Không  đáng thương
 
“Xử lý xong  ?” Thấy Chu Trầm bước , Thời Tinh Dao ngước mắt  .
 
Chu Trầm gật đầu,   cô gái của  buồn, “Chút rắc rối trong công việc thôi,  xong .”
 
Anh  xuống bên cạnh cô, ánh mắt kiên định  cô, “Dao Dao, nếu   gặp chuyện gì khó giải quyết, em cứ  cho  . Nếu em  vui, cũng  thể  với ,  sẽ luôn  về phía em.”
 
Nghĩ đến sự thiên vị của Lê Tư,  bỗng thấy  đau lòng, rõ ràng cô  là công chúa nhỏ  nâng niu trong lòng bàn tay, tại    chịu đựng sự phỉ báng của  khác.
 
Chu Trầm    xứng với cô, nhưng  hy vọng  thể trở thành chỗ dựa cho cô, chỉ cần là mối quan hệ bạn bè  là   .
 
Thời Tinh Dao nhếch môi , giọng điệu ngây thơ vô  tội, “Anh Chu Trầm,  nãy  vẫn  trả lời em, tại    với em như ?”
 
“Tại   tin em, luôn  về phía em?”
 
Chu Trầm  khuôn mặt cô gái, im lặng vài giây, nhíu chặt mày,  đang nghĩ một lý do thích hợp, nghĩ mãi cũng  .
 
“Em  lý do .” Thời Tinh Dao  giúp tên nhát gan  tìm  cái cớ, “Là vì  thấy em  về Thời gia,   bạn bè, nên  thương hại em,  chăm sóc em nhiều hơn.”
 
“Không! Không  thương hại.” Dao Dao là công chúa nhỏ, luôn kiêu hãnh và tự tin.
 
“Anh chỉ  giúp em nhiều hơn thôi.”
 
Thời Tinh Dao  rạng rỡ  ,  vạch trần . Cô liếc  màn hình điện thoại,  gần năm giờ .
 
“Anh đưa em về.” Khi hai   dậy khỏi ghế sofa, vì  cách quá gần, tóc cô gái vô tình vướng  cúc áo vest của , kéo mạnh một cái, dây buộc tóc  đứt.
 
Chu Trầm tỏ vẻ tự trách, giống như một đứa trẻ  sai chuyện, “Anh xin …”
 
“Không  .” Cô gái lắc đầu,  , “Còn dây buộc tóc nào khác ? Cái   dùng  nữa .”
 
Chu Trầm ngây  một lát,  đến bàn  việc, lấy  một sợi dây buộc tóc hình quả dâu tây từ ngăn kéo  cùng.
 
Sợi dây buộc tóc  vốn là của Thời Tinh Dao, là cô vô tình đ.á.n.h rơi ba năm ,  đó  Chu Trầm nhặt  và cất giữ suốt ba năm.
Mèo con Kute
 
Khi Chu Trầm đưa dây buộc tóc , tim  đập chậm nửa nhịp,  thở cũng trở nên gấp gáp.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-trong-sinh-toi-treu-choc-nam-than-cua-minh/chuong-33.html.]
Cô   nhận  sợi dây buộc tóc  ?
 
Có nhớ đến chuyện ba năm  qua nó ?
 
Có nhận   ?
 
Chu Trầm sợ Thời Tinh Dao nhận  , nếu cô  thiếu niên lấm lem, ti tiện  là , chắc chắn sẽ cảm thấy ghê tởm .
 
“Cảm ơn.” Thời Tinh Dao nhận lấy dây buộc tóc,  hề nhận  sự bất thường của Chu Trầm, tảng đá trong lòng  đàn ông cuối cùng cũng rơi xuống, may mắn là cô  hỏi  tại    đồ của con gái.
 
Thời Tinh Dao cầm dây buộc tóc, tùy tiện búi tóc củ tỏi. Chu Trầm  động tác của cô, đôi mắt dài hẹp sâu thẳm.
 
Trong lòng  bỗng dâng lên một nỗi tự ti, ngay cả ba năm ,  cũng  thể  thẳng  mặt cô mà  một câu ‘ yêu em’.
 
Anh giống như tên nhát gan trốn trong bóng tối, mãi mãi ti tiện, mãi mãi hèn mọn, còn cô thì mãi mãi trong sạch, mãi mãi rạng rỡ.
 
Anh cả đời  cũng  xứng với tình yêu của công chúa nhỏ.
 
Thời gia.
 
Lê Tư  Thời Tiếu Tiếu  rằng Thời Tinh Dao và Chu Trầm    gần, Chu Trầm còn đón cô tan học về nhà. Bà vốn  nghi ngờ, cho đến khi thấy Thời Tinh Dao bước xuống từ chiếc Rolls-Royce màu đen, biểu cảm  kinh ngạc.
 
“Đứng .” Bà  ở hành lang, lạnh lùng gọi cô gái đang định về phòng ngủ.
 
Thời Tinh Dao  đầu ,  mặt nở nụ  ngoan ngoãn, “Mẹ,  chuyện gì ạ?”
 
“Có  Tiếu Tiếu   hôm nay  đả kích quá lớn  ạ? Con cũng   tại   xảy  chuyện , con cũng   cô   tổn thương, lát nữa con sẽ  an ủi cô .” Trong mắt cô ánh lên một nỗi buồn nhàn nhạt, dường như thật sự lo lắng cho Thời Tiếu Tiếu.
 
Lê Tư  thấy vẻ hiểu chuyện của cô,  khỏi  chút đau lòng, “Dao Dao,   chuyện  là Tiếu Tiếu sai ,  con  chịu oan ức. Mẹ  hỏi con bé lý do, Tiếu Tiếu  là vì  khi con trở về Thời gia,   đều chỉ quan tâm đến con,   thấy con bé, nên con bé mới nảy sinh lòng ghen tị, nhất thời hồ đồ.”
 
“Mẹ  mắng con bé , bảo nó  xin  con.”
 
“Con hiểu Tiếu Tiếu mà, con sẽ  trách cô  .” Thời Tinh Dao  khẩy trong lòng, vì ghen tị mà  hủy hoại một , đúng là lòng  rắn rết.
 
Lê Tư  cô con gái  hảo  chê     mặt, nhưng trong lòng  luôn cảm thấy  , bà thà rằng Thời Tinh Dao nổi giận với bà,  bà thiên vị.
 
Thế nhưng cô con gái ngoan ngoãn hiểu chuyện , dường như dù  chịu ủy khuất gì cũng sẽ   lóc  than vãn với bà.