Sau Khi Từ Hôn Ta Trở Thành Hoàng Hậu - Chương 72: Trục xuất

Cập nhật lúc: 2024-04-12 03:54:55
Lượt xem: 1,561

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nàng căng thẳng đỡ Thư Quân, thấp giọng khuyên nhủ: “Chủ tử, ngài tuyệt đối đừng tức giận, cẩn thận động thai khí.”

Lúc khi từ hôn nàng kiểm kê qua thùng đồ thêu, thực sự thiếu một cái túi thơm. Sau đó vương phủ hỏi, cẩn thận cháy cũng để trong lòng. Không ngờ hôm nay thấy ở chỗ , đáy lòng hoảng sợ, sợ Hoàng đế sẽ vì mà sinh cách với Thư Quân.

Sắc mặt Thư Quân gì biến hóa, giống như đang xem thằng hề nhảy nhót, đáy lòng cũng thật sự bình tĩnh.

, từng đính hôn, việc cả triều đều , cũng che giấu. Ngươi cũng , túi thơm cũng thế, đều là phế vật ném . Đừng giờ phút ngươi mặt , cho dù bây giờ đưa bệ hạ, đôi mắt cũng sẽ chớp một cái.”

Thư Quân thật sự , nhẹ giọng dặn dò nữ quan bên : “Đi mời bệ hạ, Thế tử Hoài Dương Vương túi thơm kính hiến.”

Sắc mặt Bùi Giang Thành sầm xuống. Đây vẫn là tiểu cô nương ngoan ngoãn chỉ hướng đông dám hướng tây ?

Thư Chi thấy nữ quan xoay , gấp đến độ đến phía quỷ phịch xuống.

“Nương nương tha mạng.”

Thư Chi dịch đầu gối đến phía , nước mắt đảo quanh: “Tam , niệm tình đều là một nhà, tha cho , tha cho ? Ta sai , lúc nên cướp hôn sự của ngài, là đáng chết!”

Nàng tự tát chính một bạt tai vang dội, nức nở : “Ta hối hận, là tự tạo nghiệt, hiện giờ chính nuốt quả đắng. Ta oán ai, chỉ hy vọng khai ân, là Hoàng hậu, duỗi ngón tay là thể bóp c.h.ế.t chúng , xin đừng chấp nhặt cùng chúng ... Hu hu hu...”

Thư Chi bao giờ nghĩ tới một ngày nàng sẽ quỳ gối mặt Thư Quân, hề tôn nghiêm mà cầu xin.

Thư Quân nhíu nhíu mày, đó lui một bước.

Thược Dược ở một bên châm chọc.

“Năm đó lúc phu nhân Thế tử hoành hành ngang ngược, nghĩ đến và chủ tử nhà một nhà ?”

Thư Chi đuối lý, dập đầu mặt đất thành tiếng.

Bùi Giang Thành chứng kiến thê tử thấp hèn, cũng thật mất mặt. Hắn tức giận chằm chằm Thư Quân: “Ta tin, tin ngươi dám cho hoàng thúc.”

Thư Quân tranh cãi với , đưa mắt hiệu cho tiểu nội sử tùy giá bên . Hai tiểu thái giám từ phía vòng tới, một trái một tiến lên khống chế Bùi Giang Thành, bắt quỳ mặt đất.

Bùi Giang Thành thẹn quá thành giận, lập tức há mồm mắng chửi, hai nhét miếng vải miệng , ngăn chặn tiếng .

Thư Quân hề vợ chồng hai bọn họ, dọc theo đường đá về phía cửa hông.

Bùi Giang Thành và Thư Chi nội thị áp giải đưa đến mặt Bùi Việt.

Lúc đó Bùi Việt đang từ đại điện , ở trắc điện bên cạnh nghỉ tạm, dò hỏi Thư Quân . Cung nhân mới bẩm báo xong thì thấy cung nhân bên Hoàng hậu chạy đây.

Nội thị đem chuyện xảy cho Bùi Việt, Bùi Việt cách bình phong thoáng qua Bùi Giang Thành và Thư Chi quỳ mặt đất nơm nớp lo sợ.

Hai vợ chồng đều trói, trong miệng nhét vải, đầu ấn ở mặt đất, gần như thể động đậy.

