Chu Trầm buông tay, Thời Tinh Dao tiến lên một bước ôm lấy , rúc  lòng , vòng tay ôm chặt eo .
 
A Trầm ngốc, cảm ơn   chọn em,  chọn tự hủy hoại bản , em sẽ    thất vọng .
 
"Xin  em..." Chu Trầm cúi đầu, xin .
 
Anh  dây dưa với Thời Tinh Dao thì   trách nhiệm với cô,  nên   những chuyện tổn thương cô như .
 
Anh  thể c.h.ế.t, nhưng bây giờ  Dao Dao,   thể ích kỷ như thế, cô gái của   bình an và hạnh phúc cả đời.
 
"Không  , A Trầm của em     ." Thời Tinh Dao nhón chân, hôn nhẹ lên cằm  đàn ông.
 
Cô  tên ngốc   đây chắc chắn  chịu đựng những nỗi đau mà cô  thể tưởng tượng nổi, mới đẩy  đến bước đường .
 
Nếu  sự lựa chọn, ai mà chẳng  sống một cuộc đời trong sạch, tươi sáng.
 
Thời Tinh Dao gọi một chiếc xe đưa Tần Thi về nhà. Cô và Chu Trầm  ở ghế , chú Lý lái xe phía .
 
Chu Trầm ôm chặt cô gái, cứ như thể cô là chiếc phao cứu sinh trong cuộc đời . Chỉ cần buông tay,  sẽ rơi xuống vực sâu  đáy.
 
Thời Tinh Dao mặc  ôm, nhẹ nhàng vỗ vỗ lưng , an ủi  trong im lặng.
 
Về đến nhà, Chu Trầm  ăn tối nhiều. Anh  dùng bữa cùng cô gái, thấy Thời Tinh Dao đặt đũa xuống,  cũng rời bàn ăn,   thư phòng.
 
Thời Tinh Dao lo lắng  bóng lưng . Chu Trầm trầm lặng, c.h.ế.t chóc còn đáng sợ hơn cả lúc  tức giận.
 
Anh giấu tất cả cảm xúc  trong lòng, giống như một con nhím  thương, che giấu  thứ.
 
Buổi tối.
 
Thời Tinh Dao như mấy  , ôm gối, gõ cửa phòng Chu Trầm.
 
Người đàn ông mở cửa, ánh mắt u ám,  thấy là cô thì nở một nụ  nhợt nhạt, "Sao ?"
 
"Em  ngủ cùng phòng với ." Thời Tinh Dao lách qua  , chen  phòng ngủ, mặc kệ   đồng ý  , đặt gối lên giường của .
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-trong-sinh-toi-treu-choc-nam-than-cua-minh/chuong-125.html.]
Mèo con Kute
"Anh   ngủ sofa, chỉ  ngủ chung giường với em thôi." Cô  vẻ  ngang ngược.
 
Chu Trầm  cô,  cô gái của   ý , "Dao Dao, bây giờ tâm trạng của   bình thường,  khi  kiểm soát  bản , đừng đến gần ,  sợ sẽ  tổn thương em."
 
Thời Tinh Dao móc ngón tay  ngón tay , "Vậy cũng  thể để  ở một ."
 
Để  ở một , tên nhát gan  chắc chắn sẽ buồn  lâu.
 
Cô   giường, ôm gối, "Cho dù  đuổi em , em cũng sẽ  ."
 
"Không đuổi em, em  ở  thì cứ ở đó." Chu Trầm xoa xoa mặt cô,    nỡ đuổi cô  chứ.
 
Ban đêm, Chu Trầm như thường lệ   giường. Khác biệt là, trong lòng   thêm một cô gái mềm mại, bàn tay cô gái ôm chặt eo ,  mực dựa dẫm và tin tưởng .
 
"Anh Chu Trầm,     ngủ  ?" Thời Tinh Dao ngước mắt lên, chớp chớp mắt.
 
"Em kể chuyện cho  , kể xong  sẽ ngủ  thôi." Giọng điệu cưng chiều, như thể đối xử với một đứa trẻ.
 
Cô nắm lấy tay  đàn ông, bắt đầu lục tìm trong đầu những câu chuyện cổ tích  đẽ  khi ngủ. Khác với Chu Trầm, hồi nhỏ cô  bố  kể chuyện cổ tích cho  nên  thể kể mà  cần sách.
 
"Vậy thì kể chuyện 'Hoàng tử bé và hoa hồng' . Trên một hành tinh  nhỏ,  một hoàng tử sống cuộc đời cô đơn và nhàm chán. Một ngày nọ, một bông hoa hồng mọc  hành tinh đó,  bé  mong chờ, vì   chăm sóc nó cẩn thận..."
 
Giọng  của cô gái ngọt ngào, như đường tan chảy dần trong tim.
 
Chu Trầm  cô kể chuyện, khóe miệng khẽ cong lên, đây là câu chuyện  nhất  từng  trong suốt hai mươi lăm năm cuộc đời.
 
Câu chuyện kể  một nửa,  nắm tay cô gái, từ từ nhắm mắt .
 
Thời Tinh Dao kể xong phần kết của câu chuyện,   đàn ông đang nhắm mắt, cúi xuống hôn nhẹ lên khóe môi , "A Trầm, ngủ ngon."
 
Chu Trầm ngủ   yên giấc. Anh  rơi  cơn ác mộng  ám ảnh  suốt nhiều năm qua: trong trại tâm thần,   cơm ăn,   nước uống,  gọi là thằng điên nhỏ,  đ.á.n.h đập, chịu đủ  tủi nhục,   duy nhất yêu thương  cũng  c.h.ế.t.
 
Anh  nhốt trong một căn phòng tối đen như mực, xung quanh  là tiếng c.h.ử.i rủa, và tiếng   ho  m.á.u tươi.
 
   thì khác,  một vì   đến thế giới của , xua tan  tà ác, kéo   khỏi căn phòng tối tăm đó.