Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Làm Giàu Ở Thập Niên 80 - Chương 177: Mẹ Chu mắng người đúng là có nghề!

Cập nhật lúc: 2025-11-30 11:50:11
Lượt xem: 43

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Buổi tối, Giang Hạ ăn cơm tắm rửa xong tiếp tục bàn việc. Mẹ Chu bưng một cốc sữa nóng , bảo: "Uống sữa ngủ sớm con, mai còn biển đấy."

 

Giang Hạ đáp: "Vâng, con cảm ơn , lát nữa con ngủ ngay đây ạ."

 

Mẹ Chu dặn: "A Lỗi bảo chuẩn cái bô trong phòng tắm , tối con sợ dám nhà xí bên ngoài thì trong đó, hoặc gọi một tiếng, cùng con."

 

Giang Hạ đồng ý: "Con ạ, ngủ sớm ."

 

"Ừ, con cũng ngủ sớm , đừng khuya quá hại ." Mẹ Chu dặn thêm câu nữa về phòng ngủ. Bà quen ngủ sớm dậy sớm.

 

Giang Hạ tiếp tục dịch đến 10 rưỡi mới lên giường. Đêm nay chỉ một , bình thường đặt lưng là ngủ ngay, nhưng hôm nay cô trằn trọc, tự hỏi Chu Thừa Lỗi giờ đang ở , đang gì? bản chất "đặt lưng là ngủ" trỗi dậy, cô chỉ nghĩ ngợi một lát, đến một phút chìm giấc ngủ.

 

Lúc , Chu Thừa Lỗi bán xong cá đ.á.n.h bắt ban ngày cho tàu thu mua, kiếm hơn 3000 đồng.

 

Tàu thu mua là loại tàu chuyên dụng nhiệm vụ vận chuyển hải sản ngay biển. Nhiều tàu đ.á.n.h cá xa bờ thường ở biển lâu, vì chi phí dầu máy cho một chuyến hề nhỏ. Đôi khi may mắn đ.á.n.h bắt đầy khoang sớm mà về ngay, họ thể bán cá cho tàu thu mua tiếp tục đ.á.n.h bắt. Sự hiện diện của tàu thu mua giúp nâng cao đáng kể hiệu suất của các tàu đ.á.n.h bắt xa bờ.

 

Chu Thừa Lỗi ban ngày gặp hai đàn cá lớn, tối đến gặp tàu thu mua nên bán luôn. Dù cũng chẳng bao giờ mới gặp tàu thu mua nữa.

 

Bán cá xong, boong tàu vầng trăng lưỡi liềm cao, đầu tiên mong nó mau tròn. Không Giang Hạ ngủ . Anh lo cô sợ dám ngủ, dù cô sợ rắn thế mà. Ban ngày dặn dò đủ thứ, nhưng dám nhắc đến chuyện vệ sinh ban đêm, sợ cô nhớ đến rắn mất ngủ. Anh dặn , nếu thấy cô dậy vệ sinh thì dậy cùng cô.

 

Chu Vĩnh Quốc đến bên cạnh Chu Thừa Lỗi, hỏi: "Còn ngủ , nhớ nhà hả?"

 

Chu Thừa Lỗi thừa nhận cũng phủ nhận: "Sao ngủ?"

 

"Tàu lắc quá, ngủ ." Chu Vĩnh Quốc đầu biển xa, đầu ngủ tàu nên quen.

 

Chu Thừa Lỗi: "Một hai đêm là quen thôi. Ngủ sớm , nửa đêm gặp đàn cá ."

 

Tàu máy dò cá, nhưng máy dò cũng vạn năng, nó chỉ tìm cá trong phạm vi nhất định. Có gặp đàn cá vẫn dựa vận may.

 

Nói xong Chu Thừa Lỗi về chỗ ngủ, nhưng mãi ngủ . Anh cũng đầu tiên mất ngủ, đầu tiên nếm trải tư vị của nỗi nhớ nhung. Trong đầu là: Không Giang Hạ thế nào ...

 

Ngày hôm .

 

Giang Hạ dậy từ 4 rưỡi sáng biển. Hôm nay Chu cũng cùng, giờ bà cố trông nhà giúp nên bà đảo cạy ít hàu về phơi. Hơn nữa nhà bỏ đống tiền thầu vùng biển, giờ biển đó chẳng khác nào ruộng nhà , bà xem bao giờ nên cũng xem thử.

 

Bốn bến tàu, ngờ gặp cha con Chu Binh Cường.

 

Chu Binh Cường ha hả đến bên cạnh cha Chu: "Vĩnh Phúc, giấy phép thầu biển nhà ông phê duyệt ?"

 

Cha Chu: "Đương nhiên! Không phê thì chúng dám thả lồng bè nuôi cá?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-sach-toi-lam-giau-o-thap-nien-80/chuong-177-me-chu-mang-nguoi-dung-la-co-nghe.html.]

 

Chu Binh Cường: "Nhà xin thầu mà mãi phê. Rõ ràng cùng nộp đơn một ngày, nhà ông mà nhà chẳng thấy tăm !"

 

Nói xong ông liếc Giang Hạ một cái! Giấy phép nhà ông mãi xong, ông nghi là Giang Hạ giở trò! Chu Quốc Hoa bảo mấy nhân viên ở đó quen Giang Hạ.

