Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
15
 
Vãn Nương đang phủ phục  mặt đất. Như  hiểu  ý Thiên Tử, nàng  nhổ  một ngụm máu, cao giọng tạ ơn  nhẹ nhõm trút  thở cuối cùng.
 
Ta chỉ  Vãn Nương, lớn tiếng kêu: "Á, các ngươi g.i.ế.c huyện chúa do Hoàng Cữu Cữu đích  sắc phong! Ta   phận của huyện chúa cao hơn các    bao nhiêu !"
 
Mẹ   nhẹ: “ thế, con   sai.”
 
Cả nhà họ Triệu cũng  thế nên lập tức quỳ rạp xuống đất, cầu xin   tha mạng.
 
Mẹ   cạnh cha mới, mỉm  nhưng đáy mắt lạnh như băng: “Ta    mà,   bao giờ  lấy mạng các ngươi  gì. Rõ ràng là tự các ngươi cố ý đánh c.h.ế.t huyện chúa. Dù    cứu các ngươi,... cũng lực bất tòng tâm."
 
Nói xong bà  còn thở dài.
Hãy để lại bình luận cho team Gia Môn Bất Hạnh hoặc nhấn yêu thích nếu bạn hài lòng với truyện nha, mãi yêu ❤
 
Ta suýt thì bật  thành tiếng, nhưng cuối cùng cũng nhịn  mà thở dài theo .
 
"Người , áp giải những kẻ hành thích huyện chúa  ."
 
Theo lệnh của Hà đại nhân, cả nhà họ Triệu  gô cổ hết .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-tu-hon-me-ta-va-mat-tra-nam-tien-nu/9.html.]
 
Sau đó, ông   lấy  một thánh chỉ khác, chỉ  cho    .
 
Bầu  khí  kỳ lạ, nhưng   loáng thoáng Hoàng Cữu Cữu ban thánh chỉ cho bọn họ tháng  thành .
 
Cho nên, Hà Cẩn thật sự sắp thành cha  thật !
 
Ngày đại hôn, của hồi môn của    chuyển từ cung điện đến phủ công chúa.
 
Sau đó, đồ đạc của cha  cũng  mang từ nhà họ Hà ở Chợ Nam đến phủ công chúa.
 
Trên đường , hai đoàn  khệ nệ khênh những món bảo vật vô giá tình cờ va chạm với nhà họ Triệu đang  giải  pháp trường chuẩn  xử tử.
 
Là một cô nhóc ham tiền,  đương nhiên sẽ  để vận rủi dính  của hồi môn của  và đồ đạc của cha . Ta lập tức lên phía  chỉ huy  khênh đồ  dạt sang một bên.
 
"Chúng  nhường đường một chút nào, đừng  cản đường  đầu thai của  khác."
 
(Hết)