Sau Khi Xuyên Không, Thị Thiếp Yên Phận Trong Vương Phủ Nuôi Bảo Bối - Chương 190: Chưa rõ
Cập nhật lúc: 2025-09-15 15:27:24
Lượt xem: 74
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ngày hôm tại buổi thiết triều, quả nhiên nhiều đại thần dâng tấu chương, đàn hặc chuyện , đồng thời khẩn cầu Hoàng đế cho Đại hoàng tử phi một lời giải thích và công bằng, nghiêm trị Trương Quý phi.
Hoàng đế bề ngoài đồng ý, nhưng thực tế Trương Tích Niên đang an tâm cữ tĩnh dưỡng, những sóng gió nổi lên từ tiền triều và hậu cung căn bản ảnh hưởng đến nàng một chút nào.
Lúc , trong một căn phòng hẻo lánh thuộc Diên Khánh Cung, bỗng vang lên một tiếng động trầm đục, tiếp theo là những tiếng rên rỉ đau đớn kìm nén.
Tuế An thẳng ghế, nửa khuôn mặt ẩn trong bóng tối, chỉ thấy y khẽ nhấp một ngụm trong tay, giọng điệu bình thản : "Tiếp tục ."
Trước mắt y, một vị thái y ngang đất, m.á.u me đầm đìa, mười ngón tay của y đều vặn vẹo một cách quỷ dị.
Một bên, một đàn ông hình cao lớn vạm vỡ, mặc y phục màu đen.
Lúc , đang vươn một chân, dùng sức đạp mạnh lên đầu gối của thái y, qua vẻ ngoài thể thấy rõ ràng, xương bánh chè biến dạng nghiêm trọng, cong gập , trông vô cùng rợn .
Tiếng động trầm đục , hẳn là tiếng xương bánh chè đạp gãy phát .
"Ta thật sự ! Không do !
Cầu xin các ngươi thả ! Ta thật sự gì cả!" Thái y rạp đất, cơ thể ngừng run rẩy.
Y Tuế An với ánh mắt đầy sợ hãi, như thể mắt là một ác quỷ đáng sợ.
Tuế An từ từ đặt chén trong tay xuống, tiếng chén chạm đất vang lên thanh thúy, thái y phản ứng kịch liệt lạ thường, theo bản năng co .
"Đem đồ vật qua cho y xem." Tuế An đầu phân phó bên cạnh.
Người lập tức từ trong tay áo lấy một cây trâm cài tóc màu vàng kim và một miếng khóa bình an, đặt chúng mặt thái y.
Khi thái y từ từ ngẩng đầu lên, ánh mắt chạm đến hai món đồ , đồng tử của y đột nhiên co rụt , rõ ràng là nhận chúng.
"Hẳn Lưu thái y đây xa lạ gì với hai món đồ , vô tình cứu hai , đây là tín vật họ tặng .
Lưu thái y, g.i.ế.c ngươi, nhưng ngươi cũng đừng quá lãng phí sự kiên nhẫn của , cho ai chỉ thị ngươi.
Chỉ cần ngươi , sẽ thả ngươi về, để ngươi đoàn tụ với hai họ."
Tuế An ung dung thái y, thần sắc thái y từ sợ hãi biến thành tuyệt vọng.
"Ta , hết! Ngươi đừng hại họ!" Thái y run rẩy khắp , khó khăn .
Tuế An thấy y chịu khai, liền lập tức cho ghi chép lời khai của thái y, đây đều là chứng cứ.
Đợi đến khi Tuế An cầm lời khai của thái y từ trong phòng bước , vặn gặp Trường An.
"Thế nào?" Trường An hỏi Tuế An, Tuế An đưa tay phất phất tờ giấy trong tay, : "Đã xử lý thỏa ."
Trường An một tiếng: "Phía cũng tìm ít chứng cứ, ám vệ của phụ hoàng giúp nhiều."
Sắc mặt Tuế An vẻ nghiêm trọng, khóe miệng gần như thấy một tia , y chằm chằm Trường An, trong ánh mắt lộ vẻ trầm tư sâu sắc.
"Tứ ca, nghĩ Hoàng hậu c.h.ế.t ? Kể từ khi phụ hoàng đăng cơ đến nay, Hoàng hậu ngừng tay với mẫu phi.
Không chỉ , nàng còn sắp xếp một cung nữ dung mạo thanh lệ bên cạnh chúng , hẳn Tứ ca cũng từng gặp chuyện như .
Chúng từ đến nay từng ý định hãm hại khác, nhưng Hoàng hậu luôn cảnh giác chúng , nếu nàng vẫn chết, tương lai ắt sẽ họa lớn hơn."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-khong-thi-thiep-yen-phan-trong-vuong-phu-nuoi-bao-boi/chuong-190-chua-ro.html.]
