Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Làm Giàu Ở Thập Niên 80 - Chương 179: Điền Thải Hoa đen đủi
Cập nhật lúc: 2025-11-30 11:50:14
Lượt xem: 57
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vì hai gia đình ăn cơm chung nên đông đủ cả. Trừ bốn em Quang Tông Diệu Tổ ăn xong quăng bát chạy biến chơi đó, còn Chu Thừa Hâm và Điền Thải Hoa vẫn ở .
Điền Thải Hoa rửa bát xong, cha Chu thế thì ngạc nhiên: "Mổ ngọc trai gì cơ ạ?" Lại nhặt trai ngọc ?
Chu Thừa Hâm trừng mắt vợ: "Cô trạm phát thanh loa lên cho cả làng ?"
Điền Thải Hoa vội vàng bịt miệng.
Mẹ Chu giải thích: "Tiểu Hạ hôm nay tìm thấy trai ngọc đáy biển, nhà nhặt một ít về, thằng Hâm cũng nhặt một túi đấy, con đừng mà bô bô cái mồm ngoài."
Điền Thải Hoa gật đầu lia lịa, cô ngốc! Vừa chỉ là quá vui mừng nên nhất thời kiểm soát âm lượng thôi. Ngọc trai đấy! Nhà cô cũng nhặt ngọc trai, thế sắp mua tàu lớn ?
Cha Chu nhiều, chạy tìm dụng cụ.
Giang Hạ chẳng buồn Điền Thải Hoa, bảo cha Chu: "Ba tìm ít gỗ vụn ạ, con vót mấy miếng gỗ nhỏ ."
Cha Chu hiểu: "Vót gỗ gì?"
Giang Hạ: "Lần chúng đừng cạy banh vội, thử xem thể lấy ngọc mà c.h.ế.t trai . Sau đó thả xuống biển nuôi tiếp xem sống ." Trai ngọc thể sống đến ba mươi năm, trong thời gian đó thể liên tục tạo ngọc.
Điền Thải Hoa xong suýt trợn trắng mắt, nếu gặp ánh mắt lạnh lùng của chồng thì cô bĩu môi ! Lấy ngọc kiểu gì chẳng tổn thương thịt trai, thịt cắt thì trai sống ? Hơn nữa cạy thì bên trong ngọc mà lấy?
Chu Thừa Hâm hỏi: "Làm thế nào?"
Giang Hạ: "Cứ vót mấy miếng gỗ nhỏ , lát nữa em hướng dẫn ."
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Cha Chu chạy bếp lấy d.a.o phay, d.a.o rựa, gỗ và thớt chạy : "Vót thế nào?"
Giang Hạ cầm d.a.o và một miếng gỗ, chặt thành khối hình chữ nhật nhỏ, vót nhọn một đầu, nhưng cần nhọn quá. Miếng gỗ dùng để chêm giữa hai vỏ trai, đầu nhọn giúp dễ chêm hơn. Chêm như để trai luôn hé mở một khe nhỏ, từ đó khéo léo lấy ngọc . Nếu khi lấy ngọc vết thương quá lớn thì trai vẫn thể sống sót nhờ khả năng tự phục hồi.
Giang Hạ mẫu một cái, cha Chu và Chu Thừa Hâm theo nhoáng cái là xong hai cái còn . Việc mộc với họ quá quen tay.
Sau đó Giang Hạ cầm d.a.o nhỏ, cẩn thận cạy miệng trai hé một chút, nhét miếng gỗ vót chêm .
"Mẹ, nhà còn đũa mới và xiên tre ạ?"
"Có! Để lấy." Từ khi chia nhà, Chu chợ trấn thỉnh thoảng mua ít bát đũa mới về.
Mẹ Chu mang một nắm đũa tre mới và xiên tre. Giang Hạ rửa sạch, trần qua nước sôi tiệt trùng, dùng đầu tròn của chiếc đũa nhẹ nhàng ấn phần thịt trai bên trong, nhanh chạm vật cứng hình tròn.
Không kẹp dụng cụ chuyên dụng, Giang Hạ chỉ thể dùng xiên tre khéo léo gạt thịt trai sang một bên để lấy hạt ngọc . Cả quá trình cố gắng để vết thương nhỏ nhất và gọn nhất thể, tránh nát thịt trai.
Mất hơn mười phút mới xong một con, Điền Thải Hoa mà sốt cả ruột! khi Giang Hạ lấy một viên ngọc trai màu vàng kim, cô kìm xuýt xoa: "Viên ngọc quá! Như hạt vàng !"
Giang Hạ qua, đúng là , kích thước 8mm, màu sắc tuyệt hảo, ánh ngọc lấp lánh tì vết.
Cô đặt viên ngọc bát mặt, với : "Đại khái là như . Cố gắng để vết thương nhỏ và gọn để nó dễ lành là ."
Điền Thải Hoa lập tức nhặt một con trai trong túi của nhà lên: "Để con thử xem!"
Chu Thừa Hâm nhắc nhở: "Cẩn thận chút, đừng c.h.ế.t trai."
