Sau Khi Xuyên Không, Thị Thiếp Yên Phận Trong Vương Phủ Nuôi Bảo Bối - Chương 159: Mọi Người Chú Ý
Cập nhật lúc: 2025-09-15 09:06:17
Lượt xem: 79
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Đây là gì?” Trương Tích Niên cái hộp trong lòng Trường An, tò mò hỏi.
Trường An đặt cái hộp lên giường, hiệu cho Trương Tích Niên tự mở, Trương Tích Niên hứng thú, mở xem, phát hiện trong hộp đầy ắp những viên bảo thạch đủ màu sắc.
Năm màu bảy sắc, đều là những viên qua điêu khắc, kích cỡ cũng nhỏ.
“Con lấy nhiều bảo thạch thế ?” Trương Tích Niên kinh ngạc hỏi Trường An.
“Con giúp phụ hoàng một việc, đây là phụ hoàng ban thưởng cho con, con mẫu phi chắc chắn thích, nên mang hết những thứ đến, coi như là mừng mẫu phi dọn nhà.”
Trường An rạng rỡ , Tuế An cũng liên tục gật đầu, đặt bánh ngọt và đồ ăn lên bàn: “Còn của Tuế An nữa, đây là quà của Tuế An.”
Trương Tích Niên Trường An Tuế An, đến bên cạnh hai , mỗi đứa một nụ hôn thơm.
Con trai lớn , đều hiếu kính nàng , một hộp bảo thạch đủ màu sắc, trong lòng Trương Tích Niên ấm áp vô cùng, .
Trường An và Tuế An thấy Trương Tích Niên vui vẻ như , mặt đều nở nụ rạng rỡ.
“Vậy mẫu phi xem những bảo thạch , xem viên nào đặc biệt thích , con ở ngoài cung quen chế tác trang sức, tay nghề còn hơn của Nội Vụ Phủ.
Mẫu chọn vài viên, con sẽ nhờ cho mẫu và mấy món trang sức và trâm cài tóc .” Trường An với Trương Tích Niên.
Không phụ nữ nào thể từ chối những món trang sức , Trương Tích Niên gật đầu, cùng An Ninh cùng chọn lựa, Trường An và Tuế An thì một bên xem, thỉnh thoảng đưa vài lời khuyên.
Đang chọn thì Hoàng thượng dẫn Vương Phúc An đến.
Nhìn bốn cái đầu chụm , đang gì, Hoàng thượng một tiếng, cũng xáp .
Trường An là đầu tiên phát hiện Hoàng thượng, lập tức đầu , mỉm với Hoàng thượng, Hoàng thượng lúc cuối cùng cũng rõ bọn chúng đang gì.
“Đâu nhiều bảo thạch thế , định dùng gì?” Hoàng thượng hỏi.
Trương Tích Niên thấy Hoàng thượng, lập tức định xuống tháp hành lễ, nhưng Hoàng thượng giữ . Trương Tích Niên giải thích: “Là Trường An gửi đến chúc mừng dọn nhà. Muốn chọn vài viên để trang sức.”
Hoàng thượng liền nhướn mày, : “Có đáng là gì. Trẫm lát nữa sẽ cho mở tư khố, nàng cứ đó mà chọn lựa cho kỹ. Những thứ chỉ thể xem là miễn cưỡng mắt.”
Trương Tích Niên : “Cũng là chút tâm ý của hài tử mà.”
Trường An xích gần, Hoàng thượng: “Mẫu phi , Phụ hoàng để Trường An tư khố chọn ít đồ , !”
Hoàng thượng thèm Trường An mà bảo Vương Phúc An đưa y ngoài.
Con trai chỉ tơ tưởng đồ đạc của , thật khiến phiền lòng.
An Bình cũng An Ma Ma lanh mắt bế , còn Tuế Bình thì tự ngoan ngoãn theo ngoài.
Hoàng thượng thấy các hài tử đều , cuối cùng cũng cần giữ thể diện nữa, xích ôm lấy Trương Tích Niên, chút mệt mỏi nhắm mắt .
Trương Tích Niên thấy như , cũng gì, mặc cho Hoàng thượng ôm.
Hơi thở của Hoàng thượng dần trở nên đều đặn, Trương Tích Niên ngủ , nàng nhẹ nhàng đỡ Hoàng thượng xuống tháp, đắp chăn cho cẩn thận ngoài.
Hắn mới đăng cơ, tuy Thái thượng hoàng vẫn còn đó, và Hoàng vị của cũng là đường đường chính chính mà , nhưng Hằng Vương, Lương Vương và mấy kẻ vẫn chịu yên phận.
Trên triều đình ngày nào cũng gây sự với , Hoàng thượng mệt mỏi vô cùng, ở nơi khác luôn thể thư giãn. Chỉ khi đến chỗ Trương Tích Niên, mới thể ngủ ngon một giấc an .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-khong-thi-thiep-yen-phan-trong-vuong-phu-nuoi-bao-boi/chuong-159-moi-nguoi-chu-y.html.]