Bùi Việt uống một chút rượu, mới vui vẻ, nghĩ tới hai mất hứng, chỉ xua tay . “Truyền chỉ, Thế tử Hoài Dương Vương và phu nhân kinh động phượng giá, bãi bỏ chức quan, trục xuất kinh thành.”

Tin tức truyền , Hoài Dương Vương phi ngất tại chỗ, Hoài Dương Vương cũng dọa, từ giữa những hàng chữ đoán là nhi tử hỏng việc. Ông trở trong phủ tức giận lấy roi đánh , đánh . Cuối cùng hận chiều hư hài tử, để tránh Bùi Việt tức giận, suốt đêm cho đưa nhi tử và tức phụ khỏi kinh thành, trong miệng lời nhẫn tâm, trong lòng đau đớn, âm thầm sắp xếp chăm sóc.

Từ đó trở vợ chồng Bùi Giang Thành đến trấn nhỏ cách kinh thành bốn mươi dặm sinh sống, chức tước việc , dựa vương phủ tiếp tế sống qua ngày. Đang từ chỗ cao ngã xuống, hai vợ chồng thể chấp nhận! Cả ngày khắc khẩu, đó Vương phi bệnh, trong phủ do Lý Trắc phi chủ, bạc đưa tới vùng ngoại ô càng ngày càng ít. Hai vợ chồng như chó nhà tang, chịu nhiều thiệt thòi. Đó là chuyện .

Sau khi rời khỏi bữa tiệc cuối năm, Bùi Việt tắm gội sạch sẽ trở về trắc điện phía đông Khôn Ninh Cung. Trong điện đốt địa long, vô cùng ấm áp, chỉ mặc một bộ trung y vàng sáng, ngửi ngửi , mơ hồ vẫn ngửi một chút mùi rượu. Hắn nghiêm túc cách Thư Quân một , dám qua, chút chán nản thê tử giường Bạt Bộ.

“Trẫm tắm sạch hai , nhưng mà hình như còn mùi.”

Thư Quân mặc áo ngủ đỏ thắm, phía thêu tơ vàng phượng hoàng, tóc xoã hơn phân nửa, nét đoan trang tú lệ ở Nhân Thọ Cung, lộ vài phần tiểu cô nương nghịch ngợm đáng yêu. Nàng vẫy tay: “Thiếp chê , mau đây.”

Bùi Việt xong lời trong lòng chút nóng lên. Thê tử trẻ quá mức xinh , cặp mắt hạnh ngập nước lưu chuyển. Nàng trong đệm chăn, khiến cho cả càng thêm nhỏ nhắn. Bùi Việt nhẫn nhịn, tới lư hương khảm tùng thạch ở bên cạnh bình phong.

“Trẫm huân thêm nữa.”

Thư Quân chờ kịp, nũng: “Thiếp sắp ngủ đó.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-tu-hon-ta-tro-thanh-hoang-hau/chuong-72-truc-xuat.html.]

Bùi Việt hề do dự nhanh bên cạnh nàng, nàng buông mành trướng xuống, dựa gối, để Thư Quân dựa lồng n.g.ự.c .

Thư Quân nghiêng ôm vòng eo mạnh mẽ của , nhắm mắt lắng thở quen thuộc : “Bệ hạ...” Nàng lầm bầm gọi một câu.

"Ừm?"

“Chàng giận ?”

Thư Quân nhẹ giọng hỏi.

Bùi Việt nhạo một tiếng, thèm để ý : “Tiểu tử vô sỉ khốn kiếp đó còn đáng để trẫm tức giận. Trẫm trục xuất bọn họ khỏi kinh thành, về sẽ xuất hiện ở mặt nàng nữa.”

Thư Quân cũng đồng cảm với kết cục của Thư Chi. Nàng hướng lên cọ cọ cổ , giống như mèo nhỏ khẽ ừ một tiếng.

Trong lòng Bùi Việt chút ngứa.

Từ lúc Thư Quân mang thai, Bùi Việt chạm nàng, mấy tháng chỉ lo lắng cho thể nàng, cũng suy nghĩ nào khác. Thật sự là gần đây Thư Quân thể ăn thể ngủ, trong lòng yên tâm hơn một chút, sinh vài phần ý niệm. Chẳng qua suy nghĩ chỉ chợt loé lên trong đầu biến mất, ép xuống.

