Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Làm Giàu Ở Thập Niên 80 - Chương 176: Sự khác thường của Chu Chu
Cập nhật lúc: 2025-11-30 11:50:10
Lượt xem: 48
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sau khi tàu lớn khơi, Giang Hạ trở về nhà trồng nốt cây hoa non và cây ăn quả giống.
Giàn nho trồng đó bắt đầu leo, chiếm một góc giàn, cành lá xanh tươi mơn mởn, phát triển mạnh. Các loại cây ăn quả khác cũng đ.â.m chồi nảy lộc, trông thật tràn đầy sức sống. Mấy bụi hoa góc tường cũng nở, hoa dừa cạn tím biếc và hoa mười giờ bé xinh khoe sắc ánh mặt trời.
Trồng xong cây, Giang Hạ cơm trưa. Đồng đội của Chu Thừa Lỗi mang đến khá nhiều đồ, ngoài trái cây còn lạp xưởng, thịt ba chỉ hun khói và thịt nguội. Cô một nồi cơm niêu trộn lạp xưởng, một đĩa cá chim vàng khô hấp gừng băm, rau muống xào tỏi và canh bí đao nấu trứng rong biển.
Trời nóng, rau muống là dễ trồng nhất, chỉ cần đủ nước là lớn nhanh như thổi, các loại rau xanh khác thì khó trồng hơn. Lập Thu qua, trời mát dần sẽ nhiều loại rau xanh hơn để ăn.
Giang Hạ thấy Chu Chu ăn cơm vẻ tâm thần yên. Ăn xong, cô rửa một chùm nho cho bé ăn hỏi: "Chu Chu hôm nay vui ?"
Chu Chu lắc đầu: "Đâu ạ?"
ngay đó cô bé gật đầu: "Cháu nhớ chú tư, bao giờ chú tư về hả thím?"
Giang Hạ tưởng cô bé lo lắng vì Chu Thừa Lỗi biển, bèn an ủi: "Chú tư sẽ về Tết Trung Thu. Chu Chu ăn nho xong thì ngủ một lát hãy học, như thế lớp mới tỉnh táo. Đến giờ thím sẽ gọi cháu dậy, ?"
Anh ba của Chu Thừa Lỗi là Chu Thừa Diễm năm xưa cũng theo tàu lớn khơi mất tích, chắc vì thế mà Chu Chu mới lo lắng bất an như .
Chu Chu ngoan ngoãn gật đầu: "Vâng ạ."
Giang Hạ về phòng tiếp tục công việc dịch thuật. Cô việc luôn tập trung, mãi đến khi bên ngoài vang lên tiếng Chu: "Chu Chu còn học thế? Các cả ."
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Chu Chu lí nhí đáp: "Cháu ngay đây ạ."
Giang Hạ liếc đồng hồ, mới 1 giờ 10 phút. Trường học 2 giờ mới lớp, nhưng 1 giờ rưỡi mở cổng. Bình thường Chu Chu cũng tầm 1 giờ là học . Không chỉ cô bé, nhiều trẻ con trong thôn đều thích đến trường sớm để chơi. Một đám trẻ con chơi đùa đường đến trường. Cũng những đứa chút tiền tiêu vặt, đến sớm để mua đồ ăn vặt ở căng tin trường.
Giang Hạ nhớ hôm khai giảng cô cho Chu Chu một đồng tiền tiêu vặt, phòng khi cô giáo bảo mua văn phòng phẩm gì đó mà bé tiền, về nhà dám xin lớn. Trước khi Chu Chu học mẫu giáo, đồ dùng học tập đều là dùng của các , giờ tất nhiên thể như thế nữa.
Đã mấy ngày cho Chu Chu tiền tiêu vặt, Giang Hạ đặt bút xuống, lấy một đồng từ ngăn kéo ngoài.
Giang Hạ từng nuôi con, nhưng cô từng là trẻ con. Hồi nhỏ cô cũng từng giai đoạn ngưỡng mộ các bạn tiền mua đồ ăn vặt. Cô thấy mấy em Quang Tông Diệu Tổ cũng thường xuyên xin Điền Thải Hoa, xin cha Chu tiền tiêu vặt. Chu Chu quá hiểu chuyện, sợ phiền lớn nên chẳng bao giờ dám xin.
Giang Hạ ngoài hỏi Chu Chu: "Chu Chu, thím chở học bằng xe đạp ? Hôm nay thím rảnh."
Chu Chu lắc đầu: "Không cần ạ, cháu cùng bạn học."
Giang Hạ chiều ý cô bé. Trẻ con thời đều hẹn bạn cùng thôn bộ đến trường. Trẻ em vùng núi còn xa, là trèo đèo lội suối quá, nhưng cũng chẳng kém là bao, đều tự học. Tuy nhiên nhà họ Chu cách trường xa, trường học ngay bên sườn đồi thoai thoải ở thôn bên cạnh, bộ mười phút là tới. Tiếng loa trường phát thanh ở nhà cũng rõ mồn một.
Giang Hạ nhét một đồng cặp sách của Chu Chu, dặn dò: "Đây là tiền tiêu vặt tuần , Chu Chu ăn gì cần mua gì thì tự mua nhé. Nếu cô giáo bảo mua đồ dùng học tập mà đủ tiền, về với thím, thím sẽ đưa thêm, ?"
