Chu Trầm thoa t.h.u.ố.c mỡ cho Thời Tinh Dao xong, đặt túi chườm lạnh lên cổ tay cô để giảm đau.
 
“Đau lắm ?” Nhìn vẻ mặt tủi  của cô gái nhỏ,     an ủi thế nào, chỉ ước gì  thể gánh vác  nỗi đau  cô.
 
Thời Tinh Dao cúi đầu: “Vết thương nhỏ  chẳng là gì cả, điều khiến em buồn là, em  trở về Thời gia, bên cạnh   mấy  bạn, nhiều lúc chỉ  thể ở một .”
 
Chu Trầm  lời cô , trầm ngâm suy nghĩ: “Ngày mai là cuối tuần, học viện Bắc Châu  sắp xếp tiết học nào khác ?”
 
Thời Tinh Dao lắc đầu, ánh mắt tràn đầy mong đợi, tên ngốc  cuối cùng cũng thông suốt ,  rủ cô  ngoài chơi.
 
Hai   nhiều thời gian ở bên  hơn, sẽ hiểu  hơn, cô cũng  thể nhanh chóng cưa đổ Chu Trầm.
 
Chu Trầm khẽ "ừ" một tiếng    gì nữa,  lái xe đưa Thời Tinh Dao về nhà.
 
Phòng khách Thời gia.
Mèo con Kute
 
Thời Tinh Dao  bước   thấy Thời Tiếu Tiếu đang  nức nở  ghế sofa, Lê Tư  bên cạnh, dịu dàng xoa t.h.u.ố.c cho cô , "Tiếu Tiếu đừng  nữa, xoa t.h.u.ố.c xong sẽ khỏi thôi."
 
"Đây là t.h.u.ố.c  nhất để chữa vết trầy xước, bôi  chắc chắn sẽ  để  sẹo ."
 
Trán Thời Tiếu Tiếu  đập một cái, da sưng lên một mảng lớn, cả khuôn mặt  đến nước mắt lưng tròng, đáng thương.
 
Thời Tinh Dao thờ ơ liếc  một cái,  rằng  cô chắc chắn sẽ  chuẩn  t.h.u.ố.c trị vết thương cho cô, cô  định bước lên cầu thang thì  Lê Tư gọi , "Dao Dao."
 
"Tiếu Tiếu là em gái con, con  bảo vệ em  thì thôi , tại   bắt nạt em ?"
 
Thời Tinh Dao  ở cầu thang,  vẻ mặt tức giận của Lê Tư, ánh mắt lướt qua khuôn mặt Thời Tiếu Tiếu, cô    với Lê Tư như  ?
 
Cô bắt nạt Thời Tiếu Tiếu?
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-trong-sinh-toi-treu-choc-nam-than-cua-minh/chuong-20-tru-khi-thoi-tieu-tieu-quy-goi-lang-nghe.html.]
"Mẹ ơi,    của chị , là do con tự   cẩn thận nên mới  thương." Thời Tiếu Tiếu nức nở, "Con tin chị chắc chắn  cố ý,  đừng trách chị ."
 
Lê Tư  cô  đầy xót xa, trong mắt bà, Thời Tiếu Tiếu chính là cô con gái ngoan ngoãn vì hòa khí gia đình mà cam chịu thiệt thòi.
 
"Ngoan Tiếu Tiếu, trán  thương thế  , nghỉ ngơi cho  nhé."
 
Quay sang Thời Tinh Dao, giọng điệu bất mãn, trách móc: "Con   mặt mũi quan trọng thế nào đối với con gái , con dùng bóng chuyền đập  Tiếu Tiếu, suýt nữa  hỏng mặt con bé."
 
Thời Tinh Dao nheo mắt, vẻ mặt  chút thất vọng, lúc đó  cô   tay mạnh hơn một chút, để Thời Tiếu Tiếu trực tiếp hủy dung luôn nhỉ?
 
Cái khuôn mặt giả tạo đó, khâu vài mũi   sẽ thành  thế nào.
 
Lê Tư tưởng cô   hối cải,   truy cứu thêm, "Dao Dao, con đến xin  , chuyện  cứ thế cho qua."
 
"Con sẽ  xin ." Thời Tinh Dao lạnh lùng ,  cô xin , trừ phi Thời Tiếu Tiếu quỳ xuống .
 
Lê Tư  định nổi giận, Thời Thụy Trạch từ ngoài cửa bước , chắn  mặt con gái, "Dao Dao dựa  cái gì mà  xin ,  thương khi chơi bóng trong giờ thể d.ụ.c chẳng   bình thường , Tiếu Tiếu      của Dao Dao, tại  em  tin con gái của chúng ?"
 
"Em..." Lê Tư  trả lời .
 
"Em  thấy tay Dao Dao cũng  thương ?"
 
Lê Tư lúc  mới để ý thấy cổ tay Thời Tinh Dao  vết thương, lúc đó bà quá tức giận nên  nghĩ nhiều, cảm giác tội  và tự trách lập tức dâng lên, Lê Tư  sững tại chỗ, trong lòng  khỏi khó chịu.
 
Bà  thiên vị, chỉ là bà  phát hiện  thôi.
 
Với  chuyện  vốn dĩ là  của Thời Tinh Dao, nếu   cô quá hiếu thắng, nhất quyết  chơi bóng chuyền với Tiếu Tiếu, thì    thương ?
 
Thời Thụy Trạch lấy t.h.u.ố.c mỡ cho Thời Tinh Dao, cô gái mỉm  với ông, cầm t.h.u.ố.c mỡ lên lầu.