Sau Khi Xuyên Không, Thị Thiếp Yên Phận Trong Vương Phủ Nuôi Bảo Bối - Chương 150: Không bao giờ xem thường

Cập nhật lúc: 2025-09-15 09:06:08
Lượt xem: 91

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Thái tử lâu mật với Trương Tích Niên, tiếp xúc chút kìm . Ngài đặt tay lên eo Trương Tích Niên, còn kịp động đậy, bên ngoài cửa truyền đến tiếng gõ cửa của Vương Phúc An: “Thái tử gia, Y trắc phi việc thỉnh ngài qua đó một chuyến.”

 

Trương Tích Niên vội vàng đẩy Thái tử , mặt chút ửng hồng: “Thiếp đây còn một vài rương hòm sắp xếp thỏa, Y tỷ tỷ việc tìm ngài. Vậy thì ngài hãy nhanh chóng , lát nữa chúng sẽ khởi hành về cung .”

 

Thái tử nét mặt vui, nhưng vẫn theo Trương Tích Niên, xoay đến phòng của Y Linh Huyên.

 

Y Linh Huyên lúc đang chuẩn tựa gối tựa, hai tay vô thức nắm chặt lấy chiếc chăn , tiếng bước chân từ xa dần vọng đến, nàng kìm chút run rẩy. Cửa nhanh mở , Y Linh Huyên nghiêng đầu sang, ánh sáng từ cửa chiếu , ở cửa ẩn trong bóng tối. Dáng đó, khiến nàng vô cùng quen thuộc, cũng vô cùng xa lạ.

 

Nàng lâu gặp Lý Thừa Trạch trẻ trung như , kiếp khi sắp mất gần sáu mươi. Lúc đó mắc bệnh nặng, sắc mặt tiều tụy, thể cũng còng xuống, nhưng dù là bộ dạng đó, vẫn thể một kiếm g.i.ế.c c.h.ế.t nàng. Nàng cho đến lúc chết, vẫn còn nhớ đôi mắt lóe lên hàn quang đó.

 

Lý Thừa Trạch hiện tại trẻ trung, dáng cao lớn thẳng tắp, khác biệt với kiếp , chỉ đôi mắt , giống hệt kiếp , khi nàng, hề một chút ấm.

 

Thái tử chậm rãi bước đến bên giường Y Linh Huyên, thấy nàng đang ngây , giữa lông mày thoáng hiện một tia kiên nhẫn: “Nàng gọi cô đến, việc gì?”

 

Y Linh Huyên lúc mới như tỉnh mộng, nàng : “Thiếp gọi ngài đến, là cùng ngài đàm phán một giao dịch.”

 

Thái tử khẽ nhướng mày, vén vạt áo, xuống ghế bên giường, ung dung thong thả Y Linh Huyên: “Giao dịch gì?”

 

Y Linh Huyên liếc Thái tử, : “Chắc hẳn ngài hỏi qua Thái y , độc tố trong cơ thể thanh trừ hết, cho dù dưỡng bệnh cũng chỉ sống chừng hai năm nữa. Ngài hẳn cũng , trong tay còn một vài thứ, nguyện ý một đem tất cả những thứ đưa .”

 

Thái tử Y Linh Huyên với gương mặt một mảnh c.h.ế.t lặng, cảm thấy Y Linh Huyên dường như còn hy vọng sống.

 

“Nàng gì?”

 

Y Linh Huyên Thái tử, nghiêm túc : “Thiếp khi ngài đăng cơ, phong Quý phi, đợi khi chết, sắc phong Hoàng quý phi. Toàn bộ tài sản của , ngài đụng , chia đều cho Hằng Hiên và Nhu Lạc. Ngoài , ngài đối xử với Hằng Hiên và Nhu Lạc, chọn cho Hằng Hiên một vợ , chọn cho Nhu Lạc một phu quân nguyện ý đối xử với con bé cả đời.”

 

Những gì nàng thể cho Hằng Hiên và Nhu Lạc chỉ bấy nhiêu thôi. Có một c.h.ế.t nhưng phận cao quý, dù cũng sẽ giúp bọn trẻ sống dễ chịu hơn trong cung.

 

Thái tử Y Linh Huyên, nửa khắc gật đầu: “Còn nữa ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-khong-thi-thiep-yen-phan-trong-vuong-phu-nuoi-bao-boi/chuong-150-khong-bao-gio-xem-thuong.html.]

 

Y Linh Huyên nghiêng đầu ngoài cửa sổ, hôm nay nắng , hoa bên ngoài cửa sổ nở rực rỡ khác thường, khắp nơi chim hót hoa thơm.