Tuế An nheo mắt , nghĩ kỹ , nếu Hoàng thượng vẫn cứ giơ cao đánh khẽ, thì cái mạng của Hoàng hậu, y sẽ tự lấy.
Khuôn mặt Trường An vốn đang tươi dần trở nên nghiêm nghị: "Đệ cần quá lo lắng, Hoàng hậu liên tiếp hai tay với mẫu phi, những xáo trộn hậu cung, mà còn liên lụy đến triều đình.
Phụ hoàng hạ quyết tâm, chuyện , sẽ cho Hoàng hậu 'chết bệnh'."
Tuế An thẳng mắt Trường An, trực tiếp hỏi: "Vậy Đại ca thì đây?
Ngày chúng với Đại ca xung đột lợi ích trực tiếp, nên mới thể duy trì tình hòa thuận bề ngoài.
Tuy nhiên, một khi Hoàng hậu qua đời, chúng liệu còn giữ mối quan hệ như ? Dẫu , giữa chúng còn ngăn cách một mạng , là mạng của mẫu y!"
Hoàng hậu và Hằng Huy dù mâu thuẫn đến mấy, mối quan hệ huyết thống giữa họ cũng sẽ đổi, con giữa nào thù hận sâu sắc gì.
Mặc dù chuyện do Hoàng hậu tự tự chịu, nhưng ai thể thực sự đoán suy nghĩ thật sự trong lòng Hằng Huy đây?
Giả sử một ngày nào đó Hoàng thượng giá băng, Hằng Huy thuận lợi kế thừa hoàng vị xưng đế, thì y đối với Trương Tích Niên, đối với những như bọn họ, sẽ thái độ thế nào đây?
Tất cả đều là ẩn , dẫu đời khó dò nhất chính là lòng .
Vận mệnh của rốt cuộc vẫn nên trong tay , nếu giao phó cho kẻ khác, thì vẫn luôn tồn tại nguy cơ tiềm ẩn.
"Tuế An, từng nghĩ đến việc tranh đoạt vị trí chí cao vô thượng ?" Trường An đột nhiên mở miệng hỏi Tuế An.
Tuế An chần chừ một lát,
đó khẽ lắc đầu : "Ta từng ý niệm đó, chỉ là, dù thế nào nữa, vị trí đó, tuyệt đối thể để Hằng Huy lên nữa."
Một khi Hoàng hậu qua đời, tình giữa họ, e rằng sẽ thể nào vô tư như nữa.
Giống như Hằng Hiên và Hằng Tiêu, mối quan hệ giữa hai họ đây cũng , còn từng cùng sinh cùng tử, nhưng cái mạng của Y Linh Huyên xen giữa.
Hai họ phận định thể nào như xưa nữa.
Y thực sự dùng ác ý tồi tệ nhất để suy đoán của , nhưng hiện thực buộc y .
Đây chính là sự lựa chọn khó khăn mà họ đối mặt trong tương lai.
Trường An Tuế An, lâu đó, khẽ vỗ vai y, giọng điệu trầm : "Ta hiểu ."
Tuế An Trường An, thấy khuôn mặt tĩnh lặng như nước, dường như chút kinh ngạc lời y , Tuế An liền hiểu rõ trong lòng, suy nghĩ của Trường An quả nhiên giống hệt y.
Quả nhiên, Tứ ca vẫn là Tứ ca đó, dù lòng lương thiện mềm mỏng, nhưng một khi liên quan đến mẫu phi, luôn thể nhanh chóng đưa những quyết sách sáng suốt.
……
Hằng Huy ngây bên giường Lâm Tĩnh Thư, hai mắt đỏ hoe, thần sắc chút tiều tụy, từ khi Lâm Tĩnh Thư huyết băng, y đến giờ vẫn ngủ.
Lâm Tĩnh Thư càng xanh xao gầy gò đến đáng sợ, từ khi sinh con đến tận bây giờ, Lâm Tĩnh Thư vẫn tỉnh .
Hằng Huy đưa tay vuốt ve khuôn mặt Lâm Tĩnh Thư, Lâm Tĩnh Thư dường như quấy rầy giấc mộng , cau mày mở mắt.
"Tĩnh Thư! Nàng cuối cùng cũng tỉnh , thấy thế nào?" Hằng Huy thấy Lâm Tĩnh Thư tỉnh , mặt tràn đầy vẻ vui mừng, hỏi.
Lâm Tĩnh Thư mở mắt mơ màng một lúc lâu, mới nhận đang ở , nhanh nhớ khi hôn mê, dường như đang sinh nở.