Ta  buồn bực.
 
6
 
Ta lén theo bọn họ, còn thấy tiểu cô nương thả heo đuổi theo tiểu thư thế gia mấy con phố. 
 
Nàng  rạng rỡ vô cùng.
 
Ta bèn sai  âm thầm cảnh cáo gia chủ thế gia , đừng gây chuyện. 
 
Ừm… tiểu cô nương xinh  quá, bọn công tử thế gia đều  ý tưởng  . 
 
Ta thấy tiểu công tử hầu phủ  cũng chẳng bảo vệ nổi nàng, dứt khoát  từng nhà cảnh cáo một lượt.
 
7
 
Người bắt  , chúng   rời . 
 
Ngày sắp ,  mặc thường phục đến quầy hàng. 
 
 tiểu cô nương   ở đó. 
 
Ta hỏi lão đồ tể, mua một khúc thịt heo, giả như thuận miệng hỏi một câu:
 
“Hôm nay   thấy lệnh ái?”
 
Đồ tể  hề hề:
 
“Ngài  A Doanh  , nó  tìm tiểu tử nhà Thẩm gia .”
 
Ta càng đau lòng hơn. 
 
Sắp  mà cũng chẳng  gặp tiểu cô nương  thương.
 
8
 
Về  kinh thành,   cảm giác như thiếu mất một hồn. 
 
Mỗi ngày trong đầu  là dáng vẻ  A Doanh  lên. 
 
Mẫu  còn tưởng  mắc chứng động kinh.
 
Ta  bắt đầu cần cù tận tụy, chăm chỉ hết lòng, mười năm như một ngày mà gánh vác công việc cho hoàng thượng. 
 
Chỉ là vẫn  tránh khỏi thỉnh thoảng nhớ đến cô nương tên A Doanh .
 
Mẫu  bảo  tuổi cũng lớn ,  còn  thành  sinh con. 
 
Bà hỏi  bao giờ mới cho bà bế cháu. 
 
Ta mặt  biểu cảm.
 
“Chắc là kiếp  .”
 
Mẫu  suýt ngất . 
 
Phụ  đá  một cước. 
 
Ca ca cũng đến gặng hỏi, hỏi       trong lòng. 
 
Ta đầu óc trượt một cái, liền  với  . 
 
Quả thực   . 
 
Tên là A Doanh. 
 
Kết quả  trưởng cái miệng toang hoác,  đầu liền kể với mẫu …
 
9
 
Hôm đó thời tiết đặc biệt . 
 
Ta như thường ngày bắt đầu  việc. 
 
Án xử đến nửa chừng, thuộc hạ  bẩm báo. 
 
Trong một con ngõ hẻo lánh ở kinh thành, xuất hiện đám thích khách từng đột nhập hoàng cung đêm qua. 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-tu-hon-tieu-hau-gia-hoi-han-roi/nt2.html.]
 
Ta lập tức buông án, cầm đ.a.o mang theo  đuổi theo.
 
Kết quả bọn thích khách gian xảo, chia  tứ tán, thế mà tách  với thuộc hạ  hết. 
 
Hoàn hồn ,  mặt    bảy tám tên hắc y thích khách. 
Truyện  đăng  page Ô Mai Đào Muối
Kẻ cầm đầu lạnh lùng  một tiếng.
 
“Từ đại nhân, thật thất lễ .”
 
Nói   lùi về phía , mấy tên  liền xông lên. 
 
Ta chẳng thèm để ý, dù  bọn chúng cũng   đối thủ của . 
 
Nếu đánh   bọn chúng, thì mấy năm nay   Cẩm y vệ chẳng  vô ích !
 
Ta thậm chí còn  tâm tư  đánh  để ý động tĩnh tên đầu lĩnh. 
 
Hôm nay, một đứa cũng đừng hòng thoát. 
 
May mà chỗ chúng chọn đủ hẻo lánh,   dân cư, sẽ  liên lụy  vô tội.
 
Mấy tên xông lên  nhanh    đánh ngã. 
 
Thuộc hạ còn  đuổi đến. 
 
Tên đầu lĩnh nghiến răng cũng vung kiếm lao đến. 
 
Thân thủ  mạnh. 
 
Ta  đổi chiêu  nghĩ cách cố ý lộ sơ hở để bắt sống.
 
Ta nhân cơ hội để lộ một kẽ hở, chỉ chờ khoảnh khắc  đ.â.m tới liền bắt gọn. 
 
Không ngờ ngay lúc đó  xảy  biến cố. 
 
Khi   định đ.â.m,  lưng   lao  một . 
 
Lưỡi d.a.o phay, dùng sống d.a.o, đánh ngất thích khách.
 
Ta hiếm khi ngây  như thế. 
 
Chẳng lẽ đây chính là câu trong truyền thuyết: Công phu  cao, cũng sợ d.a.o phay?
 
10
 
Ta  dám lơ là, đột nhiên xuất hiện một nữ tử đội mũ trùm,  lộ diện mạo. 
 
Ai  nàng   đồng bọn  . 
 
Ta hỏi nàng mấy câu. 
 
Nàng đều đáp. 
 
Nhìn  thủ , sâu  lường .
 
Ta  mệt, chẳng  động thủ nữa. 
 
Do dự một lúc,  tính giả bộ dụ nàng về Trấn Phủ Ty. 
 
Đến đó,   tin  moi  lời. 
 
Nếu nàng  đồng ý, lúc đó động thủ cũng  muộn.
 
Quyết định xong,  mới  mở miệng  bốn chữ “ân cứu mạng”, còn  kịp  tiếp “ cách nào báo đáp,  mời nàng đến phủ bàn chuyện” thì nàng  xúc động .
 
Nàng  ân cứu mạng thì lấy  báo đáp. 
 
Ta cưới nàng, coi như  trả ơn .
 
Ta kinh ngạc nối tiếp kinh ngạc, suýt nữa  phản ứng kịp. 
 
Đến khi  hồn thì suýt bật  vì tức. 
 
Nàng tưởng    “lấy  báo đáp” ?