Sau Khi Xuyên Không, Thị Thiếp Yên Phận Trong Vương Phủ Nuôi Bảo Bối - Chương 204: Hội Đấu Giá
Cập nhật lúc: 2025-09-15 15:27:39
Lượt xem: 68
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sau khi yến tiệc thưởng hoa kết thúc, trong cung một nữa trở nên yên tĩnh.
Kỳ thực mấy vị hậu phi vẫn tổ chức thêm vài yến tiệc, để những nam nữ hài tử cung nhiều hơn, thêm vài quan sát kỹ lưỡng hơn.
biên quan đang chiến sự, quốc khố từng khoản bạc lớn cứ thế đưa , hiện giờ tiền triều hậu cung đều bắt đầu cắt giảm chi tiêu.
Vào tháng Năm, hoàng cung thả về một nửa nội thị và cung nữ.
Tuế An mấy hứng thú với chính sự tiền triều, ban đầu y lập chí mở tửu lầu, ăn khắp món ngon đời.
Sau kiếm ít bạc, y bỗng nhiên cảm thấy kiếm bạc cũng khá thú vị, đồng thời khi mở tửu lầu, cũng bắt đầu giao thiệp với các thương hội.
Lần quốc khố trống rỗng, Tuế An tin xong, liền thông báo cho các thương hội, tổ chức một buổi đấu giá.
Chủ ý , là do Trương Tích Niên nghĩ .
Từ xưa đến nay, giai cấp xã hội phân biệt rõ ràng, chia thành bốn tầng lớp lớn: sĩ, nông, công, thương.
Trong đó, thương nhân tuy của cải khổng lồ, nhưng địa vị xã hội tương đối thấp.
Trương Tích Niên , cùng với sự chuyển biến của thời đại và phát triển kinh tế, thương nghiệp quan trọng đối với sự phồn vinh của quốc gia, nó trở thành một lực lượng thể thiếu để thúc đẩy xã hội tiến bộ.
Mà các thương nhân tiền, nhưng cũng chỉ tiền mà thôi, địa vị xã hội của bọn họ vẫn thấp kém, mà buổi đấu giá , Trương Tích Niên cho bọn họ một cơ hội để thoát khỏi địa vị thấp kém.
Buổi đấu giá , đấu giá kỳ trân dị bảo do cung đình chế tác, mà là biển hiệu Hoàng Thương.
Chỉ cần đấu giá những biển hiệu , tức là đạt cơ hội hợp tác với Hoàng thất, nghĩa là bọn họ khác biệt với thương nhân bình thường .
Đối với những thương nhân khao khát nâng cao địa vị bản , theo đuổi vinh quang cao hơn mà , đây nghi ngờ gì nữa là một cơ hội ngàn năm một.
Sĩ, Nông, Công, Thương, bốn chữ thể hiện rõ ràng thứ tự các giai cấp xã hội cổ đại.
Sở dĩ thương nhân ở vị trí cuối cùng, nguyên nhân là do xưa cho rằng thương nhân tự tham gia lao động sản xuất thực tế, chỉ dựa việc mua bán hàng hóa để thu lợi nhuận khổng lồ, cũng mang lợi ích thực chất cho xã hội.
Trái , hành vi dễ dàng gây sự đố kỵ trong lòng nông dân, từ đó dụ dỗ bọn họ từ bỏ việc cày cấy, ào ạt dấn lĩnh vực thương nghiệp.
Nếu đa đều chọn bỏ nông theo thương, còn ai nguyện ý cày cấy đất đai nữa, thì đối với một triều đại phong kiến lấy nông nghiệp trụ cột mà , nền tảng của nó tất sẽ chịu tổn thất nặng nề.
Chính vì , thống trị mới thực hiện chính sách trọng nông ức thương, khiến tầng lớp thương nhân chịu nhiều sự kỳ thị.
Mặc dù bọn họ thể tích lũy của cải khổng lồ, nhưng pháp luật quy định rõ ràng cấm bọn họ mặc y phục lụa là hoặc bằng xe cộ xa hoa.
31. Thế là, “tuy giàu nhưng chẳng gì đáng để khoe khoang” liền trở thành hình ảnh chân thực của thương nhân.
Không chỉ , những nghề buôn bán, cùng con cháu của bọn họ đều tước đoạt quyền lợi quan trong triều.
Những hạn chế như nghi ngờ gì khiến thương nhân ở phương diện địa vị xã hội và quyền lực chính trị ở thế yếu, khó mà ngang hàng với các giai cấp khác.
Mà khi biển hiệu Hoàng Thương, là thể bỏ qua những quy tắc ràng buộc , con cái của bọn họ cũng thể như những khác, tham gia kỳ thi khoa cử, triều quan.
Đây là chuyện dùng tiền tài đổi lấy tiền đồ, chỉ cần ngu ngốc, sẽ ý nghĩa mà biển hiệu Hoàng Thương mang .
Tin tức lan truyền giữa tháng Năm, chỉ trong vòng một tháng, truyền khắp Đại Tấn, các thương nhân nhận tin tức, đều mang theo vạn quán gia tài tiến kinh.
