Sau Khi Trọng Sinh, Tôi Cưới Lại Anh Ở Thôn Đông Và Cùng Nhau Làm Giàu - Chương 182: --- Có đáng tin không?
Cập nhật lúc: 2025-10-20 10:18:25
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bạch Giao Giao và lão Từ cùng tìm Trịnh Húc. Trịnh Húc đang ở ngoài đồng, thấy hai bờ ruộng, liền ba bước thành hai bước lao lên: "Có chuyện gì thế? Chuồng heo xảy chuyện ?"
Trịnh Húc thấy hai họ cùng , vẻ mặt cuống quýt, vô thức cho rằng chuyện xảy ở chuồng heo.
Lão Từ chân cẳng , nhưng nhanh: "Đại đội trưởng, tối qua mất hai con heo con , chúng cháu tìm cả buổi sáng mà thấy!"
Hai con heo con là tài sản của công xã, hơn nữa bây giờ chuyện nuôi heo ở Thập Lý Thôn cấp coi trọng, xảy một chút sai sót thôi cũng .
Trịnh Húc xong cũng hoảng hốt: "Lão Từ, chú trông chuồng heo kiểu gì thế? Chú ngày nào cũng ở cạnh chuồng heo ?"
Lão Từ mặt mày méo xệch: "Đại đội trưởng, là phụ lòng tin của tổ chức."
Trịnh Húc thở dài một , bây giờ mấy chuyện cũng vô ích.
Trộm heo con chẳng qua là trộm về ăn, hoặc trộm bán. Nếu là trộm về ăn, heo con cũng nhỏ, một nhà một đêm chắc ăn hết. Nếu mà ăn hết sạch, tiêu chảy cũng đủ xanh mặt .
Hơn nữa, những kẻ dám chuyện mộm heo mạo hiểm thế , đa phần đều vì tiền, khả năng cao là trộm bán, lẽ bây giờ tìm nữa .
tên trộm điều tra , nếu ai sẽ chịu trách nhiệm đây?
Trịnh Húc nghiêm giọng : "Kiểm tra! Hôm nay lật tung Thập Lý Thôn lên, cũng tìm tên trộm heo cho !"
Mọi lập tức ngừng việc, mở đại hội.
Trước đây đại hội còn thể xin phép vắng mặt, bây giờ trừ những liệt giường, ngay cả những em bé mới cũng bế đến.
Đa dân làng hiểu chuyện gì, sắp đến giờ ăn trưa , mở đại hội gì chứ.
Cũng những thạo tin, heo của đại đội mất.
Dưới sân khấu, tiếng ồn ào, bàn tán xôn xao, hào hứng, kinh ngạc, đoán già đoán non, Trịnh Húc đài sắc mặt , quả thực điều gì.
“Này, !” Trịnh Húc thử loa, bảo im lặng, “Tất cả đừng nữa, hôm nay gọi đến đây là vì chuyện công xã mất heo con. tối qua, chuồng heo mất hai con heo con, thời gian cụ thể xác định , nhưng chúng mạnh dạn đoán rằng, chắc là lợi dụng lúc chiếu phim, nhân lúc tiếng động của phim mà trộm. Bây giờ , tối qua ai xem hết phim thì chủ động , ai xem thì tìm một cùng để chứng. Nào, bắt đầu , ai xem phim thì lên phía .”
Đội chiếu phim hơn một tháng mới đến Hổ Sơn trấn chiếu một , mà cơ hội đến lượt Thập Lý Thôn thì mất vài tháng mới . Bây giờ đời sống giải trí của nghèo nàn, ngoại trừ những thực sự sức khỏe , sợ lạnh ngoài, thì hầu như ai cũng xem phim.
Thập Lý Thôn dân ít, cũng hơn hai mươi .
Mọi chính sợ bóng xiên, từng bắt đầu kể xem phim thì gì.
“Trưởng đại đội, cha bây giờ ở nhà thể thiếu chăm sóc, đấy.”
“ ở nhà trông con, trời rét thế mà để con cảm lạnh thì đáng .”
“Con nhà vẫn cai sữa, lúc nào đói ị, nên cũng .”
“Tối qua em rể đến, cả nhà chúng đều ở nhà.”
“……”
Mọi kẻ em, lý do đều hợp lý, Trịnh Húc nhất thời cũng là ai.
Ánh mắt khỏi về phía Bạch Giao Giao.
Bạch Giao Giao lắc đầu với Trịnh Húc.
Cô cũng chuyện gì cũng giải quyết , lẽ suy đoán của cô đúng, kẻ trộm heo lợi dụng lúc chiếu phim để trộm.
