Sau Khi Trọng Sinh, Tôi Trở Thành Bạch Nguyệt Quang Của Gian Thần - Chương 20: Động Phòng

Cập nhật lúc: 2025-04-02 04:31:33
Lượt xem: 166

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nửa khắc .

Lục Lăng Tiêu bước khỏi hầm ngục, ngước bầu trời đêm mây đen vần vũ, ánh mắt lạnh lẽo.

Sự ngang ngược và tàn nhẫn của vị đại đô đốc còn gấp mười , trăm những gì đồn đại.

Đại Chu gian thần như thế, thật là tai họa, sớm trừ khử vì triều đình, vì bệ hạ mới .

Khi Lục Lăng Tiêu lên xe, Mạnh Thiến Thiến bên trong.

Nghĩ đến chuyện trong hầm ngục, lòng u uất, nhưng thể với nàng, bởi nàng chỉ là một tiểu phụ nhân hậu trạch, căn bản hiểu những thứ .

Hắn đối diện Mạnh Thiến Thiến.

Nàng , chỉ yên lặng đó, dường như ý định chuyện.

Lục Lăng Tiêu liếc nàng, phát hiện nàng quần áo, nhưng bài học , chất vấn nữa.

"Hôm nay... sợ ?"

Mạnh Thiến Thiến đáp.

"Có thương ?"

Lục Lăng Tiêu tiếp tục hỏi.

Mạnh Thiến Thiến vẫn im lặng.

Lục Lăng Tiêu : "Mẫu lo lắng cho nàng, tằng tổ mẫu cũng hỏi nàng , về."

Mạnh Thiến Thiến vẫn gì.

Lục Lăng Tiêu nhíu mày: "Nàng một câu ."

Mạnh Thiến Thiến lạnh lùng : "Phu quân gì? Nói , may mắn thoát nạn, thám tử Bắc Lương suýt nữa g.i.ế.c , ám khí của Cẩm Y Vệ suýt chút nữa chặt đôi ! Hay , phu quân miệng hứa sẽ đến cứu , nhưng mãi đến tối mới chịu xuất hiện, nếu đại đô đốc nghi ngờ một chút, sợ rằng phu quân đến nhận t.h.i t.h.ể cũng kịp lúc còn ấm!"

"À, cũng lạ, phu quân mặt trao cho Bắc Lương mà! Thiếp chết, phu quân thể song song song tề với trong lòng, tiếc ?"

"Mạnh thị!"

Lục Lăng Tiêu tức giận phắt dậy, quên mất đang ở trong xe, đập đầu nóc xe "bịch" một tiếng, đau đến méo mặt, nghiến răng xuống.

"Ta lúc nào trao nàng cho Bắc Lương? Nàng đừng bậy! Uyển Nhi đang mang thai, nếu cứu nàng , thể một hai mạng! Hơn nữa, nàng cũng gần hơn..."

Mạnh Thiến Thiến nhạt: "Đưa nàng đến Đô Đốc phủ hưởng thụ phận của , cũng là vì nàng gần phu quân hơn?"

Lục Lăng Tiêu giận đỏ mặt: "Sao nàng còn lôi chuyện cũ ? Chuyện qua , đừng nhắc nữa!"

Mạnh Thiến Thiến: "Hừ."

Lục Lăng Tiêu : "Vả , nàng giận , cứ nhắm , đừng lôi Uyển Nhi , nàng với nàng. Ở Đô Đốc phủ là vì đại cục, nàng ảnh hưởng tiền đồ của nên giải thích. Nàng cần như hôm nay, công khai vạch trần, nhục nàng ."

Mạnh Thiến Thiến giận dữ: "Nàng với phu quân?"

Vốn tưởng đàn ông mù lòa, hóa chỉ , đầu óc cũng hỏng hết .

Lâm Uyển Nhi mạo danh nàng, chiếm đoạt phận nàng, mà trách nàng vạch trần.

Đây chính là phu quân mà nàng thủ quả năm năm.

Nàng tin ai kể cho bộ sự việc, nhưng nhất quyết tin Uyển Nhi của sai.

Uyển Nhi của dù sai cũng là ép, cũng lý do, chỉ nàng, gì cũng sai.

Chỉ cần nàng ở vị trí chính thất, mãi mãi là kẻ bắt nạt Lâm Uyển Nhi.

chiếm đoạt phận là nàng, bỏ rơi cũng là nàng.

Lục Lăng Tiêu : "Ai quan trọng, chuyện, hy vọng nàng đừng hiểu lầm, Uyển Nhi giải thích là vì đại cục."

Mạnh Thiến Thiến : "Chạy nhanh hơn thỏ, cũng là vì đại cục?"

Lục Lăng Tiêu nhíu mày: "Uyển Nhi lúc đó chạy về phía , là để bảo vệ , đỡ đao cho , nàng kẻ tham sống sợ chết. Phụ nàng hy sinh trong chiến tranh với Bắc Lương, đều là trung liệt, nàng cũng là nữ tử khí tiết. Nàng tưởng nàng từng Bắc Lương bắt ? Nàng may mắn trở về lành lặn, còn nàng , chỉ phế võ công, cổ họng cũng Bắc Lương đầu độc, đây đều là những thứ nợ nàng ."

