Sau Khi Trọng Sinh, Tôi Trở Thành Bạch Nguyệt Quang Của Gian Thần - Chương 453: Trợ thủ thần kỳ

Cập nhật lúc: 2025-04-22 15:00:46
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6KrR40O9vE

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đứa con yếu ớt không tự chủ này bỗng nhiên cứng rắn như vậy khiến Lương Đế vô cùng kinh ngạc.

Hóa ra con trai không chỉ giả ngu g.i.ế.c hổ mà còn là kẻ bướng bỉnh.

Lương Đế trải qua nhiều sóng gió, liếc nhìn con trai, nghiêm túc nói: "Con đừng nhất thời bốc đồng, đến lúc hối hận không kịp."

Phiêu Vũ Miên Miên

Lục Chiêu Ngôn trang trọng đáp: "Con không bốc đồng, con vốn không phải người bốc đồng."

Lương Đế hừ: "Không bốc đồng thì con cái từ đâu ra?"

Lục Chiêu Ngôn câm miệng.

Anh không thể nói mình bị Tiểu Bạch cưỡng bức, trước mặt phụ hoàng, sau lưng có em trai, bên cạnh còn có công công, anh không cần mặt mũi sao?

Lương Đế thấy con trai không nói gì, thu hồi ánh mắt, ra lệnh: "Trẫm cho con hai ngày suy nghĩ, nghĩ kỹ rồi hãy quyết định."

Lục Chiêu Ngôn ánh mắt kiên định: "Con đã quyết."

Anh nói xong, từ trong n.g.ự.c lấy ra kim ấn thái tử, hai tay dâng lên Lương Đế.

Dư công công ngớ người: "Điện hạ..."

Lương Đế giận dữ: "Đây là ngôi thái tử, năm anh em con ai cũng muốn mà không được, con lại coi như đồ bỏ đi! Lục Chiêu Ngôn! Đừng tưởng là con ruột trẫm, trẫm không dám g.i.ế.c con!"

Minh vương biến sắc, liều mạng xông vào: "Phụ hoàng phụ hoàng! Chiêu Chiêu hình như đang tìm nhị ca! Đứa bé này bướng thật, dỗ thế nào cũng không nín, nhất định phải nhị ca!"

Hắn nắm cổ tay Lục Chiêu Ngôn, "Đi thôi nhị ca, Chiêu Chiêu khóc tìm anh đấy."

Ai cũng nghe ra Minh vương đang cho cha con bậc thang xuống.

May mà hắn lanh lẹ, lấy Chiêu Chiêu - đứa cháu Lương Đế cưng nhất ra làm lá chắn, tạm thời dập tắt cơn thịnh nộ của thiên tử.

"Nhị ca, đi nào!"

Minh vương dùng sức kéo Lục Chiêu Ngôn ra ngoài.

Trước khi đi, Lục Chiêu Ngôn đặt kim ấn thái tử lên bàn.

Lương Đế sầm mặt.

Minh vương vội vàng cầm kim ấn thái tử lên, nói với Lục Chiêu Ngôn: "Anh không muốn thì em nhận!"

Ra khỏi thư phòng, Minh vương lấy kim ấn thái tử ra, định trả lại cho Lục Chiêu Ngôn, chợt nghĩ ra điều gì, nảy ý tưởng, đến vườn nhỏ ném cho Lục Nguyên đang ngồi xích đu.

"Kim ấn của bố mày, giữ kỹ đấy!"

Lục Nguyên đỡ lấy kim ấn thái tử, mặt mũi ngơ ngác.

Minh vương mới quay lại gần thư phòng tìm Lục Chiêu Ngôn.

"Mệt c.h.ế.t đi được."

Hắn lau mồ hôi trán, thở hổn hển nói, "Cãi nhau với phụ hoàng, anh điên rồi!"

Lục Chiêu Ngôn không nói gì.

Minh vương ở ngoài thư phòng lâu, rốt cuộc cũng hiểu ra, Lục Kỳ không phải con nhị ca, mà là con đại ca.

Đậu Thanh Y nhận nhầm người, Thiên Cơ Các cũng đặt nhầm cửa, đại ca hắn, mất ngôi thái tử.

Quả dưa này ăn thật nổ.

Hắn nhất thời không biết nên nói ai thiệt hại nhiều hơn.

"Anh không nhìn ra sao? Phụ hoàng đang bù đắp cho anh."

Ý tứ Lương Đế, Minh vương có thể đoán được phần nào.

Đại ca năm đó vì thoát thân, đã đổ vấy nợ tình cho nhị ca có dung mạo giống mình.

Đã sai thì phải sửa, đại ca phải dùng ngôi thái tử bù đắp cho nhị ca.

Theo Minh vương, phụ hoàng làm đến bước này đã hơn đa số đế vương thiên hạ.

Nên hắn không hiểu, nhị ca tại sao phải từ chối?

"Anh nên biết, đại ca vốn là người thừa kế phụ hoàng chọn, nếu không phải Thiên Cơ Các đột nhiên mang về một đứa con, anh không lên được ngôi thái tử."

"Em không có ý chê anh, đại ca xuất thân thế nào, anh thế nào, không cần em nói chứ?"

"Hiếm khi phụ hoàng không thu hồi ngôi thái tử, cơ hội đến rồi, chúng ta nắm lấy đi!"

