Sau Khi Từ Hôn Ta Trở Thành Hoàng Hậu - CHƯƠNG 22: Sợ hãi và xa cách (4)

Cập nhật lúc: 2024-03-29 02:02:32
Lượt xem: 1,184

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong noãn các yên tĩnh, chỉ tiếng Thư Quân nhai thức ăn, Thư Quân quá đói bụng, ăn nhanh.

Bùi Việt sách một lúc, cuối cùng chờ đến khi nàng ăn xong, cung nhân tiến dọn dẹp chén đũa, còn chuẩn cho nàng một chén canh sâm.

_Bản dịch thuộc về Hân Nghiên Lâu - MonkeyD. Vui lòng không ăn cắp dưới mọi hình thức.
Dtruyen, Truyenfull, Truyenplus, Wattpad, Cáo Truyện

là ĐỒ ĂN CẮP CHƯA ĐƯỢC CHO PHÉP!!!!!~_

Bùi Việt : “Uống , thể giúp bình tĩnh.”

Thư Quân đối diện với ánh mắt trong veo của , cảm giác tủi bất ngờ tràn . Nàng hít mũi, nâng cái chén nhỏ lên miệng uống, uống xong cũng dám thả chén xuống, đôi mắt ngập nước đảo qua đảo .

Rốt cuộc Hoàng đế ý gì? Có thể cho nàng thoải mái một chút ?

Khuôn mặt nhỏ cỡ bàn tay cái chén sử che khuất, Bùi Việt thực sự nàng chọc tức.

Lớn đến như , còn đây mấy cái chuyện tào lao .

“Nàng còn trốn tới khi nào?”

Thư Quân đặt chén sứ xuống, gượng một tiếng: “Không .”

Hoàng đế hỏi nàng, Thư Quân cũng dám lên tiếng. Hoàng đế xếp bằng ở giường La Hán thanh thản sách, Thư Quân ngoài cửa sổ trộm liếc mắt một cái.

Ánh đèn sáng rực, che giấu sắc trời ngoài cửa sổ, lẽ còn sớm.

Ấu Quân tỷ tỷ chắc cung , nàng nên bây giờ?

Thư Quân ngốc nữa cũng đoán , lẽ Hoàng đế sẽ trị tội nàng, nhưng cũng tha cho nàng. Cứ treo nàng như ý gì, chắc giữ nàng đấy chứ?

Nàng cung, Lý Anh, Tạ Vân và Thôi Phượng Lâm , chẳng ai là dễ đối phó. Chỉ bằng chút lòng của nàng, căn bản sống qua nổi ba ngày.

Không , đánh c.h.ế.t nàng cũng cung .

Thư Quân theo bản năng, lắc đầu như trống bỏi.

Nhìn dáng vẻ , cực kỳ ngây thơ.

Bùi Việt gác quyển sách xuống nàng: “Lại ?”

Bùi Việt đưa kết luận, Thư Quân sẽ ngốc đến mức tự nhảy xuống hố.

“Không, ... Có lẽ là do cổ mỏi quá.” Nàng khô khan giải thích.

Đuôi mắt Bùi Việt thoáng nhướn lên: “Gọi cung nhân tới hầu hạ nàng nhé?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-tu-hon-ta-tro-thanh-hoang-hau/chuong-22-so-hai-va-xa-cach-4.html.]

Thư Quân hiểu cực kỳ sợ hãi, sức lắc đầu: “Không cần...” Đầu gối nàng mềm nhũn, cơ thể từ ghế bành trượt quỳ xuống.

Bùi Việt nàng như , đáy mắt hiện lên một tia sắc bén.

“Lại đây!”

Đáy mắt Thư Quân đan xen thấp thỏm và mờ mịt, mơ màng ngây ngốc dịch về phía vài bước.

Bùi Việt nàng chằm chằm. Gương mặt quá mức xinh , tươi như hoa xuân, da mặt hồng hào mỏng manh như vắt nước, vươn ngón tay nhẹ nhàng nắm lấy cằm của nàng, chậm rãi nâng lên, hỏi nàng:

“Muốn cung?”

Đôi lông mi Thư Quân run rẩy, phủ một tầng nước, theo bản năng gật đầu: “Dạ...”

Cô nương mảnh mai như , khi thật gần, trong ánh mắt hề một tia do dự nào.

Trong lòng Bùi Việt bỗng nhiên bất an, ngón tay dừng , chậm rãi buông nàng , thuận tay nâng cánh tay nàng đỡ nàng dậy. Vẻ tức giận mặt lập tức biến mất còn tăm .

“Được, trẫm đưa nàng về.”

Thần kinh căng thẳng của Thư Quân chậm rãi buông lỏng, nàng cúi mặt xuống: “Thần nữ tạ bệ hạ ân điển.”

Một lát , Thư Quân tiểu cung nữ đưa đến Đông Hoa Môn, ngoài dự kiến của nàng là mà Vương Ấu Quân còn chờ nàng ở cửa cung: “Ấu Quân tỷ tỷ.” Thư Quân thấy nàng thì thiếu chút nữa rơi nước mắt.

Vương Ấu Quân vội vàng ôm nàng trong ngực, nhéo nhéo khuôn mặt đỏ bừng của nàng: “Muội đó, bướng bỉnh như , ngoài hít thở cũng thể lạc đường. Cung nhân coi như cũng nhanh nhẹn, nhờ ma ma chăm sóc , bảo ở chỗ chờ .”

Thư Quân là Bùi Việt phái giúp nàng chuẩn chu đáo, như xem , Bùi Việt căn bản định giữ nàng . Nỗi sợ hãi trong lòng tan phân nửa, nàng luôn miệng xin Vương Ấu Quân. Hai vị cô nương nắm tay lên xe ngựa, Vương Ấu Quân đưa nàng về Thư gia mới phủ của .

Sau khi Thư Quân rời khỏi Phụng Thiên Điện, Lưu Khuê tiến hầu hạ Bùi Việt.

“Bệ hạ, thời gian còn sớm. Ngài đừng nữa kẻo hoa mắt, nghỉ ngơi sớm chút.”

Bùi Việt vẫn duy trì tư thế sách nhúc nhích, nhẹ giọng hỏi: “Đạo thánh chỉ ?”

“Ui da.” Lưu Khuê tự đánh một cái, luôn miệng nhận tội: “Đều do lão nô cẩn thận. Khi về thiên điện, cẩn thận đánh đổ lư hương, thánh chỉ đốt một cái lỗ, sợ là dùng nữa. Xin bệ hạ thứ tội.”

Bùi Việt bình tĩnh ông một cái, đặt quyển sách xuống, dậy trong phòng: “Tự nhận tội với Thái Thượng Hoàng .”

Lưu Khuê hì hì chắp tay hành lễ với bóng lưng của : “Nô tài ngay.”

Thái Thượng Hoàng uống rượu, đến ban đêm chút khoẻ, về Thọ Khang Cung, mà ở Dưỡng Tâm Điện nghỉ ngơi. Lúc Lưu Khuê , lão nhân gia mới nôn xong, thần sắc vô cùng suy yếu. Lưu Khuê vội vàng xích gần, tự hầu hạ lão nhân gia súc miệng sai nấu một chén nước mật ong cho ông. Thái Thượng Hoàng uống xong chén nước mật ong, cuối cùng sắc mặt cũng hơn một chút.

Loading...