Sau Khi Trọng Sinh, Tôi Trở Thành Bạch Nguyệt Quang Của Gian Thần - Chương 55: Bảo Thư Muốn Một Nhà Ba Người

Cập nhật lúc: 2025-04-02 16:46:01
Lượt xem: 125

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mạnh Thiến Thiến và Lục mẫu dừng bước.

Lục mẫu kinh ngạc: "Không ngờ đô đốc đại nhân đến."

Mạnh Thiến Thiến suy nghĩ một chút, : "Hôm yến tiệc bắt chuộc ở đô đốc phủ, Lưu đại nhân cũng ."

Phiêu Vũ Miên Miên

Dù cô xuất hiện, nhưng Lục Hành Chu là xe của Lưu đại nhân qua, cô tận mắt chứng kiến.

Lục mẫu hiểu triều chính, tự nhiên rõ quyết tâm đoạt binh quyền của Lục Nguyên, chỉ xét gia thế, nhà họ Lưu danh gia vọng tộc, cũng qua với đô đốc phủ, Lục mẫu chỉ nghĩ đô đốc mặt Vĩnh Ân hầu phủ mà đến.

Bà chợt nghĩ đến điều gì, cửa.

Mạnh Thiến Thiến hỏi: "Mẹ, chuyện gì ?"

Lục mẫu lắc đầu: "Không gì, thôi."

Hai gặp Lưu phu nhân ở phòng kế toán, Lưu lão phu nhân là chồng , bà qua đời, Lưu phu nhân đau lòng thật sự.

"Ra trong giấc ngủ... cũng yên ."

Lưu phu nhân nghẹn ngào .

Lục mẫu an ủi bà một lúc, bắt đầu giúp bà lo liệu hậu sự.

Mặt khác, Vĩnh Ân hầu tự cửa đón đô đốc , các quan viên lượt hành lễ.

"Mọi cần đa lễ, bản đốc hôm nay đến viếng Lưu lão phu nhân."

Lục Nguyên xong, dẫn chỉ huy sứ Cẩm Y Vệ Thượng Quan Lăng linh đường.

Thượng Quan Lăng còn bế một đứa bé mũm mĩm.

Từ linh đường , thấy Lục Nguyên ý ở , Vĩnh Ân hầu vội vàng mời: "Đô đốc đại nhân, mời sang bên ."

Đa khách viếng tối nay sẽ cùng gia chủ thủ , chỉ là vị đô đốc bận trăm công nghìn việc, giữ quy củ, ngờ đối phương sẽ ở ?

Chỉ là đô đốc hạ cố, và nhà họ Lưu thể khinh suất.

Đạo sĩ bắt đầu pháp sự, nhà họ Lưu lóc thảm thiết, khách khứa cũng lũ lượt kéo đến, Vĩnh Ân hầu chỉ thể tìm chỗ yên tĩnh, sắp xếp cho Lục Nguyên một linh sàng riêng, và dặn quản sự nhà họ Lưu dẫn khách khác .

Gia nhân nhà họ Lưu mang bếp than đến.

Nhà họ Lưu đủ tiền dùng than hồng, đốt than bạc, ngay cả thứ cũng là Vĩnh Ân hầu phủ mang đến chiêu đãi thượng khách.

Lục Nguyên xuống.

Tiểu đoàn tử trong lòng Thượng Quan Lăng kìm , chỉ tay ngoài, như một con bướm béo nhỏ đang vùng vẫy: "Uwa uwa!"

Thượng Quan Lăng nhúc nhích.

"Uwa!"

Bảo Thư nổi giận.

Thượng Quan Lăng : "Con giận cũng vô ích, thể tự ý , để cha con ."

Bảo Thư oán hận cha .

Lục Nguyên thờ ơ uống , vẻ mặt chẳng quan tâm.

Bảo Thư nắm chặt nắm đ.ấ.m nhỏ.

Bên linh đường, đạo sĩ bắt đầu pháp sự.

Mạnh Thiến Thiến giữa các linh sàng, tiếp đón nữ khách đến thủ .

Dân tình bản triều bảo thủ như triều , linh sàng nam nữ bày cùng một chỗ, chỉ cách một tiểu hoa viên.

Do thời tiết lạnh giá, để tránh tuyết bay , rèm mỗi linh sàng đều buông xuống.

Mạnh Thiến Thiến khỏi linh sàng, đụng mặt Vương phu nhân.

Vương phu nhân kêu lên: "Sao con ở nhà nghỉ ngơi, đến đây?"

Thị nữ nhà họ Lưu bưng một khay điểm tâm hỏi: "Lục thiếu phu nhân, khay điểm tâm mang ạ?"

"Bên ."

Mạnh Thiến Thiến chỉ linh sàng phía đông.

"Vâng."

Thị nữ .

Vương phu nhân : "Lại còn đến giúp đỡ, con chịu nổi ?"

Mạnh Thiến Thiến nhẹ giọng: "Không , mời phu nhân ."

Chẳng mấy chốc, Lưu thiếu phu nhân bước linh sàng với vẻ mặt đau đầu: "Mạnh , chị chịu nổi, bên đứa trẻ lóc ngừng, dỗ thế nào cũng ."

Mạnh Thiến Thiến : "Để em xem."

với Vương phu nhân, "Phu nhân, em xin phép thất lễ."

Lưu thiếu phu nhân ở tiếp đón Vương phu nhân, Mạnh Thiến Thiến đến linh sàng nhắc đến.

