Sau Khi Trọng Sinh, Tôi Cưới Lại Anh Ở Thôn Đông Và Cùng Nhau Làm Giàu - Chương 71: ---

Cập nhật lúc: 2025-10-19 10:25:01
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Lên giường tùy em cắn

 

Sáng hôm , Bạch Giao Giao Hoàng Mỹ Quyên tối qua cãi một trận lớn với Trần Kiến Thành, xách túi về nhà đẻ.

 

Bạch Giao Giao lo lắng hôm qua nên , châm ngòi thổi lửa cho hai , nhưng cô nghĩ mãi . Cô hôm qua chỉ kể chuyện hai bà lão ở ruộng chuyện phiếm, cốt để chọc Hoàng Mỹ Quyên vui thôi, về chuyện riêng tư của Hoàng Mỹ Quyên, cô hề nhắc đến một chữ nào, chắc là vấn đề gì.

 

Tuy nhiên, Hoàng Mỹ Quyên thể về nhà đẻ ở vài ngày cũng , nhà đẻ cô còn gửi đồ ăn khô cho Hoàng Mỹ Quyên, xem cũng quan tâm đến cô con gái , Bạch Giao Giao liền bận tâm nữa.

 

Thẩm Hành việc hiệu quả, đúng hơn là Vương Phúc Thuận việc hiệu quả, tối hôm , đến báo tin:

 

“Anh Hành, hỏi , một em ở bệnh viện quen . Xe lăn tuy khan hiếm, nhưng thể chen hàng mua , một trăm hai mươi lăm tệ, thẻ thương binh thì giảm ba mươi tệ.”

 

Bạch Chí Mãn thẻ thương binh, tính là chín mươi lăm tệ.

 

Gần đúng với dự đoán của Bạch Giao Giao.

 

“Cái ghế rách nát gì mà đến một trăm tệ? Chỉ thêm hai cái bánh xe thôi, chẳng còn bớt bốn cái chân !”

 

Thẩm Hành trợn mắt, vợ kiếm tiền hề dễ dàng.

 

“Cậu chơi, chuyện riêng với chị dâu một lát.”

 

Thẩm Hành để Vương Phúc Thuận ở phòng khách, đẩy Bạch Giao Giao phòng ngủ.

 

Vương Phúc Thuận thấy , liền nghĩ Thẩm Hành mua nữa .

 

Mèo Dịch Truyện

Vương Phúc Thuận bố vợ của Thẩm Hành là một liệt, nên cũng chiếc xe lăn là mua cho ai.

 

Không bố ruột, Thẩm Hành chê đắt mua cũng là chuyện thường.

 

Thật tội cho cô em dâu nhỏ bé của , mua mua, chắc cô sẽ buồn.

 

Thẩm Hành kéo Bạch Giao Giao phòng, ngẩng cổ cố gắng để trông tự nhiên, ngửa lòng bàn tay lên: “Đưa tiền cho .”

 

Bạch Giao Giao : “Anh tiền riêng ?”

 

Lần còn dùng quỹ đen của mời cô ăn ở quán ăn quốc doanh mà.

 

“Mua đồ cho cha em mà dùng quỹ đen của ?” Thẩm Hành bây giờ trong tay chỉ mười mấy tệ lặt vặt, vì thể diện, đương nhiên thể .

 

Bạch Giao Giao Thẩm Hành trọng sĩ diện, liền đưa cho chín mươi lăm tệ: “Anh cũng hỏi cần phiếu .”

 

“Anh thì chắc là cần.”

 

Thẩm Hành cầm lấy tiền, lưng bỗng chốc thẳng tắp.

 

Mở cửa phòng ngủ, hừ một tiếng với Vương Phúc Thuận: “Cậu xem, chị dâu cứ nhất quyết đòi mua, thật tình, tiền nhà nào mà dễ kiếm như gió thổi chứ.”

 

Bạch Giao Giao cũng vui vẻ phối hợp với cái tính gia trưởng vô bổ của Thẩm Hành, phía , vạch trần .

 

Vương Phúc Thuận phụ họa , chỉ những lời ho: “Chị dâu thật phúc, theo Hành một đàn ông như , chú cũng nhờ.”

 

Thẩm Hành bỗng chốc phổng mũi.

 

, vợ còn quý hóa đến c.h.ế.t .

 

“Hai cứ chuyện , về nhà lấy giấy chứng nhận khuyết tật của cha .”

 

Bạch Giao Giao .

 

Người đàn ông Thẩm Hành ngốc nghếch, việc , nhưng cứ tự đóng vai kẻ .

 

Thẩm Hành giả vờ nữa: “Anh với em nhé, trời tối thế em một ?”

 

“Ở trong làng thì sợ gì, nhắm mắt cũng .”

 

“Anh với em.” Thẩm Hành nhà tìm đèn pin, Bạch Giao Giao ngượng ngùng với Vương Phúc Thuận.

 

Vương Phúc Thuận : “Chị dâu thật phúc, lát nữa cùng hai cũng , hai đưa chứng nhận cho , nhưng mà thông qua nhiều mối quan hệ thế , lẽ ba đến năm ngày mới xong.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-trong-sinh-toi-cuoi-lai-anh-o-thon-dong-va-cung-nhau-lam-giau/chuong-71.html.]

