Sau Khi Xuyên Không, Thị Thiếp Yên Phận Trong Vương Phủ Nuôi Bảo Bối - Chương 220: Phiên ngoại
Cập nhật lúc: 2025-09-15 15:28:06
Lượt xem: 72
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lý Thừa Trạch liếc Trường An một cái, nhướng mày, : “Chúng cũng sẽ ở lâu, chỉ đang nghĩ xem điểm đến tiếp theo sẽ là nơi nào.
Niên Niên, nàng chúng tới Mạc Bắc thế nào? Nàng xem Diệp tiểu tướng quân trông ? Vậy chúng cứ xem.”
Trương Tích Niên đảo mắt, gật đầu .
Trường An sốt ruột: “Thảo nguyên yên , Mạc Bắc cũng an lắm, hai chơi chỗ nào , cứ nhất định đến nơi nguy hiểm.
Cha, nương, hai cũng còn nhỏ nữa, thể đáng tin một chút ? Vạn nhất thật sự xảy chuyện gì, chúng ngay cả chỗ cũng .
Phi phi phi! Tóm Mạc Bắc hai , những chỗ khác tùy ý.” Trường An đến cuối cùng đều sắp .
Từ khi Trương Tích Niên và Lý Thừa Trạch giả chết, bốn họ hàng năm đều đến Ôn Tuyền Cốc cùng hai đón năm mới.
từ ba năm , Lý Thừa Trạch và Trương Tích Niên còn ở Ôn Tuyền Cốc nữa, hai bí ẩn khó lường, dễ gì gặp .
Thấy Trường An bộ dạng , Trương Tích Niên và Lý Thừa Trạch liếc một cái, vốn dĩ họ còn định biển xem Hằng Huy thế nào.
bây giờ, cảm thấy vẫn là đừng cho Trường An thì hơn.
Lý Thừa Trạch khoanh tay lạnh: “Vì thể ? Niên Niên là thể đó.”
Trương Tích Niên giống như một đứa trẻ chống lưng, chống nạnh đối diện Trường An: “ đó, thì đó.
Nếu thật sự , hãy cho , Diệp tiểu tướng quân rốt cuộc ? Nghe nhỏ hơn vài tuổi, ?”
Trường An hỏi đến đỏ cả tai: “Quả thực trông cũng khá , , nương đừng truy hỏi nữa.
Chiến sự ở Mạc Bắc xem chừng sắp đến lúc kết thúc , đó, và nàng còn ý định gì khác.
Mạc Bắc thật sự nguy hiểm, và cha đừng .”
Trường An vô cùng mệt mỏi, mấy năm nay, Lý Thừa Trạch ngày nào cũng ở trong Ôn Tuyền Cốc, những trông ngày càng trẻ, nội lực cũng tăng lên nhanh, đôi khi cả , Tuế An và Bình An cộng , cũng chắc đánh thắng Lý Thừa Trạch.
Còn Trương Tích Niên, mỗi ngày ngâm trong suối nước nóng, cơ thể cũng khá hơn nhiều, còn theo cha học võ công, nay cũng thực lực tự bảo vệ .
Nếu hai họ cố chấp đến Mạc Bắc, một Trường An thực sự cản nổi.
Lý Thừa Trạch vỗ vỗ vai Trường An: “Thôi , trêu nữa, và nương hai ngày nữa chuẩn về Kinh thành một chuyến, Mạc Bắc.”
Trương Tích Niên cũng gật đầu: “Nghe con của nhị ca sắp chào đời , chúng về kịp xem , chỉ là trêu đùa thôi.”
Cơ thể Hằng Xương , vốn dĩ họ đều nghĩ Hằng Xương cả đời con, nào ngờ cách đây lâu tin tức truyền đến, Từ Anh nàng thai.
Thấy sắp sinh , họ tự nhiên về xem .
Trường An vẫn luôn ở biên quan đánh trận, còn tin , nhị ca con, cũng khá vui mừng.
“Vậy thì ăn mừng thật long trọng, tiếc là bây giờ về , đợi hai về hãy với nhị ca một tiếng, đợi rảnh rỗi, nhất định sẽ mang quà đến thăm tiểu chất tử.” Trường An .
Lý Thừa Trạch gật đầu: “Vậy và nương đây, Hằng Xương sẽ gặp , cứ nhắn gửi lời hỏi thăm là .”
Chuyện Lý Thừa Trạch và Trương Tích Niên giả chết, căn bản bí mật gì, trong cung ít đều , những đứa con của họ tự nhiên cũng đều .
Trường An đáp một tiếng: “Lời nhắn sẽ mang đến.”
Trương Tích Niên vài câu với con trai, liền cùng Lý Thừa Trạch cưỡi ngựa rời .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-khong-thi-thiep-yen-phan-trong-vuong-phu-nuoi-bao-boi/chuong-220-phien-ngoai.html.]