Khi bước , cô mới phát hiện tiểu đoàn tử đang lóc chính là Bảo Thư.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-trong-sinh-toi-tro-thanh-bach-nguyet-quang-cua-gian-than/chuong-55-bao-thu-muon-mot-nha-ba-nguoi.html.]

Tiểu gia hỏa đang một nhũ mẫu bồng tay, nhũ mẫu là của vị khách khác, tạm thời giúp dỗ dành, nhưng một nhũ mẫu giàu kinh nghiệm như dỗ nổi Bảo Thư chút nào.

"Để ."

Mạnh Thiến Thiến bước lên .

Nhũ mẫu đành thử trao đứa bé cho cô.

Ai ngờ, tiểu gia hỏa thật sự ngừng , còn thảnh thơi ngọ nguậy chân nhỏ trong lòng Mạnh Thiến Thiến.

Nhũ mẫu ngây !

Thị nữ nhà họ Chu tới: "Nhũ mẫu, tiểu thiếu gia ."

Đâu chỉ tiểu thiếu gia nhà họ Chu , tất cả trẻ em đều Bảo Thư lây cảm xúc mà theo.

Đáng giận hơn, khi những đứa trẻ khác thét lên, chính nàng rút lui.

Lục Nguyên khẽ .

Bảo Thư kiêu ngạo ngẩng cằm.

Như : Nàng bằng thực lực, hổ!

Nhũ mẫu về dỗ đứa trẻ nhà .

Mạnh Thiến Thiến đến chỗ Lục Nguyên, thi lễ: "Bái kiến đô đốc đại nhân."

Đêm nay Lục Nguyên khoác một bộ huyền y, giảm bớt chút quyến rũ yêu nghiệt, thêm chút trang nghiêm lạnh lùng.

Lục Nguyên nhẹ gật đầu.

Mạnh Thiến Thiến cũng thi lễ Thượng Quan Lăng: "Bái kiến chỉ huy sứ đại nhân."

Thượng Quan Lăng chắp tay: "Lục thiếu phu nhân khách khí."

Bảo Thư chỉ ghế, chỉ một chân nhỏ.

Mạnh Thiến Thiến hiểu ý, xuống ghế.

Chiếc ghế khác biệt với những linh sàng khác, chỉ đệm mềm, còn kê gối dày, cơ thể mệt mỏi của cô lập tức thoải mái hơn.

Cô nắm chân Bảo Thư: "Chân con ?"

Nước mắt Bảo Thư nhanh chóng ứa , lập tức trở nên ủy khuất.

Mạnh Thiến Thiến nhẹ nhàng cởi giày hổ đầu của nàng: "Nhân tiện, Chiêu Chiêu đến nhà Yến nương chơi ba ngày ? Mới một ngày về ?"

Vừa xong, tất chân cũng cởi , lộ một bàn chân sưng như bánh bao.

Mạnh Thiến Thiến nhíu mày: "Đây là— ong đốt?"

Tiểu gia hỏa gật đầu ủy khuất.

Lục Nguyên lạnh giọng: "Hừ, còn dám ủy khuất?"

Mạnh Thiến Thiến ngơ ngác Lục Nguyên và Thượng Quan Lăng.

Thượng Quan Lăng giải thích: "Hừm, Yến nương sáng nay đưa Bảo Thư tiểu thư về Vạn Hoa Lâu, mới một canh giờ, nàng vỡ chiếc đĩa ngọc cổ quý của Yến nương, ngâm nước phấn, đốt cháy lông mày... Những thứ cũng thôi, hiểu nàng thả đàn ong độc Yến nương nuôi ."

"Thì ."

Mạnh Thiến Thiến vị giác khứu giác tạm thời mất, ngửi mùi thuốc vết thương, nhưng và sờ bôi thuốc.

"Chắc đau lắm."

Bôi thuốc cũng đau.

Bảo Thư gật đầu gật đầu, chui lòng cô đòi bế.

Thượng Quan Lăng méo miệng: "Bảo Thư tiểu thư chỉ con ong độc đốt một phát, Yến nương mới khổ, để bắt nàng, hai tay ong độc đốt sưng như chân gấu, các cô gái Vạn Hoa Lâu cũng đốt, sưng húp mặt ."

Vạn Hoa Lâu mở nhiều năm, ngay cả "chứa chấp" gián điệp Bắc Lương cũng đóng cửa, tiểu gia hỏa đến một , trực tiếp khiến nó đóng cửa tạm nghỉ.

Mạnh Thiến Thiến vô cùng nghiêm túc Bảo Thư trong lòng.

Bảo Thư ngây thơ chớp mắt, giơ chân thương lên.

Như : Bị thương , thật tội nghiệp.

Mạnh Thiến Thiến ở linh sàng chăm sóc Bảo Thư.

Than bạc trong linh sàng lúc nào đổi thành than hồng khói, trong sàng ấm áp, một lớn một nhỏ nhanh chóng buồn ngủ, mơ màng .

Lục Nguyên sắc mặt lạnh lùng dậy.

Thượng Quan Lăng giật : "Đô đốc đại nhân."

Lục Nguyên : "Ra ngoài dạo."

Thượng Quan Lăng liếc Mạnh Thiến Thiến đang ôm Bảo Thư ngủ ghế, gật đầu: "Vâng!"

Hai đàn ông khỏi linh sàng, Thanh Sương từ chỗ tối hiện , canh giữ cửa.

Bảo Thư: Một nhà hai là đủ, ╭(╯^╰)╮

Lục Nguyên: Thì con hài lòng với cha.

Bảo Thư: (⊙o⊙)

Loading...