Ngày đấu giá biển hiệu Hoàng Thương tháng Tám, đầu tháng Sáu bộ kinh thành bắt đầu lượng lớn thương nhân đến.
Người đông đúc, cả kinh thành đông như mắc cửi, cho dù là khách điếm tửu lầu, họa phường hoa lâu, đều chật kín những thương nhân ngoại lai .
Trong những thương nhân thật sự đến để đấu giá biển hiệu Hoàng Thương, còn một , là đến để tìm kiếm cơ hội kinh doanh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-khong-thi-thiep-yen-phan-trong-vuong-phu-nuoi-bao-boi/chuong-204-hoi-dau-gia.html.]
“Chủ ý của Tuế An quả thực tồi, thời gian thương nhân đến kinh thành ít, những cửa hàng của , lập tức kiếm ít tiền.
Có thể tưởng tượng , mười tấm biển hiệu Hoàng Thương đấu giá, thể mang bao nhiêu bạc cho quốc khố.”
Ít nhất thể chống đỡ Trường An và bọn họ, đánh ba năm chiến tranh ở biên quan, Hoàng thượng thầm nghĩ trong lòng.
Trương Tích Niên : “Đây là vì nước cống hiến, là điều y nên .”
Hoàng thượng liếc Trương Tích Niên, tiến đến ôm nàng, chuyện bề ngoài là Tuế An đề xuất, nhưng Hoàng thượng , đây chắc chắn là ý tưởng của Trương Tích Niên.
Hóa đây chính là sức mạnh của cát tinh ?
“Là nàng sinh cho hai hài tử xuất chúng đến ! Niên Niên, cám ơn nàng.” Hoàng thượng kìm lòng mà hôn sâu Trương Tích Niên một cái, khó nén nổi sự hưng phấn mà .
“Muốn con cái , thể thiếu sự giáo dục hậu thiên, bọn trẻ biểu hiện như , đều nhờ sự tận tâm vun đắp và dạy dỗ của .” Trương Tích Niên nghiêm túc đáp lời.
Hoàng thượng thật sự là một vị phụ tận chức, ban cho các hài tử tình phụ tử như một cách bình đẳng, dù nội tâm trọng thị Hằng Huy hơn, nhưng ngài cũng sẽ giải thích cho các hài tử khác nguyên do như .
Hằng Huy là đích, là trưởng, vị trí của y nên do Hằng Huy kế nhiệm.
Ngài công khai những điều mặt, chính vì , các hài tử từ nhỏ lớn lên sự che chở của tình phụ tử bình đẳng và sâu sắc từ Hoàng thượng.
Bởi , những hài tử hữu ái, kính trọng vị phụ hoàng của bọn họ.
Cũng như hoàng thất các triều đại , rơi bi kịch phụ tử trở mặt, tương tàn.
Đối với việc dạy dỗ các hài tử , Hoàng thượng cũng bỏ ít công sức, Trường An thích tập võ, Hoàng thượng liền khắp nơi tìm kiếm quyền pháp cho y, để y luyện nội lực, học cưỡi ngựa b.ắ.n cung.
Tuế An thích nấu ăn, Hoàng thượng ban đầu tuy phản đối, nhưng thấy Tuế An bao giờ xao nhãng việc học, cũng hỏi đến nữa.
Đối với các hài tử khác cũng , Hoàng thượng quả thực là một vị phụ .
Hoàng thượng trầm trầm hai tiếng: “Chúng như xem như là đang tâng bốc lẫn ?”
Trương Tích Niên cũng : “Thiếp thật lòng.”
“Mấy ngày nay Tuế An vẫn luôn bận rộn chuyện đấu giá, đợi đến ngày đó, đưa nàng khỏi cung, chúng cũng đến hiện trường xem một chút.”
Trương Tích Niên trong lòng vui mừng khôn xiết: “Thật ư? Tốt quá! Mấy ngày nay đều , trong kinh thành ít thương nhân đến, đến lúc đó hội đấu giá nhất định sẽ náo nhiệt.”
“Thật đấy, bảo Tuế An chuẩn cho chúng một nhã gian…”
Hai đang chuyện, Tuế An đột nhiên đẩy cửa bước vội vàng, mặt tràn đầy vẻ vui mừng.
Hoàng thượng buông Trương Tích Niên , Tuế An đang lao cửa phòng, hỏi: “Con ?”
Tuế An đáp lời Hoàng thượng, mà đưa một tờ thư cho Trương Tích Niên, ngữ khí của y tràn đầy vẻ kích động thể che giấu: “Về , bọn họ về !”
Trương Tích Niên hiểu: “Cái gì về ? Là ai về ?” Nàng vươn tay nhận lấy tờ thư trong tay Tuế An.
Cầm lấy xem một cái, lập tức hiểu chuyện.
Đội thương thuyền biển, trở về.
Năm chiếc thuyền lớn, mang theo đồ sứ, tơ lụa, , hương liệu... mua bằng hơn triệu lượng bạc, đến đất nước của hai ngoại quốc .
Trải qua hơn hai năm, bọn họ cuối cùng cũng trở về.