Nghĩ gì  tiểu nha đầu, mơ mộng quá đấy.
 
11
 
Ta thấy hứng thú, bất chợt cảm thấy gặng hỏi cũng chẳng . 
 
Dù  thấy dung mạo, đừng để nàng là tội phạm  truy nã thì phiền. 
 
Nghĩ ,  mở miệng:
 
“Đã  đến hôn phối, cớ  cô nương  để lộ dung mạo thật? Hay là  dám?”
 
Tiểu cô nương khẽ  khẩy, giọng trong trẻo dễ :
 
“Có gì mà  dám.”
 
Nói  tháo mũ trùm xuống.
 
Tay   chạm  cán đ.a.o Tú Xuân, chỉ chờ thấy rõ dung mạo, nếu là kẻ trốn tội thì lập tức  tay.
 
Mũ trùm rơi xuống. 
 
Hiện  gương mặt khiến  chấn động đến mức suýt  thốt nổi lời nào.
 
Bởi đó chính là tiểu cô nương mà  ngày đêm mong nhớ. 
 
Ta thậm chí còn tưởng  đang  mơ. 
 
Cả   phấn khích đến nỗi  hét to một tiếng để chắc rằng đây là thật.
 
Ta  thể cảm nhận ánh mắt  sáng rực đến kinh  khi  nàng. 
 
Không  bằng cách nào  kiềm chế  cảm xúc gần như vỡ tung.
 
Ta cất giọng khàn khàn:
 
“Được,  lấy  báo đáp.”
 
“Ngày mai thành .”
 
“Được ?”
 
12
 
Nói thật,  chỉ  thành  ngay lập tức. 
 
Ta thật sự   đang mơ chứ? 
 
Nếu là mơ, xin đừng để  tỉnh dậy. 
 
Làm ơn.
 
13
 
Hôn sự  bàn xong. 
 
A Doanh  về khách điếm. 
 
Ta  dám để nàng . 
 
Chỉ sợ đây là một giấc mơ.
 
Ta đưa nàng về phủ. 
 
Lập tức  với mẫu  rằng   thành . 
 
Mẫu  đương nhiên vui mừng. 
Truyện  đăng  page Ô Mai Đào Muối
Bà sớm  chuẩn  xong, chỉ chờ  chịu cưới. 
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-tu-hon-tieu-hau-gia-hoi-han-roi/nt3.html.]
Thậm chí nếu  lập tức cưới, bà cũng  thể lo liệu chu .
 
Ta đúng là sơ suất. 
Sớm     với A Doanh, thành  ngay lập tức.
 
Lại  thấy A Doanh,  nàng chính là    cưới, mẫu  càng vui. 
 
Dù  trong lòng bà,  chịu thành   là quá  . 
 
Bà vốn nghĩ  sẽ độc  suốt đời,  cô độc cả kiếp.
 
14
 
A Doanh thật sự quá , quá đáng yêu, quá trong trắng,  quá thích… 
 
Mỗi sáng tỉnh ,  đều  dám tin.
 
 A Doanh thật sự sẽ thuộc về  ? 
 
Ta  dám để nàng rời . 
 
Người  như nàng, chỉ  tên ngốc Thẩm Mặc Hoài mới ngu xuẩn bỏ lỡ. 
 
  nhất định sẽ hối hận, bởi A Doanh là một tiểu cô nương  đến thế.
 
15
 
Hoàng thượng triệu kiến,  thấy  bình thường. 
 
Đế vương vốn đa nghi. 
 
Đi gặp một chuyến cũng chẳng .
 
A Doanh  từng diện kiến, nàng  chút sợ. 
 
Nàng còn   là Chỉ huy sứ Cẩm y vệ, ca ca  là Nhiếp chính vương đương triều. 
 
Nàng  nàng thấy   xứng.
 
Ta  vui. 
 
Ta  thích  A Doanh  thế. 
 
Nàng xứng với  tám vòng lớn kèm thêm khúc ngoặt  chứ.
 
   ngờ. 
 
Thân thế của A Doanh  quá ly kỳ. 
 
Người lo lắng  biến thành . 
 
Nữ nhi của tướng quân, liệu còn nguyện ý gả cho  ? 
 
Thật khó quá, khổ quá, đến mức   g.i.ế.t  .
 
16
 
May mà hôn kỳ vẫn như cũ.
 
Ngày thành ,  nắm tay A Doanh, từng bước, từng bước   tương lai của chúng . 
 
Quả thực  uổng công  cần cù tận tụy, chịu khó mười năm như một ngày mà  việc.
 
Ông trời thật sự  ban cho  một nương tử bảo bối. 
 
Ta nhất định sẽ trân trọng nàng, yêu thương nàng, kiếp kiếp đời đời.
 
- Hoàn văn -