 

“Ngài còn nhớ lời hứa từng nợ ? Từ khi đến thế giới , theo ngài Vương phủ, từng thưởng thức cảnh bên ngoài và non sông gấm vóc. Trong quãng thời gian còn của cuộc đời , Thái tử trắc phi, Hoàng thượng Quý phi, cũng mẫu của ai. Thiếp chỉ sống một thật cho chính , đợi khi ngài đăng cơ, liệu thể phái đưa khỏi cung ? Thiếp khi ngắm nhiều cảnh từng thấy, sẽ c.h.ế.t bên ngoài cung điện.”

 

Y Linh Huyên Thái tử, hai kiếp đều giam cầm trong nội trạch cung cấm, nàng thể trở về hiện đại. Cũng còn thể kiếp , nếu kịp thời hưởng lạc, trong quãng thời gian cuối cùng của sinh mệnh , ngắm những cảnh sắc mà nàng từng thấy. Rồi một ngày nào đó c.h.ế.t tại nơi nàng yêu thích, hoặc c.h.ế.t đường đến một chốn mới, bất kể thế nào, đều .”

 

“Thế giới mà nàng thuộc về, là một nơi như thế nào?” Thái tử Y Linh Huyên, đột nhiên hỏi.

 

Y Linh Huyên hề tò mò vì Thái tử phát hiện nàng của thế giới , dù nàng cũng từng che giấu. Thế giới mà nàng thuộc về, là một nơi như thế nào ?

 

Thái tử thẳng Y Linh Huyên, thấy đôi mắt Y Linh Huyên vốn tĩnh mịch như vực sâu, đột nhiên chút ánh sáng lấp lánh. Ánh mắt Y Linh Huyên trở nên chút mơ màng, như thể trở thời đại xa xăm .

 

Nàng khóe môi khẽ : “Đó là một thế giới tươi , nếu tính theo thời gian, lẽ là thời đại một hai nghìn năm . Ở thế giới đó, tồn tại hoàng quyền tối thượng, hoàng đế thể tùy ý định đoạt sống c.h.ế.t của bá tánh, cũng bậc vương giả nào thể một tay che trời, khống chế vạn vật. Đó là một nơi hài hòa , mỗi đều coi là một cá thể bình đẳng, bất kể nam nữ già trẻ, đều hưởng quyền lợi như . Mọi bình đẳng, nam nữ bình đẳng, những việc nam nhân thể nữ nhân cũng thể , bất kể là quan kinh doanh, chúng đều như .”

 

Thái tử chăm chú lắng , đối với lời của Y Linh Huyên hề nhiều nghi ngờ. Sự tồn tại của Y Linh Huyên, những thứ nàng , đủ để chứng minh tất cả những điều . Nàng là nữ tử, nhưng tri thức mà nàng học nhiều hơn, lợi hại hơn bất kỳ ai ở đây.

 

Tuy ngài là một nam nhân, nhưng từng bỏ qua trí thông minh và tài trí của nữ nhân. Mẫu phi của ngài, cùng những nữ tử khác trong hậu cung, nhiều vô cùng thông minh. Có những trong chính trị, và những ý tưởng trong kinh doanh còn lợi hại hơn cả những nhân tài mà ngài từng trong lĩnh vực . Cũng chính vì nguyên nhân , ngài mới nắm chặt cả tiền triều lẫn hậu viện. Đôi khi, những nữ tử thông minh như nếu bỏ mặc, thể mang đến mối đe dọa lớn cho ngài. Ngài từng xem thường nữ nhân.

 

Y Linh Huyên tiếp tục mô tả: “Ở đó, xã hội trật tự rõ ràng, pháp luật công bằng nghiêm minh, mỗi đều pháp luật bảo vệ. Khoa học kỹ thuật vô cùng phát triển, trình độ y tế cao siêu, giáo dục phổ cập, bất kể nam nữ, đều học, mỗi đều cơ hội tiếp nhận giáo dục chất lượng cao.”

 

Nghe Y Linh Huyên mô tả, Tĩnh Vương cũng chút hướng về thời đại đó, nhưng cũng chỉ là hướng về mà thôi. Thời đại đó là một hai nghìn năm . Ngài chắc chắn thể đến , nhưng ngài thể những gì nên . Không đến , thì hãy lưu danh sử sách, để tất cả đều nhớ rằng tổ tiên như ngài, điều đó cũng .

 

“Những yêu cầu nàng đưa cô đều đồng ý cả , những gì nàng hứa, cũng mong nàng đừng quên.” Thái tử và Y Linh Huyên đối mặt ngây một lúc lâu đó, dậy .

 

Y Linh Huyên như tỉnh mộng, gật đầu: “Đương nhiên , dù còn trông cậy Thái tử ngài, chăm sóc cho con của nữa.”

 

Thái tử gật đầu, khỏi phòng Y Linh Huyên, gặp Hằng Huy, thấy rương hòm đều sắp xếp xong, bộ chất lên xe ngựa. Ngài phất tay áo lớn, dẫn trở về Đông cung.

 

Loading...