Mạnh Thiến Thiến vuốt vuốt chiếc khăn tay: "Ai yếu ai ?"

Lục Lăng Tiêu há hốc miệng: "Ta ý đó ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-trong-sinh-toi-tro-thanh-bach-nguyet-quang-cua-gian-than/chuong-20-dong-phong.html.]

"Không ?" Mạnh Thiến Thiến thẳng mắt , "Phu quân chỉ nhớ nợ nàng , còn nợ đây?"

Ánh mắt nàng trong vắt mà bình lặng, nhưng tựa thanh kiếm sắc bén, lạnh lùng và thẳng thắn, khiến dám thẳng.

Lục Lăng Tiêu tránh ánh mắt nàng, hai tay đặt lên đầu gối, nhỏ: "Sao nàng nhắc đến tiền?"

Thì trong lòng đàn ông , chỉ nợ nàng tiền.

Mạnh Thiến Thiến : "Không nhắc tiền, chẳng lẽ nhắc tình nghĩa vợ chồng giữa chúng ? Tướng quân sợ quên mất, chúng thứ đó."

Lục Lăng Tiêu trầm giọng: "Không chỉ là nàng ứng một ít tiền ? Đợi khi bệ hạ ban thưởng, sẽ trả !"

"Vậy , về nhà sẽ sai đem sổ sách cho phu quân, mong phu quân đừng thất hứa, trả hồi môn của càng sớm càng !"

Mạnh Thiến Thiến dứt lời, xe ngựa cũng đến phủ họ Lục, nàng vén rèm bước xuống, ngoảnh .

Lục Lăng Tiêu tức đến nghẹn họng.

Thôi !

Hôm nay nàng chịu oan ức, trút giận thì trút .

**

Lục Lăng Tiêu về phủ, tiên đến báo an với Lục mẫu, đó đến thư phòng gặp Lục Hành Chu.

Hắn thuật tỉ mỉ chuyện trong hầm ngục, bao gồm cả việc khi thám tử Bắc Lương đến ám sát thánh thượng, Lục Nguyên câu "sớm ngăn".

Đối với sự ngang ngược và dã tâm của Lục Nguyên, Lục Hành Chu lạ, nhưng khi chút do dự g.i.ế.c tên thám tử vu khống Lục Lăng Tiêu và Mạnh Thiến Thiến, vẫn chút kinh ngạc.

Một lúc , Lục Hành Chu lẩm bẩm: "Xem , quyết tâm lôi kéo con. Danh nghĩa đem Thiến Thiến đến Đô Đốc phủ thẩm vấn, thực chất là dụ con đến, bán ân tình. Giết tên gián điệp vu oan, là biểu thị thái độ - tin con."

Phiêu Vũ Miên Miên

Ông là vu oan "con", các con.

Theo Lục Hành Chu, tất cả hành động của đại đô đốc đều vì lôi kéo con trai , liên quan Mạnh Thiến Thiến.

Lục Lăng Tiêu cũng cho rằng phụ lý: "Phụ , chúng nên gì?"

Lục Hành Chu: "Bề ngoài đừng đắc tội , mắt quan sát biến động."

Lục Lăng Tiêu: "Con hiểu."

Lục Hành Chu : "Còn một chuyện, con về một thời gian , lạnh nhạt với Thiến Thiến, tối nay con dọn đến Hải Đường Viện, khi Thiến Thiến đích tử, dọn ."

Lục Lăng Tiêu biến sắc: "Phụ !"

Lục Hành Chu nghiêm khắc: "Không , đuổi họ Lâm !"

**

Từ thư phòng , Lục Lăng Tiêu gọi tiểu tiểu trong viện: "Vừa ai đến?"

Tiểu tiểu nghĩ một lúc, đáp: "Đại thiếu phu nhân."

Lục Lăng Tiêu từ từ nắm chặt tay.

**

Đêm xuống, tuyết rơi lất phất, gió lạnh buốt xương.

Bán Hạ định đóng cửa, liền thấy Lục Lăng Tiêu sắc mặt lạnh băng xuất hiện cửa.

Cô ngoảnh mặt, thèm gọi gia gia.

Lục Lăng Tiêu thẳng bước phòng.

Mạnh Thiến Thiến đang ăn bánh rán, xem tiểu thuyết, liếc bóng đất, hỏi: "Đến trả tiền nhanh thế?"

Lục Lăng Tiêu ánh mắt sâu thẳm nàng: "Nàng về phủ, gặp phụ ?"

Mạnh Thiến Thiến "ừ" một tiếng.

Lục Lăng Tiêu siết chặt tay: "Quả nhiên là nàng! Ta nghĩ hôm nay nàng chịu oan ức, trút giận thế nào cũng , ngờ nàng mưu mô đến thế! Dùng phụ và Uyển Nhi để ép !"

Mạnh Thiến Thiến ngửi thấy mùi rượu nồng nặc , nhíu mày: "Muốn say rượu gây sự, về viện của mà say."

Lục Lăng Tiêu nắm chặt cổ tay nàng, mạnh bạo quăng nàng lên giường, giọng lạnh băng:

"Nàng động phòng ? Bản tướng quân chiều nàng!"

Loading...