Ngày đầu tiên đại phong hậu cung, Hoàng thượng chỉ đến chỗ Trương Quý phi. Mặc dù chỉ ở đó hai canh giờ buổi chiều, nhưng tin tức như mọc cánh, nhanh chóng lan truyền khắp cả hoàng cung.
Thế là, sáng hôm khi chúng phi tần trong hậu cung cùng đến thỉnh an Hoàng hậu, Trương Tích Niên ngoài dự đoán trở thành tiêu điểm chú ý của .
Y Linh Huyên hôm nay xuất hiện, bệnh tình của nàng ngày càng nghiêm trọng, thể rời giường đến đây.
Trương Tích Niên đoan trang ở vị trí đầu tiên bên trái, ánh mắt bình tĩnh như nước, giao thoa với ánh dò xét của các phi tần xung quanh. Không ít khi đối mắt với nàng đều đồng loạt chọn cách dời tầm mắt .
“Vẫn chúc mừng tỷ tỷ phong Quý phi.” Giọng Tuệ phi Lương thị vang lên, ngữ khí mang theo một tia lạnh lẽo khó che giấu.
Ánh mắt nàng gắt gao khóa chặt Trương Tích Niên, trong mắt tràn đầy sự bất cam và ghen tỵ.
Luận về phận, địa vị, dung mạo tài tình, Lương thị tự thấy hề thua kém Trương Tích Niên.
Cùng là trắc phi, nhưng giờ đây chỉ một nàng phong Quý phi, điều một kẻ tâm cao khí ngạo như nàng thể chấp nhận?
Huống hồ, nàng nay là phi tử của Hoàng thượng, còn gánh vác cả Lương thị nhất tộc, nàng thể trơ mắt một cung nữ xuất thấp kém như Trương Tích Niên cưỡi lên đầu ?
Hoàng hậu ở phía luôn giữ nụ môi, lặng lẽ quan sát tất cả chuyện đang diễn mắt, ý định mở lời khuyên giải. Dường như đối với vở kịch ồn ào , nàng sớm hiểu rõ trong lòng.
Trương Tích Niên khẽ một tiếng, giọng dịu dàng như nước: “Muội khách khí , đa tạ .”
Tuy nhiên, Tuệ phi như thể đánh một quyền bông , trong lòng uất nghẹn đến mức nổ tung. Nàng trợn trừng mắt, gắt gao chằm chằm Trương Tích Niên, nhưng chẳng gì .
Ninh phi Trịnh thị ở bên cạnh thấy , khẽ , dịu dàng với Tuệ phi: “Thật là chúc mừng Trương tỷ tỷ sách phong Quý phi, Tuệ phi tỷ tỷ vẫn còn yên đó?
Theo quy tắc, nên quỳ xuống hành lễ chúc mừng ?”
Nói xong lời , Ninh phi nhanh chóng dậy, nhẹ nhàng đến mặt Trương Tích Niên, quỳ gối xuống, cung kính hành đại lễ, trong miệng : “Thần cung chúc Quý phi nương nương, nguyện Quý phi nương nương thanh xuân vĩnh trú, phúc thọ an khang.”
Ninh phi quỳ xuống, Thục phi Lý Vũ Vy và Hòa tần Tô thị cũng vội vàng dậy, theo quỳ xuống đất, chúc mừng Trương Tích Niên.
Trong chốc lát, cả đại điện quỳ rạp một mảng, chỉ còn Tuệ phi mặt mày u ám và Nghi tần Chu thị cũng mặt mày khó coi vẫn vững vàng ghế.
19. Thấy đều quỳ xuống, khóe miệng Trương Tích Niên nhếch lên, như Nghi tần, khẽ nhướn một bên lông mày.
“Nghi tần, ngươi bộ dạng như , chẳng lẽ đang chất vấn thánh chỉ của Hoàng thượng sách phong bổn cung Quý phi ư?
Hay ngươi cho rằng, bổn cung xứng vị Quý phi ?”
Giờ thì ai mà chuyện , Trương Tích Niên thể sách phong Quý phi, chỉ Hoàng thượng đương triều đồng ý, mà ngay cả Thái thượng hoàng cũng hạ thánh chỉ.
Đã hai vị Hoàng đế gật đầu công nhận, Nghi tần dám chất vấn quyết định ?
Nghi tần cắn chặt môi , liếc Hoàng hậu đang ở ghế chủ vị, chỉ thấy Hoàng hậu mặt mày âm trầm như nước, nhưng hề đối mắt với nàng . Nàng đầy vẻ tình nguyện dậy, quỳ gối xuống.
“Cung mừng Quý phi nương nương!”
Trương Tích Niên hài lòng gật đầu, đó chuyển ánh mắt sang Tuệ phi: “Tuệ phi , ngươi thấy ?”
……
Còn một chương nữa, giữa trưa sẽ bổ sung.