Sau Khi Xuyên Không, Thị Thiếp Yên Phận Trong Vương Phủ Nuôi Bảo Bối - Chương 166: Tiềm di mặc hóa
Cập nhật lúc: 2025-09-15 15:26:54
Lượt xem: 97
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8KhLOjpTda
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Huệ phi trong lòng khẽ động, Hoàng thượng: “Không Hoàng thượng chuyện gì với thần .”
Hoàng thượng Huệ phi, : “Kẻ giữ lễ, Huệ phi, nàng gần đây mất quy củ .”
Hoàng thượng chuyện ngữ khí bình tĩnh, nhưng vô duyên vô cớ, khiến Huệ phi cảm thấy chút lạnh lẽo.
Huệ phi mặt lộ vẻ lo lắng, định thêm gì đó, liền Hoàng thượng giơ tay ngăn : “Trẫm đại phong hậu cung , ủy khuất nàng.
nàng hiểu, trẫm là quân, các nàng là thần, trẫm thế nào, các nàng chỉ đạo lý chấp nhận mà lời oán thán.
Huệ phi cũng là thông minh, hẳn từ khi trẫm đăng cơ, Lương gia chút bất an phận chứ?
Nàng thời gian hãy gửi thư cho phụ nàng, ông tuổi cao, vài chuyện đừng nên nghĩ quá nhiều.
Còn về Hằng Thần, đứa bé tệ, hòa thuận, trẫm hài lòng.
Nếu nàng chịu dạy dỗ cho , cứ để nó ở Hoàng tử viện, đừng về cung nàng nữa.”
Hoàng thượng đến đây, liếc mắt Huệ phi một cái, xoay bước ngoài.
Huệ phi ánh mắt đó dọa cho chân mềm nhũn, đợi Hoàng thượng rời , vội vã bước nhanh hai bước, vịn trường kỷ, lúc mới té ngã xuống đất.
Lương tướng quân nay tuổi cao, đây ông cũng coi là một nhân vật, quân công đều là do tự xông pha c.h.é.m g.i.ế.c chiến trường mà .
hổ phụ khuyển tử, mấy con trai của ông bằng ông.
Kể từ khi Hoàng thượng đăng cơ, Lương gia vẫn luôn bất an phận, Lương tướng quân Hoàng thượng phân chia thực quyền cho con trai .
Nếu thật sự là tài năng, phân chút thực quyền cũng , nhưng mấy con trai của Lương gia, tức là của Huệ phi, căn bản thể so sánh với Trường An và mấy vị khác.
Nếu như , thực quyền Hoàng thượng chắc chắn giữ cho con trai .
“Người !” Huệ phi trường kỷ một lúc lâu, bỗng nhiên lớn tiếng gọi.
Phúc ma ma vội vàng bước , thấy Huệ phi mặt mũi trắng bệch, vẻ mặt đầy lo lắng: “Nương nương, ?”
Huệ phi nắm lấy tay nàng : “Đi lấy bút mực giấy nghiên đến đây, thư cho phụ .
Ma ma, Hoàng thượng đang cảnh cáo , cảnh cáo Lương thị nhất tộc, còn bảo Hằng Thần cần về cung nữa.
Hoàng thượng, ghét bỏ ?”
Phúc ma ma Huệ phi, vỗ vỗ mu bàn tay nàng : “Nương nương, nếu thật sự là như cũng chẳng gì .
Chúng thư, kể hết những chuyện xảy hôm nay cho tướng quân , để ông Hoàng thượng cảnh giác Lương gia .
Bọn họ cứ mãi bức bách nương nương, lão nô cũng tức giận, bây giờ Hoàng thượng gây khó dễ, chúng thể an sống cuộc sống của .
Nương nương, đây ở trong Vương phủ, chúng thoải mái bao, căn bản cần quản chuyện hậu viện nữ nhân đó.
cung, Lương gia cứ ba bữa nửa tháng gửi thư đến, bức bách tranh giành, tiểu thư, bao lâu múa kiếm vung thương nữa?”
Huệ phi ngẩn , hồi tưởng , hình như từ khi cung đến nay, nàng thật sự từng cầm kiếm múa thương nào nữa.
Trước đây nàng rõ ràng thích, một ngày luyện, liền cảm thấy hình như thiếu thiếu gì đó.
“ mà, ma ma, chỉ phụ thường xuyên gửi thư cho , mẫu cũng , nàng dạy dỗ …”
Phúc ma ma dịu dàng : “ mà nương nương hiện tại cũng mang ít vinh quang cho gia tộc , là Huệ phi của Hoàng thượng.
