“Anh  gì ?” Thời Tinh Dao ngước mắt lên, đôi mắt phượng lấp lánh nước, vô cùng tủi .
 
“Dao Dao  thích ?” Chu Trầm cúi xuống hôn nhẹ lên khóe môi cô, “Anh tưởng em sẽ thích.”
 
“Hôm nay  xem buổi trình diễn  vui ?”
 
Thời Tinh Dao mở to mắt, đồng tử co rút, sắc mặt  đổi, cuối cùng cũng hiểu  sự bất thường của Chu Trầm tối nay là vì lý do gì.
 
“Anh......   hết  ?”
 
Trong buổi trình diễn còn  nam  mẫu thoát y, Chu Trầm  phát hiện  ?
 
Cô gái chột  cúi đầu, chủ động nhận , “Em xin , em  cố ý  xem, em  hề   đó   là một buổi trình diễn thời trang bình thường,   nam  mẫu thoát y, em......”
 
Chu Trầm cúi đầu chặn lấy môi cô,    bất kỳ lời nào về nam  mẫu từ miệng cô.
 
“Dao Dao  cần xin .” Anh hôn Thời Tinh Dao, lợi dụng lúc hít thở, ghé  tai cô , “Con gái ai cũng thích những thứ , đó là chuyện  bình thường.”
 
“   nếu Dao Dao  xem,  thể xem  hình của  , đừng xem đàn ông khác.”
 
“Của  đều thuộc về em.”
 
Anh   tư cách để  đồng ý bất cứ điều gì Thời Tinh Dao , chỉ  thể dùng chính  để thu hút cô.
 
Chu Trầm hôn Thời Tinh Dao, vòng tay nhẹ nhàng ôm eo cô, đầu ngón tay khẽ vuốt ve làn da cô. Anh  còn chỉ thỏa mãn với những cái ôm và nụ hôn, mà còn  khám phá những điều   sâu sắc hơn.
 
Không ! Mày  thể  thế, cô   như một nàng công chúa,   thể  mày kéo xuống vũng bùn để  chuyện đó chứ, Chu Từ Tâm kéo  trở  từ bờ vực nguy hiểm.
 
Tại   thể chứ, hai   kết hôn , chẳng lẽ mày  Dao Dao     chằm chằm đàn ông khác ? Chu Dũng Cảm nhốt Chu Từ Tâm  phòng tối, bắt nó tự kiểm điểm, cấm túc cả đời    ngoài.
 
Chu Trầm bế Thời Tinh Dao lên, đặt cô xuống giường, cúi  tiếp tục hôn cô, từ trán đến cổ. Muốn tiếp tục  xuống nữa, nhưng   đôi mắt ngây thơ, thuần khiết của Thời Tinh Dao, cuối cùng  vẫn dừng tay .
 
Anh  đành lòng.
 
Thời Tinh Dao   giường, vẻ mặt đầy khó hiểu, rõ ràng chỉ còn bước cuối cùng thôi, tại  tên ngốc   dừng  chứ.
 
Mèo con Kute
“Dao Dao em ngủ  ,   phòng tắm một lát.” Giọng  khàn khàn, vành tai đỏ bừng.
 
Thời Tinh Dao: ???
 
Hôm nay nhất định  "ăn" cái tên nhát gan !
 
Chu Trầm   dậy, Thời Tinh Dao  túm lấy cánh tay , đẩy  ngược    giường. Cô véo nhẹ vành tai Chu Trầm, “A Trầm,   lùi bước.”
 
Bốn mắt  , mái tóc cô rủ xuống cổ , bầu  khí trở nên vô cùng mờ ám.
 
Cả hai đều hiểu chuyện gì sắp xảy , nhịp tim dần loạn xạ.
 
Trước khi đến bước cuối cùng, Chu Trầm nắm tay cô, ghé  tai cô hỏi, “Dao Dao, em  nguyện ý ?” Anh sợ cô gái của    sẽ hối hận.
 
Cô gái gật đầu, vòng tay ôm cổ  và hôn lên.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-trong-sinh-toi-treu-choc-nam-than-cua-minh/chuong-139-anh-deu-thuoc-ve-em.html.]
Giữa những  thở quyện  , Chu Trầm  hái lấy ngôi  của .
 
Sáng hôm .
 
Khi Chu Trầm tỉnh dậy,   sang bên cạnh. Cô gái mặc áo choàng tắm trắng,  cạnh , đôi mắt cong cong  .
 
“Anh tỉnh  ?”
 
Chu Trầm gật đầu, nghĩ đến cảnh tượng tối qua, ánh mắt  sáng lên, vành tai đỏ bừng.
 
Anh  mặc quần áo, kéo chăn lên cao, che kín mít cả , các ngón tay nắm chặt chăn, tim đập thình thịch.
 
Thời Tinh Dao bước xuống giường, lấy một chiếc áo choàng tắm từ tủ quần áo đặt bên cạnh giường.
 
“Chu Trầm ca ca~,  đừng sợ, em là vợ của , em sẽ chịu trách nhiệm với .”
 
Nghe , Chu Trầm nghĩ đến những cảnh tượng khiến   đỏ mặt tim đập tối qua. Rõ ràng   tìm hiểu  những kiến thức đó, nhưng  mặt cô gái của ,   giống như một gã đàn ông ngốc nghếch chẳng  gì.
 
Chịu trách nhiệm với ?
 
Lẽ  câu   do   mới đúng chứ.
 
“Anh cũng sẽ chịu trách nhiệm với em.” Chu Trầm mặc quần áo , một vệt đỏ  vành tai vẫn  biến mất.
 
Thời Tinh Dao bật  vì hành động cố gắng giữ  thể diện của  đàn ông . Cô kiễng chân, hôn nhẹ lên môi .
 
Chu Trầm ôm lấy cô,  quấn quýt một lúc, tâm trạng vui vẻ, khóe môi  cong lên, gần như  "vai kề vai với mặt trời".
 
“Chu Trầm ca ca~,   thể   những lời   tối qua cho em  một  nữa ?” Cô gái nũng nịu .
 
Vẻ mặt Chu Trầm khựng . Tối qua, trong khoảnh khắc ngọt ngào nhất,   ôm cô gái của  và   nhiều điều mà bình thường  sẽ  bao giờ , ví dụ như:
 
“Dao Dao,   thích em.”
 
“Bảo bối,   thể sống thiếu em  , đời  em  ở bên ,   bỏ rơi .”
 
“Bảo bối, hôn  một cái nữa  ?”
 
Chu Trầm nhớ  những lời đó, đồng tử co , mím chặt môi,      nữa.
 
Những lời  bình thường   thể nào thốt  , chỉ trong  cảnh đặc biệt tối qua mới  thể.
 
Thời Tinh Dao kéo tay áo , “Không thể   cho em  ?”
 
Chu Trầm  đôi mắt cô gái đầy mong đợi và khao khát,  đành lòng từ chối, nhưng bảo   bây giờ,   tài nào   .
 
“Em  ép   những lời đó nữa,  gọi em một tiếng ‘Bảo bối’ cũng tạm .” Thời Tinh Dao  ,  thấy dáng vẻ ngốc nghếch, ngây ngô của tên nhát gan  khi đối diện với tình cảm.
 
“Bảo bối.” Chu Trầm dừng  vài giây mới thốt  hai từ đó,  xong tai   đỏ bừng.
 
“Anh cũng là bảo bối của em.” Thời Tinh Dao ngẩng đầu hôn lên môi .