Chu Chu mấp máy môi từ chối, nhưng cuối cùng thôi. Cô bé gật đầu : "Cháu học đây ạ, chào bà nội, chào thím út!"
Giang Hạ xoa đầu cô bé : "Đi đường cẩn thận, nhớ đội mũ ."
Chu Chu ngoan ngoãn gật đầu khỏi nhà. khỏi thôn, bước chân cô bé cứ chậm dần, đợi cho đến khi đường vắng tanh còn bóng dáng bạn học nào, ước chừng sắp đến giờ lớp, cô bé mới co giò chạy thục mạng về phía trường học.
Tiếng chuông lớp vang lên, Chu Chu thở hổn hển chạy lớp, xuống chỗ mới thở phào nhẹ nhõm.
Buổi chiều học xong hai tiết, đến tiết thứ ba là giờ hoạt động tự do. Chu Chu xuống sân chơi mà trong lớp bài tập. Đột nhiên mấy học sinh lớp lớn lớp, mặt Chu Chu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-sach-toi-lam-giau-o-thap-nien-80/chuong-176-su-khac-thuong-cua-chu-chu.html.]
Mặt Chu Chu tái mét, run lên bần bật.
"Này, tiền ?"
Chu Chu nắm chặt chiếc cặp sách trong ngăn bàn, lắc đầu: "Không ."
Một bé thấy thế, giật phắt lấy cặp sách của Chu Chu, mở lục lọi, tìm thấy một đồng bạc, ném trả cái cặp lên bàn.
"Mai nhớ mang tiền đến nữa, cấm mách lớn, tao đ.á.n.h cho đấy!"
Mấy đứa con trai lấy tiền xong liền bỏ chạy.
Chạy khỏi lớp học, chúng đến một gốc cây to ngoài sân thể dục. Đứa cầm tiền hỏi: "Anh Cường, con bé đó thật sự sẽ mách lớn chứ?"
Dưới gốc cây một bé lớn hơn, tầm 11-12 tuổi đang đợi sẵn: "Yên tâm, nó nhát gan lắm dám , với nó bố , chẳng ai quản nó cả. Tiền ?"
"Không ai quản, thế nó tiền?" Cậu bé đưa tờ một đồng cho nó.
"Nó thể ăn trộm của nhà nó mà! Nhà chú nó giàu lắm, cả cái thôn chỉ chú nó là tàu lớn, hôm nay chú nó cũng lái tàu xa . Đi biển xa mười ngày nửa tháng mới về! Sợ cái gì? Đi thôi! Đi mua hình dán siêu nhân."
Thằng bé cầm đầu bĩu môi. Thím của con bé Chu Chu hại bà nội nó bắt, cha nó sợ bắt nên cũng dám về nhà. Bọn họ hại nó giờ chẳng ai cho tiền tiêu vặt! Nên nó lấy tiền của đứa con hoang đó tiêu, chẳng công bằng ?
...
Giang Hạ ở nhà phiên dịch cả buổi chiều, cha Chu thì khung sắt ngoài sân. Thấy ánh sáng trong phòng tối dần, Giang Hạ ngoài chuẩn cơm chiều. Chu Chu vẫn dùng ghế bàn, cặm cụi chữ cái trong sân, nghiêm túc, Giang Hạ phiền cô bé. Nghe khi trẻ con đang tập trung việc gì đó thì đừng quấy rầy, nếu sự chú ý cứ ngắt quãng, sẽ hình thành thói quen mất tập trung.
Lúc Chu xách một thùng cá sân, : "Bác cả cho chúng thùng cá với ít tôm , loại nhiều xương nhưng thịt ngọt lắm."
Người nhà họ Chu thực thích ăn cá nhiều xương, câu là "cá càng nhiều xương thịt càng ngọt".
Giang Hạ đón lấy : "Để con cho."
Bữa tối, Giang Hạ món cá nhồng kho, thịt ba chỉ xào ớt, tôm nõn hấp trứng, mướp xào tỏi. Tôm nõn hấp trứng là món Chu Chu thích nhất, trưa nay cô bé ăn ít nên tối Giang Hạ món cho bé.
Bữa tối, trộn cơm với tôm nõn hấp trứng, Chu Chu ăn ngon lành. Giang Hạ thấy hỏi: "Ngon cháu?"
Chu Chu : "Ngon ạ!"
Giang Hạ cũng theo.
Cha Chu hỏi Giang Hạ: "Tiểu Hạ, mai biển ?"
Giang Hạ cha Chu đáp: "Có ạ."
Giờ Chu Thừa Lỗi nhà, hai gia đình cùng biển. Người là Chu Thừa Hâm và cha Chu, tiền đ.á.n.h cá và nuôi cá chia đều. Còn những thứ khác kiếm , ví dụ ai nhặt đồ gì quý thì của nấy, như cũng công bằng.
Ngày mai Giang Hạ lặn xuống đáy biển xem trai ngọc , cô thử nuôi cấy ngọc trai nhân tạo. Cách thể tăng đáng kể xác suất hình thành ngọc trai. Tất nhiên cô thử bao giờ, nhưng kiếp cô từng thấy ở trại nuôi cấy ngọc trai và xem video hướng dẫn mạng nên thử xem .