Lại còn sinh hạ Thất hoàng tử, thế đủ , chỉ cần còn một ngày, là thể che chở Lương gia một ngày.
tiền đề là, bọn họ thu tâm, nương nương bây giờ vì Lương gia, tranh giành, còn thì ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-khong-thi-thiep-yen-phan-trong-vuong-phu-nuoi-bao-boi/chuong-166-tiem-di-mac-hoa.html.]
họ liệu để Thất hoàng tử … Nương nương, chúng cũng nên sống vì bản một , đây chính là một cơ hội .”
Phúc ma ma càng , tâm Huệ phi càng lạnh lẽo. Nàng từng nghĩ đến những chuyện , chỉ cảm thấy là nhà họ Lương, nên vì nhà họ Lương mà cống hiến.
Thế nhưng giờ đây, lời của Phúc ma ma khiến nàng hiểu vài điều.
Nàng dường như nên vô tư dung túng nhà họ Lương như , Hằng Thần mới là chỗ dựa của nàng.
Nếu quả thật như Phúc ma ma , nhà họ Lương Hằng Thần tranh giành, Hằng Thần sẽ đối mặt với điều gì?
Huệ phi ngây tại chỗ.
Hoàng thượng rời khỏi chỗ Huệ phi xong, liền trực tiếp đến chỗ Trương Tích Niên.
Trương Tích Niên đang dạy An Ninh vẽ tranh, An Ninh trong lòng Trương Tích Niên, tay lớn nắm tay nhỏ, hai cái đầu kề sát bên .
Hoàng thượng ở cửa một lúc, mới mỉm .
Trương Tích Niên thấy Hoàng thượng , vội vàng dừng bút, để An Ninh tự vẽ, còn nàng thì đến bên cạnh Hoàng thượng.
Hoàng thượng nắm tay nàng, hai về Đông thiên điện.
“Hằng Thần truy hồi ?” Trương Tích Niên hỏi.
Nếu Hằng Thần truy hồi, Huệ phi còn tìm nàng gây sự nữa .
Hoàng thượng gật đầu: “Đã truy hồi , hơn nữa trẫm mới gặp Huệ phi, nàng cứ yên tâm , Huệ phi sẽ còn đến khiêu khích nàng nữa .”
Trương Tích Niên ngẩn , Hoàng thượng: “Hoàng thượng? Người quở trách Huệ phi ?”
Hoàng thượng dường như cảm thấy dáng vẻ của Trương Tích Niên buồn , đưa tay sờ sờ mặt nàng: “Quở trách thì , nhưng cho nàng một lý do, nếu nàng thể nghĩ thông suốt.
Vậy thì Liễu trắc phi của ngày xưa sẽ trở .”
Trương Tích Niên gật đầu, còn quan tâm đến chuyện nữa, mà sang chuyện khác: “Hoàng thượng, một việc thần tâu bày.”
Hoàng thượng Trương Tích Niên, chút lạ lùng, nàng mặt trẫm xưa nay luôn thẳng thắn, gì thẳng, hôm nay vẻ do dự như ?
“Nói .”
Trương Tích Niên : “Y tỷ tỷ qua đời, Hằng Hiên giờ ở đây, Nguyên Bảo hai ngày nay Nhu Lạc cứ một ở bên hồ sen.
Hiện nay Nhu Lạc cùng các nàng đều là công chúa cao quý, cư ngụ trong cung, thần suy nghĩ, liệu thể cho các công chúa Thượng Thư Phòng, cùng các vị Hoàng tử sách ?
Lời thần chỉ vì một Nhu Lạc, mà còn xuất phát từ sự quan tâm đến An Ninh. Nữ tử cũng nên sách nhiều hơn, để mở mang kiến thức, bồi dưỡng tính tình.
Dù cũng là công chúa, cũng hơn quý nữ các thế gia khác một chút chứ?”
Hoàng thượng xong khỏi ngẩn . Các công chúa từ đến nay đều nữ riêng phụ trách dạy dỗ, những gì học ngoài 《Nữ Tứ Thư》, 《Nữ Giới》, 《Nữ Huấn》 cầm kỳ thi họa.
Để công chúa cùng các Hoàng tử sách, căn bản quy củ , cũng từng ai như .
Hoàng thượng vốn định một tiếng từ chối, nhưng trong chớp mắt, bóng dáng Y Linh Huyên chợt hiện lên trong tâm trí.
Sự thông minh tài trí của nàng hề thua kém bất kỳ nam tử nào, mà nàng cũng là nữ tử.
“Chuyện trẫm sẽ cân nhắc kỹ lưỡng.” Hoàng thượng suy nghĩ, chậm rãi đáp lời.
Trương Tích Niên gật đầu, thêm gì nữa.
Nàng giờ con gái, An Ninh ngoan ngoãn hiểu chuyện như , nàng cũng nhiều điều hơn, mưu cầu thêm chút lợi ích cho các nữ tử.
Muốn đổi địa vị thấp kém của nữ tử một cách dần dần, việc khó, nàng cầu thể như thời hiện đại, nàng chỉ cầu như thời Đường là đủ .