Cốc cốc cốc…
 
“Chị ơi, em    ạ?” Thời Tiếu Tiếu   cửa, giọng  nũng nịu, e thẹn như một chú thỏ con.
 
“Vào .” Thời Tinh Dao gật đầu.
 
“Em  ngay chị là  nhất mà.” Thời Tiếu Tiếu nhảy chân sáo  . “Mẹ  với em, chúng  đều là con gái của nhà họ Thời,   chăm sóc lẫn ,   mong chị chỉ bảo thêm cho em nhé.”
 
Cô  nở nụ   thiện, tỏ ý  bắt tay.
 
Thời Tinh Dao  cô , trong lòng  chút buồn . Kiếp , chính cô   vẻ ngoài ngây thơ vô  tội của Thời Tiếu Tiếu lừa gạt, tưởng rằng cô  thật lòng  với . Cô    là con thỏ trắng ngây thơ gì cả, mà là một con rắn độc.
 
“  thích bắt tay  khác.” Cô lạnh lùng đáp, thậm chí còn lười giả vờ.
 
Thời Tiếu Tiếu khựng  một giây, ngượng ngùng rụt tay về, ánh mắt dò xét khắp phòng ngủ, giọng  mang theo một tia chê bai: “Chị ở phòng ngủ thế  ư? Phòng  nhỏ quá, ngay cả phòng để quần áo cũng  .”
 
Nói xong, cô   Thời Tinh Dao với vẻ mặt xót xa: “Hay là chị chuyển sang phòng ngủ của em , phòng em là phòng ngủ chính đó,  ở ban công còn  thể  thấy  bộ khu vườn.”
 
Thời Tinh Dao nheo mắt  cô gái ngụy thiện  mặt, cô  quả nhiên vẫn giống kiếp .
 
Kiếp , Thời Tiếu Tiếu  nhiệt tình đề nghị đổi phòng với cô,  là xót xa vì cô  chịu nhiều uất ức bên ngoài nhiều năm, còn tự ý chuyển đồ của cô sang. Cô cứ ngỡ đây là sự quan tâm giữa những   trong gia đình.
 
Ai ngờ Thời Tiếu Tiếu  đầu   với Lê Tư, ngấm ngầm ám chỉ là Thời Tinh Dao yêu cầu đổi phòng. Lê Tư  mắng cô một trận,  cô  về nhà  tranh giành đồ với em gái, những  khác trong nhà họ Thời cũng cảm thấy cô   giáo dục, để  ấn tượng  .
Mèo con Kute
 
“Không cần , cảm ơn ý  của cô.” Thời Tinh Dao nở một nụ  mỉa. “ thích ở nơi sạch sẽ. Ở phòng của cô,  sợ gặp ác mộng.”
 
Thời Tiếu Tiếu cứng đờ tại chỗ, thậm chí  thể giả vờ nở nụ  giả tạo  nữa, như một con cáo  kịp giở trò  lộ cái đuôi, trông vô cùng buồn .
 
Cái con nhà quê  dám  cô   sạch sẽ ư, cô   tư cách gì mà ở đây lớn tiếng.
 
Không đạt  kết quả mong , Thời Tiếu Tiếu tự cảm thấy vô vị,  vài câu khách sáo  rời khỏi phòng ngủ.
 
Thời Tinh Dao mở vali, xếp quần áo  gấp gọn  tủ quần áo, phát hiện bên trong  đầy ắp quần áo và giày dép của mùa mới, cùng với  nhiều trang sức.
 
Nhìn thấy chiếc vòng tay hình bướm    đáng yêu đó,  cần đoán cũng  tất cả đều đến từ ông bố “trai thẳng” của cô, khả năng thẩm mỹ thật đáng lo ngại.
 
Thời Tinh Dao khẽ , cô  thể chỉ  thấy những điều  ,  đời  vẫn còn  nhiều  yêu thương cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-trong-sinh-toi-treu-choc-nam-than-cua-minh/chuong-3-em-so-gap-ac-mong.html.]
 
Từ  lầu vọng lên tiếng  chuyện, nét mặt cô gái bỗng nhiên khựng .
 
Âm thanh …
 
Là Chu Trầm.
 
Thời gian  trôi qua quá lâu, cô  nhớ kiếp  ngày đầu tiên về nhà họ Thời, cô  gặp Chu Trầm  .
 
Thời Tinh Dao  về phía phòng khách,  quanh một lượt cũng  thấy bóng dáng Chu Trầm , xem  là cô  nhầm , Chu Trầm   thể xuất hiện ở nhà họ Thời .
 
Cửa thư phòng ở tầng một mở , Thời Thụy Trạch tươi  bước , phía  là một  đàn ông  vẻ mặt trầm , khóe mắt   một nốt ruồi lệ.
 
“Chu thiếu, hôm nay thật phiền  đích  chạy một chuyến để đưa bản kế hoạch hợp tác. Lát nữa  sẽ bảo thư ký chuẩn  hợp đồng,   chuyện đưa tài liệu như thế  cứ để trợ lý  là .” Thời Thụy Trạch  ngờ Chu Trầm  đích  đến nhà họ Thời để đưa tài liệu, rõ ràng chỉ cần bảo trợ lý gửi đến công ty là .
 
Người đàn ông khẽ gật đầu, “Không phiền, là việc  nên .”
 
Hai   thêm vài bước,  thấy cô gái đang   sofa phòng khách, bước chân  đàn ông chợt dừng , ánh mắt dán chặt  bóng dáng nhỏ bé  mặt, ngay cả  thở cũng trở nên dồn dập.
 
“Chu thiếu,  còn  giới thiệu với , đây là con gái bảo bối của , Thời Tinh Dao.” Thời Thụy Trạch nở nụ  tự hào về con gái .
 
“Dao Dao, đây là thiếu gia nhà họ Chu, Chu Trầm.”
 
Cho đến tận lúc ,  thấy Chu Trầm khỏe mạnh   mặt, cô mới dám tin  thực sự  sống .
 
Nghĩ đến đám tang lạnh lẽo kiếp , khi gặp  , mắt Thời Tinh Dao đột nhiên đỏ hoe.
 
Người đàn ông  yên tại chỗ,  thấy vẻ mặt tủi  vô tội của cô, dáng vẻ rụt rè, như thể  dọa sợ.
 
Có   trông quá hung dữ , suýt nữa thì  cô sợ .
 
“Thời tiểu thư, chào cô.” Giọng Chu Trầm lạnh lùng,  ngoài  thể    sự hoảng loạn trong lòng   vẻ ngoài điềm tĩnh, tự chủ.
 
Cuối cùng,   gặp  ngôi  của .
 
“Chào .” Cô gái ngẩng đầu, đôi mắt như  đính đầy những vì  lấp lánh, long lanh như nước, trong trẻo và sáng ngời.