"Em !" Điền Thải Hoa gắt . Tuy cô nghĩ nuôi sống , nhưng nhỡ thì ? Lúc chẳng hối hận c.h.ế.t ? Liên quan đến tiền nong, Điền Thải Hoa vẫn cẩn thận.
Cha Chu: "Tiểu Hạ, con lấy hai con trai cho ba với con ."
Giang Hạ đưa cho mỗi một con. Cha Chu bắt đầu mổ trai với tâm trạng đầy kỳ vọng, động tác thận trọng, miệng lẩm bẩm: "To tròn mỹ! To tròn mỹ..."
Điền Thải Hoa cũng rón rén cạy miệng trai, bắt chước Giang Hạ tìm ngọc! Cô lấy đũa chọc ngoáy nửa ngày mà chẳng thấy gì. Cô đành đưa cho chồng: "Anh thử xem."
Chu Thừa Hâm nhận lấy, tìm một vòng khẳng định: "Không ngọc."
Điền Thải Hoa: "..." Sao cô đen đủi thế nhỉ?
Cha Chu tìm thấy ngọc, liếc con trai của họ: "Con già thế mà ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-sach-toi-lam-giau-o-thap-nien-80/chuong-179-dien-thai-hoa-den-dui.html.]
Chu Thừa Hâm lắc đầu: "Không ."
Điền Thải Hoa tin vận đen của : "Để em thử con nữa."
Cha Chu: "..." Cái đứa con dâu "tán tài đại xui xẻo" tự lượng sức ? Còn dám thử?
Kết quả, Điền Thải Hoa đúng là đen như mõm chó, cũng chẳng tìm thấy viên nào!
cha Chu tìm ! Kích thước nhỏ, tầm 5-6mm, màu , ít tì vết.
Giang Hạ càng đỉnh hơn, lấy một viên ngọc trắng to đùng, tận 9mm. Ngọc trai nước biển 8mm hiếm, 9mm càng hiếm hơn.
Giang Hạ càng mổ càng ngọc to, Điền Thải Hoa ghen tị nổ mắt. Chẳng lẽ vận may của cô kém Giang Hạ thật ? Cô tin, tiếp tục mổ!
Vẫn ! Cô quá!
Chu Thừa Hâm cũng sợ vợ hỏng hết trai, thẳng: "Em đừng động nữa!" Mổ bao nhiêu con mà chẳng con nào, đúng là nhân phẩm vấn đề!
Cha Chu bồi thêm: " đấy, A Hoa đừng nữa! Vận may của con kém quá, lộc ! Đừng hỏng hết trai!"
Điền Thải Hoa xong vui, cô đời nào chịu nhận ít lộc, cãi cố: "Có thì , thì thôi, liên quan gì đến vận may của con?" Cô sang trách chồng: "Sao chọn những con ngọc thế hả?"
Chu Thừa Hâm mặc kệ vợ, tự nhặt một con lên , và thế là ngọc ngay!
Điền Thải Hoa câm nín!
Tuy viên ngọc lấy chỉ tầm 4mm, nhỏ nhất từ nãy đến giờ và cũng nhiều tì vết nhất, nhưng Điền Thải Hoa vẫn vui, còn hơn . Cô vội vàng nhặt một con nữa đưa cho chồng: "Tiếp tục! Tiếp tục! Vẫn là đỏ hơn!"
Chu Thừa Hâm nhíu mày: "Em đừng động ?"
Điền Thải Hoa: "..."
"Em chỉ đưa cho thôi mà, mổ ! Chạm tí cũng ?"
"Đồ em chạm qua là hết lộc!"
Lần Điền Thải Hoa tủi thật sự: "Nói như thể em là ôn thần !"
Chu Thừa Hâm im lặng, coi như ngầm thừa nhận!
Điền Thải Hoa tức tối: "Thế , xem ! Biết em chạm qua viên to đấy!"
Kết quả... vẫn !
Điền Thải Hoa: "!!!"
Chu Thừa Hâm tự tay lấy một con khác, một viên ngọc trắng, ánh , tì vết, 6mm, to hơn viên .
Cha Chu ngó sang hỏi: "Thế nào?"
Chu Thừa Hâm : "Cũng ạ! Không tì vết mấy. Đám trai cho ngọc chất lượng đấy."
Điền Thải Hoa cũng mừng rơn, càng ngày càng to! Cao hứng quá cô nhặt một con đưa cho chồng.
Chu Thừa Hâm: "... Em tự !" Khỏi cần cũng là ! Anh lười động tay, tự lấy con khác.
Điền Thải Hoa: "..." Tự thì tự ! Cô tin đen đến mức lấy viên nào!
Kết quả !!!
Sao đen đủi đến thế cơ chứ? Mà Giang Hạ đỏ thế ?
Cô nhịn sang Giang Hạ, trợn tròn mắt!
Biểu cảm của Điền Thải Hoa lúc chẳng khác gì lính vạn mũi tên xuyên tim c.h.ế.t nhắm mắt chiến trường. Cô cảm thấy trái tim chịu mười ngàn điểm sát thương!
Giang Hạ rốt cuộc là cái vận khí thần thánh gì ?