Sau Khi Trọng Sinh, Tôi Trở Thành Bạch Nguyệt Quang Của Gian Thần - Chương 704: Thiến Thiến trắng trợn
Cập nhật lúc: 2025-07-05 16:39:58
Lượt xem: 20
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“A Y Mộc Lan tại g.i.ế.c đại ca?”
Tuân Ngũ thể hiểu nổi.
Kế hoạch ám sát A Y Mộc Lan của họ thể nào lộ, A Y Mộc Lan lý do gì để g.i.ế.c đại ca cả.
Mạnh Thiến Thiến khẽ nhíu mày: “Không A Y Mộc Lan, mà là pháp sư Lâu Lan.”
“Cái gì?”
Trong lòng Tuân Ngũ dậy sóng gió.
Anh chỉ cảm thấy hôm nay những chấn động cứ liên tiếp ập đến, khiến chút choáng váng kịp trở tay.
Phiêu Vũ Miên Miên
Tự nhận còn khá thông minh, nhưng những quyết đoán của đại ca câu trả lời của Mạnh Thiến Thiến, đều cảm giác theo kịp.
Hai , rốt cuộc là lạ ?
Tại giữa họ một sự ăn ý mà thường thể xen ?
Không chỉ là , e rằng ngay cả Lục Nguyên cũng khó lòng phá vỡ sự ăn ý ?
“Em và đại ca của em…”
Tuân Ngũ ngập ngừng.
Anh nên hỏi.
thực sự kìm sự tò mò trong lòng.
Rõ ràng đại ca và Lục Nguyên mới là kết nghĩa, tại đại ca thiết với cô hơn?
Thân thiết…
Anh dùng từ để miêu tả đại ca lạnh lùng như băng.
Rốt cuộc cô và tiểu nha đầu tên Đàn Nhi là ai, khiến đại ca sẵn sàng trả bất cứ giá nào, thậm chí hy sinh cả tính mạng để bảo vệ?
Tuân Ngũ đấu với Mạnh Thiến Thiến, bề ngoài vẻ tập trung, nhưng nội tâm rối bời.
Đã nhiều , để lộ sơ hở mặt Mạnh Thiến Thiến.
Chỉ là Mạnh Thiến Thiến ý định g.i.ế.c mà thôi.
“Còn cứu đại ca của ? Thật sự để c.h.ế.t tay pháp sư Lâu Lan ?”
Mạnh Thiến Thiến thúc giục.
“Cô chuyện gì ?”
“Chỉ là phỏng đoán, căn cứ. Nếu còn nghi ngờ, thể tự hỏi Tuân Nhất, với điều kiện là còn sống.”
Câu cuối cùng như đ.â.m thẳng tim Tuân Ngũ.
Anh bất đắc dĩ liếc A Y Mộc Lan đang bình thản thưởng thức vở kịch, cắn răng phất tay: “Rút lui!”
Anh dẫn theo một nhóm sát thủ rầm rộ rời .
Mặc Dịch đuổi theo.
So với kẻ thù, càng sợ mắc kế điệu hổ ly sơn.
Dù Trung Nguyên cũng xảo quyệt.
Sau chuyện , lòng cảnh giác của càng nặng hơn.
Anh nhanh chóng trở về bên cạnh A Y Mộc Lan, ánh mắt dữ tợn chằm chằm Mạnh Thiến Thiến.
Mạnh Thiến Thiến thong thả nhặt từng cây kim b.ắ.n , động tác chậm rãi, vô cùng thanh nhã.
Mặc Dịch nhíu mày.
A Y Mộc Lan : “Cô nên đuổi họ , tiếp theo cô sẽ nguy hiểm.”
“Vậy ?”
Mạnh Thiến Thiến thu xong kim, tình cờ đến bên chiếc lồng sắt vứt một góc, ngón tay ngọc ngà khẽ gõ lồng, như đang hỏi: “Có phiền ?”
A Y Mộc Lan : “Tùy cô.”
Mạnh Thiến Thiến mở lồng chim.
Chim ưng càu nhàu bước .
Cuối cùng cũng tự do, nó dang rộng đôi cánh, bay vút lên trời cao, thỏa thích lượn vòng.
Mãi đến khi chim ưng vai A Y Mộc Lan, như nhắm mục tiêu, lao về phía nó, nó mới dựng lông, vội vã về đậu cổ tay Mạnh Thiến Thiến.
Mạnh Thiến Thiến đeo găng tay bạc, sợ móng vuốt sắc nhọn của nó.
Còn chim ưng của A Y Mộc Lan thì đậu ngọn cây xa, đôi mắt sắc lạnh chằm chằm chim ưng nhỏ.
Như chỉ chờ chủ nhân lệnh, nó sẽ nuốt chửng sinh vật nhỏ bé .
Chim ưng chui tọt lòng Mạnh Thiến Thiến, chỉ để lộ cái m.ô.n.g lông láu táu.
Mạnh Thiến Thiến: “…Mày là chim ưng, đà điểu.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-trong-sinh-toi-tro-thanh-bach-nguyet-quang-cua-gian-than/chuong-704-thien-thien-trang-tron.html.]
Chim ưng: Kệ.
