lặng một lúc, Bạch Thế Hải phá vỡ bầu khí ngượng ngùng: "Hừ, hai đứa xem, quá lên gì."

 

Đặng Mẫn ngượng ngùng Bạch Thế Thanh , Bạch Thế Thanh thật với Bạch Giao Giao: "Chị là sợ em mang bột mì của nhà ngoài, em rể sẽ giận em ?!"

 

Thẩm Hành cũng ngớ , ngờ chỉ vì chuyện vặt vãnh , chị của Bạch Giao Giao mắng một trận.

 

"Chút bột mì , mang ngoài cũng ăn bụng hết , là để cô vứt giận."

 

Gia đình thật là quá lên. Em gái trông như thế nào, tự ? Một khuôn mặt yếu ớt mảnh mai như , ai mà nỡ động thủ với cô ? Hả? Thật là thú vị!

 

Thẩm Hành nghiêm mặt với Bạch Thế Hải: "Anh cả, những lời với lúc , cả đời đều hiệu lực."

 

"À, , , ." Bây giờ ngượng ngùng là Bạch Thế Hải.

 

Thẩm Hành Bạch Giao Giao, ngang tàng : "Sau Giao Giao mang gì về nhà đẻ, các cứ nhận lấy. kiếm ."

 

Thẩm Hành dân buôn ở chợ đen trong trấn, đó là bí mật mà trong làng đều ngầm hiểu với .

 

Mặc dù bây giờ cho phép đầu cơ trục lợi, nhưng trong làng mấy ai dám rằng sẽ bao giờ việc gấp, cần nhờ đến Thẩm Hành, cho nên ngay cả đại đội trưởng cũng nhắm mắt ngơ.

 

Chỉ là chủ đề vẫn còn quá nhạy cảm, Bạch Thế Hải gật đầu bỏ qua.

 

Bạch Giao Giao ánh mắt của Thẩm Hành chằm chằm, trong lòng như lửa đốt.

 

Kiếp Thẩm Hành tìm thấy cô ở thành phố, lúc cầu xin tái hợp , để ý cô ngay từ ngày đầu tiên cô làng. Xem Thẩm Hành dối. Anh cũng thật là chiều chuộng , bây giờ nhà nào mà thiếu ăn thiếu mặc, thể để vợ tùy tiện mang đồ về nhà đẻ, là ít, mà là .

 

Đặng Mẫn vẫn sợ Thẩm Hành chỉ là giữ thể diện, lát nữa về nhà khó dễ Bạch Giao Giao, vội vàng : "Không cần , cần , nhà chúng vẫn sống . Giao Giao cháu cứ cùng em rể sống cuộc sống của ."

 

 

Loading...