 

Ông thẳng Giang Hạ : "Tiểu Hạ, cháu nhờ cha cháu tác động nên mới duyệt nhanh thế ? Hay là cháu cũng nhờ cha cháu giúp chú Cường một tiếng ! Bảo họ mau chóng phê duyệt cho nhà chú. Hàng xóm láng giềng cùng một ông tổ, cháu sẽ từ chối chứ?"

 

Hôm qua Chu Quốc Hoa lên hỏi, bảo vùng biển họ xin thầu thích hợp nuôi cá nên duyệt, bảo họ đổi chỗ khác. Chu Binh Cường nghi ngờ Giang Hạ và Chu Thừa Lỗi động tay động chân cản trở! Nếu thì vùng biển họ xin thầu ngay gần chỗ Chu Thừa Lỗi, nhà mà nhà ông ? Nói cái gì mà thích hợp nuôi cá, chỉ là cái cớ! Hơn nữa cái quen của họ cũng đang đình chỉ công tác để điều tra!

 

Ông giờ cho Giang Hạ một cơ hội, để cô tự giải quyết êm thấm, nếu ông sẽ thư tố cáo cha cô lạm quyền! Nhà cô nuôi cá vùng biển nhà cô, nhà ông nuôi vùng biển nhà ông , nước sông phạm nước giếng, dựa mà chèn ép, ngáng chân nhà ông ?

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

Cha Chu xong thầm mắng trong bụng: Đồ hổ!

 

Giang Hạ cũng thấy ông mặt dày quá thể, nhưng thời đại internet bùng nổ kiếp thấy nhiều chuyện tam quan vỡ nát nên cũng quá ngạc nhiên.

 

từ chối: "Chú Cường thật xin , nhân viên nhà nước việc đều quy trình cả, cháu cũng giúp gì. Nếu hồ sơ của các chú đầy đủ và hợp lệ thì cháu nghĩ sẽ sớm duyệt thôi. Nhà cháu nhanh là do hồ sơ đầy đủ. Hay là chú chuẩn kỹ càng nộp thử xem?"

 

Cha Chu cũng hùa theo: " đấy! Chuyện cỏn con cũng nhờ vả ? Chúng việc giờ đều đúng quy tắc! Mấy cái trò cửa chúng ! Hơn nữa giờ chính sách nhà nước khuyến khích giàu, các ông cứ chuẩn hồ sơ đầy đủ là duyệt thôi. Về chuẩn !"

 

Mặt Chu Binh Cường đen sì: "Thế ? Vậy để thử xem!" Nói xong ông bỏ thẳng.

 

Mẹ Chu nhịn trợn trắng mắt: "Đồ quái t.h.a.i giọng điệu quái gở! Nhìn là m.ô.n.g với mặt mọc lộn chỗ! Hắn chắc mọc m.ô.n.g lên mặt ! Mặt còn to hơn mông, mở miệng đ.á.n.h rắm!"

 

Giang Hạ phì , cách ví von độc đáo thật! Mẹ Chu mắng quả nhiên là chút công phu thâm hậu!

 

Cha Chu: "Kệ , thôi!"

 

Thế là cả nhà Giang Hạ ai thèm nhắc đến ông nữa, tìm thuyền nhà , lên thuyền nổ máy khơi.

 

Tàu chạy khỏi bến, cha Chu gọi Giang Hạ câu cá, câu nhiều một chút để thả lồng nuôi. Cá nuôi trong lồng ba ngày, hôm qua Chu Thừa Hâm cũng lặn xuống kiểm tra, tiện thể thả ít tôm cá nhỏ cho chúng ăn, ít nhất đến giờ chúng vẫn sống khỏe. Chỉ c.h.ế.t một hai con, chắc là do lúc câu lên thương.

 

Giang Hạ câu, cô chỉ hỗ trợ cha Chu. Vì Chu Thừa Lỗi dặn cô hạn chế câu cá, lo ở nhà, cô câu cá mà là cá "câu" cô mất. Dù vận may của Giang Hạ quá , câu cá khủng. Giang Hạ thấy cũng lý nên câu.

 

bàn tay vàng của "Vượng Tài" đúng là danh bất hư truyền. Giang Hạ chạm cần câu của cha Chu, ông thấy cá c.ắ.n câu ngay! Hôm qua trung bình hai mươi phút ông mới câu một con, cảm thấy cuộc đời thật tẻ nhạt. Giờ thì cá c.ắ.n câu liên tục!

 

Giang Hạ thấy là một con cá vược biển tầm một cân, loại cá cũng là một trong những loài nuôi nhiều nhất.

 

Cha Chu gỡ cá xong, đang định tiếp tục thì Giang Hạ chỉ về phía mặt trời mọc: "Đằng cá nhảy lên kìa! Còn mấy con chim biển bay lượn, đàn cá ạ?"

 

Chu Thừa Hâm thấy, lập tức lái tàu về phía đó. Cha Chu theo, thấy con chim biển cá nhảy lên đớp, lôi tuột xuống nước, ông vội hô: "Dừng! Đừng gần quá!"

 

 

Loading...