Bảo Châu Châu thế, nó cũng thế!
Tay nhát gan như , Mạnh Thiến Thiến cũng cảm thấy mất mặt.
Cô khóe miệng giật giật, khẽ : “Lát nữa sẽ tính sổ với mày.”
Chim ưng: Tính thì tính, giữ mạng là quan trọng!
A Y Mộc Lan khẽ nhếch môi: “Cô tự với , để Mặc Dịch trói cô ? Nếu là , sẽ chọn cái thứ nhất, ít chịu khổ hơn.”
“Đi với ngươi?”
Mạnh Thiến Thiến nghi hoặc cô .
“Ta định trở về Lâu Lan .”
A Y Mộc Lan .
Mạnh Thiến Thiến : “Mới đến vài ngày, phong thổ kinh thành còn kịp thưởng thức hết, vội vàng rời như , e rằng sẽ để tiếc nuối.”
A Y Mộc Lan bình thản : “Việc cần xong, cần tìm cũng ở mặt, với mà , còn tiếc nuối gì nữa.”
Mặc Dịch : “Vương phi, võ công của cô cao hơn lúc nãy, chi bằng trực tiếp phế võ công của cô .”
A Y Mộc Lan : “Mặc Dịch, ngươi phế võ công của cô .”
Ánh mắt A Y Mộc Lan vẫn dán chặt khuôn mặt Mạnh Thiến Thiến, “Nắm con tin trong tay, cô sẽ ngoan ngoãn thôi.”
Diễn biến tình hình, là ngoài dự đoán của Mạnh Thiến Thiến, nhưng cũng khiến cô cảm thấy kinh ngạc.
Mấy giờ cô còn đang ngủ ở Đô đốc phủ, chỉ trong chớp mắt bắt về Lâu Lan ?
A Y Mộc Lan như thấu suy nghĩ của Mạnh Thiến Thiến, thẳng thắn : “Đừng kéo dài thời gian, chờ họ đến cứu cô.”
Mạnh Thiến Thiến nhướng mày: “Ồ? Ngươi đuổi họ ?”
A Y Mộc Lan : “Ta cho họ thời gian, lập tức lên đường.”
Mạnh Thiến Thiến: “…”
Tổng binh hộ vệ chỉ huy thuộc hạ dọn dẹp hiện trường, t.h.i t.h.ể cần chuyển thì chuyển, thương cần di tản thì di tản, tốc độ và cách thức dọn dẹp chiến trường khiến Mạnh Thiến Thiến cảm thấy quen thuộc.
Cô bật .
Mặc Dịch nhíu mày: “Cô gì?”
Mạnh Thiến Thiến mỉm : “Cười nhà ngươi Vương phi ít binh pháp của nhà họ Thương.”
Binh pháp của phụ , chỉ ghi chép mưu lược, mà cả cách bố trí và chiến tranh cũng ghi tỉ mỉ.
Sau khi kiểm tra xong xuôi, tổng binh với A Y Mộc Lan: “Vương phi, xe ngựa chuẩn xong.”
A Y Mộc Lan liếc Mạnh Thiến Thiến: “Đi thôi.”
Mặc Dịch nắm chặt thanh đoản đao bên hông, ý nếu Mạnh Thiến Thiến dám trở trêu, sẽ đ.â.m cô một nhát.
Mạnh Thiến Thiến buồn liếc , thong thả theo A Y Mộc Lan lên xe.
Sứ thần Lâu Lan tất cả đều rời , đa ở , lẽ là để đánh lừa ánh mắt của thiên tử và triều đình.
A Y Mộc Lan chỉ mang theo Mặc Dịch và mấy tâm phúc.
Trong bao gồm cả Đa Nỗ.
“Không thấy Mạc Tà.”
Cô xe .
A Y Mộc Lan bình thản : “Bên cạnh cần vô dụng.”
Mạnh Thiến Thiến : “Mạc Tà đánh gục ý chí, đúng là còn bằng một thanh đao.”
Khi câu , ánh mắt ý vị của cô lướt qua Mặc Dịch trong xe.
Ánh mắt Mặc Dịch lạnh đến mức thể đóng băng sông núi.
Mạnh Thiến Thiến quan tâm.
Cô vén rèm xe, với Đa Nỗ mới leo lên lưng ngựa: “Nghe thấy ? Bên cạnh Vương phi giữ vô dụng, nhất là ngươi luyện võ công , thì Mạc Tà tiếp theo sẽ là ngươi đấy.”
Đa Nỗ trừng mắt Mạnh Thiến Thiến.
Mạnh Thiến Thiến thèm để ý nữa, đóng rèm .
Mặc Dịch đe dọa: “Ngươi còn ly gián nữa, sẽ cắt lưỡi ngươi!”
Mạnh Thiến Thiến chút sợ hãi: “Ngươi cắt lưỡi , sẽ đoạt mạng căn của ngươi.”
Mặc Dịch cảm thấy bụng lạnh toát.
Cúi đầu , cây kim của cô từ lúc nào chĩa chỗ của …
Hắn tức giận đến đỏ cả tai.
Mãi mới thốt một câu: “Ngươi… trắng trợn!”