Hắn nam tử lỗ mãng tuổi trẻ, hiểu nặng nhẹ.

Quen cửa quen nẻo, một bàn tay bắt đầu sờ loạn ở , sờ soạng trong chốc lát, nàng bỗng nhiên ngừng .

Bùi Việt giống như kích thích tiếng lòng, khàn giọng hỏi: “Nàng ?”

“Không gì,” Thư Quân ưm ưm một tiếng: “Chỉ là lâu sờ soạng, chút nhớ.”

Bùi Việt lời của nàng cho giật , chút hy vọng nàng sờ xuống dám để nàng sờ.

Lý trí chiến thắng dục vọng, Bùi Việt trượt xuống gần như là thẳng .

Thư Quân cũng tìm tư thế càng thoải mái.

Yêu đương với nam nhân trưởng thành thật sự . Hắn sẽ suy đoán tuỳ tiện, càng sẽ suy nghĩ lung tung, thậm chí bảo vệ nàng.

Trong lòng suy nghĩ như , ngón tay từ lúc nào đặt bụng , vẽ vòng tròn lên mấy khối cơ săn chắc.

Cũng vẽ bao lâu, phía truyền đến tiếng trầm thấp của nam nhân.

“Muốn chơi thì mau chút, đừng thử thách tính kiên nhẫn của trẫm.”

Thư Quân: “...”

Nàng từ đệm chăn bò nửa , sắc mặt nghiêm nghị của đế vương phía .

“Đây chính là bệ hạ nha, đừng hối hận.”

Trong lòng Bùi Việt nghĩ chỉ sợ hối hận chính là nàng.

_Bản dịch thuộc về Hân Nghiên Lâu - MonkeyD. Vui lòng không ăn cắp dưới mọi hình thức.
Dtruyen, Truyenfull, Truyenplus, Wattpad, Cáo Truyện

là ĐỒ ĂN CẮP CHƯA ĐƯỢC CHO PHÉP!!!!!~_

…Sau đó, ai hối hận cả.

Vượt qua cửa ải cuối năm đến tháng Hai cuối mùa xuân, bụng Thư Quân to. Thái y lo lắng thai nhi quá lớn, bắt đầu hạn chế Thư Quân ăn uống, chỉ như thế, xương chậu của Thư Quân bắt đầu đau, ban đêm gần như ngủ ngon giấc. Sắc mặt kiều diễm ban đầu của cô nương tra tấn đến nhợt nhạt, đôi khi thật sự nhịn dựa trong lòng Bùi Việt thút thít.

Bùi Việt còn khó chịu hơn cả nàng. Mỗi giờ ngọ dỗ Thư Quân xuống, bụng phồng lên, trái tim treo lên từng đợt hoảng hốt. Ban đầu nàng gầy như , bụng nhỏ một chút thịt thừa, hiện tại căng đến như trái bí đỏ thật lớn. Trong lòng Bùi Việt sợ hãi, mỗi khi đặt tay lên cái bụng , cảm nhận bên trong là hài nhi sống động, mà là vất vả của Thư Quân.

Cô nương yếu đuối thì yếu đuối, dũng cảm. Chỉ cần thái y dặn dò chuyện của nàng, nàng cũng đùn đẩy, mặc dù chịu nổi cũng cắn răng nếm thử, ăn cũng buộc chính ăn xong. Bùi Việt thấy trong mắt, tim đau như cắt, bao giờ thai nghén một đứa nhỏ khó như , đến lúc sinh hài tử thì đây?

Người nữ nhân sinh hài tử là bước nửa chân quỷ môn quan.

Cách ngày sinh càng gần, Bùi Việt càng bất an. Thậm chí lúc thượng triều thần sắc sẽ xuất hiện hoảng hốt, tầm mắt thường thường liếc cửa, sợ của Khôn Ninh Cung tới bẩm báo cái gì.

Hắn sợ hãi Thư Quân xảy chuyện.

Thấp thỏm như nguyên do.

Mặc dù hậu kỳ Thư Quân khống chế ăn uống, thai nhi vẫn là quá lớn. Thư Quân suốt đêm ngủ yên, tinh thần tiều tụy.

Loading...