Vậy thì phạm vi điều tra quá rộng .
Trịnh Húc Lý Thời Khánh.
Lý Thời Khánh bắt đầu cảm thấy trong mũi bốc hỏa, nhíu mày hồi lâu mới mở miệng : “Tối qua ai thấy tiếng động gì ? Có manh mối gì thì cứ !”
Anh tin, Thập Lý Thôn đông như , nhiều đôi mắt như , mà tìm thấy chút manh mối nào .
dân làng cái gì là manh mối, tham gia thì tích cực, nhưng những gì thì là chuyện mèo nhà nào giữa mùa đông bắt đầu động đực, buổi sáng ai mà mặt mày ủ rũ thì khi tối qua chuyện , hai xem phim xong thì chui rừng cây nhỏ, còn ít là thù oán từ , bây giờ lôi để ghê tởm đối phương một chút.
Trịnh Húc trong lòng vốn sốt ruột, những manh mối vô dụng mà đầu óc ong ong.
Anh quát: “Được , tất cả im lặng!”
Trịnh Húc hít một thật sâu, hỏi cặp thanh niên một đứa trẻ chỉ là chui rừng cây nhỏ: “Hai đứa về nhà muộn, đường về nhà gặp ai ?”
Cặp thanh niên vốn là đang giấu gia đình mà yêu đương, còn công khai, một đứa trẻ tinh mắt thấy, vốn hổ c.h.ế.t .
yêu đương phạm pháp, Trịnh Húc bây giờ cũng bận tâm nhiều đến thế.
“Không, hai chúng cháu thấy gì cả.”
Chàng trai đó .
Trịnh Húc giờ đây hết cách, cuộc họp cũng bắt đầu đầu đuôi, đành bất lực giải tán.
Họp xong về nhà ăn cơm, cửa sân khóa, sắc mặt Bạch Thế Hải lập tức sa sầm xuống.
“Bạch Thế Ba, tối qua ?”
Tối qua Bạch Thế Ba rõ ràng xem phim cùng họ, nhưng hôm nay .
Họ giữ thể diện cho Bạch Thế Ba, đồng thời cũng tin rằng đến nỗi chuyện đó, tự dưng rước phiền phức, nhưng tối qua rốt cuộc xảy chuyện gì, Bạch Thế Hải nhất định hỏi cho lẽ.
“Không, gì. Anh cả, nghi ngờ là em trộm heo chứ? Điều kiện nhà bây giờ, em mạo hiểm như thế gì, hai con heo con đáng mấy đồng.”
Bạch Thế Ba cúi đầu, Bạch Thế Hải cùng lớn lên, lập tức đang giấu chuyện trong lòng.
“Nếu nghi ngờ , trong đại hội thể giúp che giấu . tối qua gì, cho chúng để chúng cũng cơ sở chứ, ?”
“Thôi , Hải, Ba Tử cũng lớn thế , chút chuyện riêng tư là bình thường ?”
Đặng Mẫn thấy khí giữa hai em chút căng thẳng, Bạch Thế Ba một trai lớn tướng ngoài hai mươi tuổi thể cưới vợ, trai dựng ở chân tường mà trách móc, chút mất mặt.
Bạch Thế Hải thở dài: “Tiểu Mẫn, chúng tin nó, nhưng tối qua xem phim nhiều như , lỡ may ai về nhà sực nhớ , phát hiện nó tối qua xem phim, đến lúc đó trưởng đại đội đến nhà chúng , chúng chẳng sẽ lo lắng ?”
Bạch Thế Hải cũng lý, Đặng Mẫn cũng khuyên nữa.
Bạch Chí Mãn : “Ba Tử, con chuyện gì thể với nhà ?”
Bạch Thế Ba dường như chuẩn tâm lý kỹ, mới : “Tối qua con Vương Gia Tủy.”
“Cậu đó gì? Có công việc ăn ở đó ?”
Vương Gia Tủy cách Thập Lý Thôn xa ơi là xa, may mà nhà một chiếc xe đạp, nếu Bạch Thế Ba khi trời sáng cũng chắc về .
Bạch Thế Hải lông mày nhíu chặt, nếu là bán hàng thì phiền phức , chuyện thể giải thích công khai .
“Cha, nhà họ hàng ở Vương Gia Tủy ?” Đặng Mẫn và Bạch Thế Hải nghĩ giống , lập tức nghĩ cách che giấu chuyện cho .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-trong-sinh-toi-cuoi-lai-anh-o-thon-dong-va-cung-nhau-lam-giau/chuong-182-co-dang-tin-khong.html.]