“Không , vội, cũng đừng giục . Chuyện thật sự nhờ giúp đỡ.”

 

“Chuyện của Hành cũng là chuyện của .”

 

Thẩm Hành giao cho một mối ăn , Vương Phúc Thuận nhập hàng một tệ, bán một tệ mốt, mỗi ngày đường vòng qua Thập Lý Thôn là kiếm hai tệ, thế còn hơn ở nhà máy nhiều.

 

Vương Phúc Thuận lương tâm, nhiều mối quan hệ như cũng là nhờ đối xử chân thành.

 

Bạch Giao Giao nhà họ Bạch, kể chuyện cho Bạch Thế Hải .

 

“Cái thế , một chiếc xe lăn rẻ.” Bạch Thế Hải đây cũng từng giúp Bạch Chí Mãn hỏi thăm, vì giá quá cao nên đành bỏ qua.

 

“Chúng con cửa , thể rẻ hơn một chút, nhưng cần giấy chứng nhận khuyết tật. Anh hai, giấy chứng nhận khuyết tật của cha ở chỗ ?”

 

Đặng Mẫn : “Đều ở chỗ em giữ cả.”

 

“Chị hai, chị đưa cho em . Bấy nhiêu năm nay em cũng ở bên cạnh cha, coi như em báo hiếu cha.”

 

Bạch Thế Hải cảm động thôi, bảo Đặng Mẫn tìm.

 

“Chuyện mắt đừng với cha vội, việc xếp hàng còn đến bao giờ, nếu mua , khiến ông cụ mừng hụt thì .”

 

Bạch Thế Hải gật đầu: “Anh . Em gái, phiền em chạy việc , tiền đợi khi nào gia đình khá giả hơn, sẽ trả cho em.”

 

“Anh hai, chứ.”

 

“Đợi khi nào ba lấy vợ, gia đình chúng sẽ dễ thở hơn một chút, em nhớ với em rể, đừng để ý kiến gì về em.”

 

Bạch Thế Hải là cả, gánh nặng vai cũng vô cùng lớn.

 

Vẫn còn một em gái và một em trai sắp kết hôn, tiền trong nhà một xu cũng dám tiêu phí nhiều.

 

“Anh hai cứ yên tâm , chuyện Hành nghĩ với em , hề để bụng .”

 

Bạch Thế Hải ngờ Thẩm Hành chu đáo như , nhưng qua đó thể thấy cuộc sống hôn nhân của Bạch Giao Giao chắc hẳn tệ: “Em cũng yên tâm , và chị dâu em vẫn luôn lo hai đứa tính tình hợp .”

 

Đặng Mẫn tìm thấy giấy chứng nhận khuyết tật đưa cho Bạch Giao Giao: “Nếu chuyện thành công, cha sẽ vui c.h.ế.t mất.”

 

“Vậy con đây.”

 

Bạch Giao Giao thấy Bạch Thế Thanh ở nhà, nhưng cũng lấy lạ, Bạch Thế Thanh mối quan hệ trong làng, lẽ đang chuyện ở nhà cô bạn nào đó.

 

Bạch Giao Giao cửa đưa giấy chứng nhận khuyết tật cho Vương Phúc Thuận: “Tiểu Vương, chuyện nhờ .”

 

“Chị dâu yên tâm , hai ngày nữa sẽ đẩy xe đến cho chị. Trời cũng còn sớm nữa, nhanh về thôi, thì ở nhà lo lắng.”

 

“Đi đường cẩn thận nhé.”

 

Vương Phúc Thuận nhét trong ngực, đạp xe .

 

Thẩm Hành và Bạch Giao Giao sánh vai về nhà, Bạch Giao Giao còn : “Anh hai em mua xe lăn cho cha em, khen mãi đấy.”

 

“Em linh tinh gì đấy,” Thẩm Hành cứng miệng, “Đó chẳng là tiền em tự kiếm , liên quan gì đến . Em bớt lung tung mặt em , như đeo bám nhà em .”

 

Bây giờ Bạch Giao Giao một ngày kiếm mười mấy tệ, đối với nhà khác thì đây là chuyện dám mơ tới, Thẩm Hành lau mặt, đó mới nhận bây giờ đang ăn bám ?

 

Bạch Giao Giao nín , nịnh nọt : “Nếu Hành ngoài việc giúp em, em thời gian bánh gạo chiên kiếm tiền chứ?”

 

Một câu , khiến thôn bá Thập Lý Thôn cũng mềm lòng.

 

Thẩm Hành ngờ quan trọng đến thế trong lòng vợ, khóe miệng thể khép , sướng run .

 

Lợi dụng trời tối, xung quanh ai, Thẩm Hành cúi xuống bế vợ lên chạy về nhà.

 

“Anh Hành!” Bạch Giao Giao giật , khẽ c.ắ.n cổ Thẩm Hành, giọng trầm thấp.

 

“Cắn c.ắ.n , lát nữa lên giường tùy em cắn.”

 

Thẩm Hành ghé sát tai Bạch Giao Giao, giọng trầm thấp mang theo ý , Bạch Giao Giao siết chặt ngón tay vai Thẩm Hành, hổ đến mức nên lời.

 

 

Loading...