Nhìn bóng lưng tiêu sái của họ, Trường An cũng chút hâm mộ, còn chiến tranh nữa, cũng như , hai hai ngựa, tung hoành chân trời góc bể.
Lý Thừa Trạch và Trương Tích Niên cũng vội vã lên đường, dừng dừng hơn hai tháng mới về đến Kinh thành. Vừa đến Kinh thành, hai liền , hôm qua trưởng tử của Dụ Vương chào đời.
Hằng Xương chính là Dụ Vương.
Hằng Xương lúc đang chìm trong niềm vui, bái kiến ngoài cửa, còn ngẩn , nhưng vẫn mời .
Khi thấy hai gương mặt quen thuộc, Hằng Xương thực sự kinh ngạc, ngờ, hai đến thăm .
“Phụ hoàng? Mẫu hậu?” Hằng Xương đột nhiên mắt đỏ hoe.
Lý Thừa Trạch : “Nghe con sắp cha , và mẫu hậu con liền đặc biệt trở về thăm con, thê tử của con sức khỏe vẫn chứ?”
Trương Tích Niên cũng : “Phụ tử hai cứ chuyện , xem Từ Anh và đứa bé, tiện thể cùng mẫu phi con hàn huyên chuyện cũ.”
Nói xong, liền rút lui khỏi phòng, để phụ tử hai ở đây trò chuyện.
Từ Anh bây giờ là Dụ Vương phi, nàng sinh một đứa con trai, Tô Nguyệt cũng đặc biệt vui mừng, suýt nữa thì ngủ luôn trong phòng sinh của Từ Anh, chăm sóc nàng và đứa bé.
Khi Trương Tích Niên bước phòng sinh, Tô Nguyệt đang ôm đứa bé chịu buông tay. Từ Anh là đầu tiên thấy Trương Tích Niên, đôi mắt nàng lập tức mở lớn.
“Mẫu hậu, về ?” Từ Anh vội vàng kêu một tiếng.
Tô Nguyệt lúc mới đầu , thấy Trương Tích Niên cũng ngẩn , nhưng nhanh phản ứng : “Ta ngay, nhất định sẽ về xem .
Nhanh tới xem, đây chính là con trai của Hằng Xương, giống ?” Tô Nguyệt như kho báu hiến tặng, ôm đứa bé gần cho Trương Tích Niên xem.
Trương Tích Niên ghé một cái, đứa bé mới sinh gì đứa nào xinh , nhưng quả thực giống Hằng Xương, đặc biệt là đôi mắt .
“Vậy là , Hằng Xương đón cung hưởng phúc, giờ còn thể vui vầy con cháu, Tô Nguyệt, phúc khí của nàng còn ở phía .” Trương Tích Niên với Tô Nguyệt.
Tô Nguyệt cũng gật đầu, khóe mắt thêm vài nếp nhăn nhỏ: “Phải đó, chuyện còn cảm ơn Hoàng thượng, năm đó là còn nhớ đến , đưa Hằng Xương đến bên cạnh .
Mới cho chỗ dựa , đúng , trở về, hẳn cũng trở về chứ?”
“Đang ở phía chuyện với Hằng Xương đó.”
Trương Tích Niên Từ Anh hai , phát hiện nàng hề yếu ớt như mới sinh xong, ngược mặt mày hồng hào, còn lộ vẻ ửng đỏ.
Từ Anh : “Mẫu hậu, con thật sự thứ đều , mới sinh xong con thể xuống giường hai bước.
Chỉ là Hằng Xương và mẫu phi cứ cho con xuống giường, cứ bắt con giường, con thấy vô cùng buồn chán.”
Vẫn như đây, cơ thể khỏe mạnh đến tưởng, Trương Tích Niên cũng khá hâm mộ nàng.
“Vậy cũng nghỉ ngơi tử tế, sinh con chắc chắn sẽ tổn hao một chút nguyên khí. Đoạn thời gian theo phụ hoàng các con còn tập võ.
Đợi nàng qua tháng cữ , chúng hai cùng so tài một chút.” Trương Tích Niên với Từ Anh.
Lý Thừa Trạch cũng sẽ đấu chiêu với nàng, chỉ tiếc bao giờ chịu nghiêm túc, Trương Tích Niên vẫn luôn thể so tài với khác, xem võ công của nàng hiện tại đạt đến trình độ nào.
Từ Anh chăm chú đánh giá Trương Tích Niên, thấy nàng còn trẻ hơn mấy tuổi so với lúc Hoàng hậu, chắc hẳn thời gian sống .
Nàng dùng sức gật đầu: “Vậy thì nhé, khi con tháng cữ, mẫu hậu cả.”