Bạch Thế Ba lập tức : “Không bán hàng, là… ôi chao, sáng hôm qua một , giới thiệu cho con một mối hôn sự, bảo con xem mặt.”
“Cái gì?” Bạch Thế Hải cứ tưởng điếc, “Ai? Người nào?”
“Là quen trong chợ đen, ông thường đến chỗ con mua bánh gạo nếp que, con gái ông đặc biệt thích ăn. Mọi cũng đang sốt ruột chuyện con lấy vợ , nên con mới nghĩ xem thử.”
Bạch Thế Ba xong, Bạch Thế Hải gì cho nữa.
“Bạch Thế Ba Bạch Thế Ba, bảo thế nào đây,” Bạch Thế Hải tức đến mức trong nhà, dừng chỉ mũi Bạch Thế Ba, “Cậu còn là ai, đến nơi đất khách quê đó, cũng với nhà một tiếng, nhỡ bán đào than thì ai mà tìm ?”
Mèo Dịch Truyện
“Ai mà bán con chứ? Loại bán đào than là mấy thằng ngốc, tên khờ thôi.”
Bạch Thế Ba nghĩ thầm, lớn thế , là đàn ông, gì mà sợ.
“Cậu còn ngốc ?!”
Bạch Thế Hải Đặng Mẫn kéo một cái, nếu ngón tay chọc mặt Bạch Thế Ba .
Đặng Mẫn hỏi: “Vậy qua đó xem , cô gái đó thế nào?”
Bạch Thế Hải kinh ngạc Đặng Mẫn, cô cũng như Bạch Thế Ba , việc theo lẽ thường chút nào?
“Cũng khá ,” Bạch Thế Ba đỏ mặt gãi gãi gáy, “Cô chuyện dễ , cũng chê chuyện.”
Đặng Mẫn lập tức phấn khích: “Thật ? Trông thế nào, gia đình đó ?”
“Trông cũng khá .” Bạch Thế Ba mỉm .
Đặng Mẫn nghĩ thầm, chị em nhà họ Bạch ai cũng ưa , Bạch Thế Ba quen chị em , ánh mắt chắc cũng đến nỗi tệ, liền : “Vậy khi nào dẫn về nhà xem mặt .”
“Chưa đến mức đó chị dâu.”
“Hai đứa còn chuyện hả,” Bạch Thế Hải kéo kéo Đặng Mẫn, “Chuyện của nó kiểu gì cũng thấy đáng tin.”
Anh lớn chừng , từng lạ bất kỳ đường mà thể kéo về nhà để xem mặt.
Lại còn là trong chợ đen nữa.
Không Bạch Thế Hải thành kiến, nhưng những năm ăn buôn bán, phần lớn đều là những mưu mẹo, như Bạch Thế Ba thực sự nhiều, nhỡ lừa thì ?
Đặng Mẫn bình tĩnh , : “Em là bảo Ba Tử dẫn về để chúng xem mặt ? Bây giờ Ba Tử bằng lòng, chuyện thể thành, dù đáng tin đến mấy, vợ cưới thì còn thể bỏ ?”
“Sao thể.” Bạch Chí Mãn đột nhiên thốt một câu.
Đặng Mẫn từ đến nay bao giờ cãi bố chồng, liền : “Vậy cha, ý cha là ạ?”
“Ba Tử, con thật sự thấy cô gái đó ?” Bạch Chí Mãn hỏi.
“Con thấy ạ, cha. Lần chị dâu dẫn con gặp , cô chê con chuyện, nhưng đầu tiên con gặp cô , con gì cho . Đâu ăn, hỏi lấy , lấy bao nhiêu, con thật sự gì.”
Bạch Chí Mãn hỏi: “Vậy con nhất định là cô ?”
Bạch Thế Ba gì, Đặng Mẫn nhắc nhở: “Ba Tử, con cũng cần thực sự sốt ruột, cuối năm nay chị gửi thư cho cô ở thị trấn, hỏi cô ai phù hợp ở thị trấn , chắc hai ngày nữa cũng sẽ thư trả lời, con là chọn lựa thêm một chút?”
Đặng Mẫn bình tĩnh , cũng cảm thấy Bạch Thế Ba tìm vợ, nhất định tìm điều kiện , thể vì chuyện dễ mà cưới về, quá khéo ăn cũng , về nhà chỗ nào cũng lấn lướt chồng, Bạch Thế Ba trị , cuộc sống sẽ yên .
“Chị dâu con đúng, con hãy suy nghĩ kỹ , đừng gặp mặt nữa.”