Lục Chiêu Ngôn nói: "Muốn nắm thì em nắm."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-trong-sinh-toi-tro-thanh-bach-nguyet-quang-cua-gian-than/chuong-453-tro-thu-than-ky.html.]

Minh vương sốt ruột: "Không phải, sao anh bướng thế? Chỉ là nhận thêm một đứa con thôi, có phải không cho anh nhận con ruột đâu? Anh thích người phụ nữ đó, anh cưới làm thái tử phi là được! Lúc này, phụ hoàng nhất định đồng ý! Lúc đó, vợ con chẳng phải đều có? Anh tự nghĩ xem, thân phận con thái tử quý trọng hơn hay con thân vương quý trọng hơn? Thái tử phi tương lai sẽ là mẫu nghi thiên hạ, anh không nghĩ cho mình, cũng nghĩ cho chị dâu chứ, anh không muốn làm thái tử, biết đâu chị dâu lại muốn làm hoàng hậu?"

Lục Chiêu Ngôn nhìn hắn: "Em nói xong chưa?"

Minh vương há mồm: "Xong rồi."

Lục Chiêu Ngôn nói khẽ: "Lục đệ, cả đời ta luôn cân nhắc lợi hại."

Minh vương hỏi: "Với em cũng vậy sao?"

Lục Chiêu Ngôn thẳng thắn thừa nhận: "Ừ."

Minh vương: "Nhị ca làm em đau lòng rồi."

Anh dỗ em một câu có sao đâu!

Lục Chiêu Ngôn: "Nhưng lần này, ta chỉ muốn nghe theo trái tim mình."

Minh vương ôm ngực, ấm ức: "Nhị ca không có tim."

Lục Chiêu Ngôn hít sâu: "Phụ hoàng sẽ không dễ dàng thu hồi mệnh lệnh."

Minh vương lắc quạt: "Anh biết là tốt, chấp nhận đi! Nghe này gọi là gì, để các huynh trưởng khác nghe được, tức c.h.ế.t đi được!"

Lục Chiêu Ngôn nói: "Em đến cung Quý phi, đem tin này nói cho Quý phi và đại ca."

Minh vương lông tóc dựng đứng: "Này, anh điên rồi! Nói với họ, anh còn đường lui sao?"

Lục Chiêu Ngôn nhìn chằm chằm hướng thư phòng: "Ta chính là muốn chặt đứt mọi đường lui."

Sau khi Lục Chiêu Ngôn rời đi, Lương Đế lập tức phái thám tử điều tra.

Trước đây không nghĩ đến hướng này, giờ đã có manh mối, lại tra xét kỹ chi tiết Đậu Thanh Y mẹ con đến nhận thân.

Đậu Thanh Y thực sự không biết người sủng hạnh mình là Tấn vương, nàng thật sự tưởng là Lục Chiêu Ngôn.

Chỉ là lúc đó nàng không biết Lục Chiêu Ngôn là công tử Tần vương phủ.

Lục Chiêu Ngôn cho nàng uống thuốc tránh thai, nhưng Lục Kỳ mạng lớn, vẫn sống sót.

Những chuyện sau, Lương Đế đều biết.

Công Tôn Viêm Minh dẫn đệ tử ra ngoài, tình cờ gặp Đậu Thanh Y mẹ con, phát hiện Lục Kỳ có nét giống người quen.

Sau khi dò hỏi, nhờ họa sư vẽ chân dung Lục Chiêu Ngôn.

Không chỉ vậy, Công Tôn Viêm Minh còn phát hiện Lục Kỳ mang vận kỳ lân, lập tức đưa mẹ con đến Tần vương phủ.

Ngoài việc Tấn vương sau một đêm phong lưu cố ý đổ vấy, những chuyện khác xem ra đều là trò đùa của số phận.

Lương Đế khoanh tay sau lưng, nhìn bầu trời chiều tà: "Lui xuống đi."

"Dạ."

Thám tử lặng lẽ rút lui.

Như chưa từng đến thư phòng.

Dư công công thấy trà trên bàn nguội, lại thay cốc nóng: "Bệ hạ."

Lương Đế thở dài: "Có lẽ thiên ý như vậy."

Dư công công hiểu, bệ hạ không định để hai đứa trẻ trở về đúng vị trí, đã sai thì cứ sai.

Lục Kỳ vẫn là con thái tử.

"Bệ hạ—"

Đúng lúc này, ngoài cửa đột nhiên vang lên giọng nói vô cùng kích động.

Dư công công giật mình, thấy Hồ Quý phi mồ hôi nhễ nhại đến trước thư phòng.

Bà được cung nữ đỡ, mắt đẫm lệ, xúc động: "Bệ hạ, thần thiếp nghe nói Kỳ nhi là con ruột của Tấn vương, có thật không?"

Dư công công bước lên hỏi: "Quý phi nương nương, ngài... nghe từ đâu vậy?"

Hồ Quý phi nghẹn ngào: "Cả cung đều đang bàn tán!"

Dư công công quay đầu nhìn Lương Đế.

Hỏng rồi.

Thái tử đã tiết lộ chuyện này.

Với tính cách Quý phi, không đòi lại Lục Kỳ là không xong.

Loading...