Bạch Thế Hải xong, thấy Bạch Thế Ba vẻ mặt ngây : “Con thấy ?!”
“Con thấy , con sẽ suy nghĩ kỹ.”
Bạch Thế Ba trong lòng cũng rối bời, đây là đầu tiên nhiều lời với một cô gái với mục đích hôn nhân, tối qua còn cảm thấy khá ấm lòng.
Chỉ là điều kiện gia đình bên đó chút phức tạp, Bạch Thế Ba hôm nay thấy cả và cha thái độ như , nên dám .
Bạch Thế Hải thấy Bạch Thế Ba đồng ý dứt khoát, cũng đành lòng mắng nữa: “Anh cũng là vì cho con thôi, con tìm một mà chúng rõ gốc gác, lai lịch, chẳng là lo lắng .”
Có lẽ vì trai quá trách nhiệm, chị gái quá mạnh mẽ, nên từ nhỏ Bạch Thế Ba thể hiện lanh lợi, dù chuyện gì cũng chị ở mặt giải quyết.
Vì Bạch Thế Hải lo lắng tính cách của Bạch Thế Ba sẽ lừa gạt.
Không ai hiểu con bằng cha, Bạch Chí Mãn càng cảm thấy, loại gia đình tùy tiện bắt một thanh niên về để gán ghép với con gái như , tuyệt đối phù hợp với Bạch Thế Ba.
Bạch Thế Ba nếu kết với một gia đình như , e rằng sẽ ăn sạch sành sanh.
Hơn nữa Bạch Thế Ba lén lút , lẽ cũng là do bên dặn dò, nếu Bạch Thế Ba nhiều mưu mẹo như .
Mặc dù từng gặp mặt đối phương, nhưng chỉ từ những chuyện họ thể phân tích một phần nhân phẩm của đối phương.
Biết gia đình đồng ý, Bạch Thế Ba chút u sầu.
Bạch Giao Giao đau đầu nhức óc, cô thực sự nghi ngờ là Vu Văn Lễ, bởi vì cô , cuộc sống của Vu Văn Lễ thực đến , chắc chắn thiếu tiền, thì nghi ngờ trộm heo con.
lão Từ cũng sai, Vu Văn Lễ thường ngày tự cho là thành phố, kiêu ngạo, ngay cả khi quét chuồng heo, cũng cho rằng đó là trời sẽ giáng trọng trách lớn cho , vẫn coi thường dân làng Thập Lý Thôn, như , nên chuyện trộm cắp.
Hơn nữa tối qua xem hết phim một cách trọn vẹn.
Bạch Giao Giao cũng vì ghi hận trong lòng mà nghi ngờ Vu Văn Lễ, chỉ là nếu chuyện xảy lúc chiếu phim, thì lão Từ thể thấy một tiếng động nào?
Ngay cả lợn nái cũng kêu ư?
Vậy chắc chắn là quen gây án.
Trong chuồng lợn thì, ngoài Lão Từ , chỉ Vu Văn Lễ.
Không đúng.
Bạch Giao Giao chợt lóe lên một tia sáng, đúng, trong chuồng lợn còn một khác.
Bạch Giao Giao liếc căn chòi rơm của Lý Tú Liên kéo Trịnh Húc sang một bên.
“Sao thế, cô manh mối ?”
Trịnh Húc chỉ ước gì thể dạy lũ lợn trong chuồng chuyện, để chúng mách cho tối qua ai trộm con của chúng.
“Trưởng đại đội, cháu nghi là quen gây án. Ban đầu cháu là Vu Văn Lễ, nhưng Lão Từ Vu Văn Lễ thèm loại chuyện , cháu thấy lý nên bỏ qua, nhưng giờ trong chuồng lợn còn một nữa, cô bây giờ rời khỏi chuồng, cũng xem phim.”
“Cô Lý Tú Liên ? Cô mà ôm nổi hai con heo con mà chạy ? Cô cũng cô bây giờ rời khỏi chuồng, cô trộm heo con để gì chứ?”
Trịnh Húc cảm thấy, Vu Văn Lễ thèm, Lý Tú Liên cũng chắc cái gan đó.
Trịnh Húc : “Dù , cô là quen gây án cũng là khả năng. tin tưởng cô và Lão Từ, đúng là nên tập trung điều tra hai họ.”
Lão Từ là cựu quân nhân, từng đổ m.á.u vì đất nước vì nhân dân, nhân phẩm thì khỏi bàn.
Điều kiện sống của Bạch Giao Giao bây giờ, cũng đến nỗi thiếu hai con heo đó.