Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Làm Giàu Ở Thập Niên 80 - Chương 180: Theo dõi

Cập nhật lúc: 2025-11-30 14:46:44
Lượt xem: 62

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lần Giang Hạ lấy một viên ngọc trai màu vàng kim, to tròn sáng! Không một chút tì vết nào! Viên ngọc trong lòng bàn tay Giang Hạ, lấp lánh ánh vàng kim mỗi khi cô khẽ động đậy.

 

Mẹ Chu tít mắt ghé đầu xem, giấu sự vui mừng: "Viên chắc là vua của các loại ngọc trai nhỉ?"

 

Giang Hạ khiêm tốn: "Chắc là ạ."

 

cũng là cực phẩm ngọc trai vàng! Đạt đến cấp độ trang sức sưu tầm! Không viên ngọc trai nào cũng gọi là đá quý, và càng viên đá quý nào cũng đáng để sưu tầm. Giang Hạ ước tính viên giá cả ngàn đồng, thể đem đấu giá . Cô vui vẻ cất nó túi.

 

Điền Thải Hoa: "..." Cô còn định xin Giang Hạ cho xem thử.

 

Điền Thải Hoa kích thích, nhịn cầm một con trai lên tự mổ. Lần cuối cùng cũng ! Tim cô đập thình thịch, cẩn thận từng li từng tí lấy .

 

Kết quả là một viên ngọc trai dị dạng, ánh, tì vết còn nhiều hơn tàn nhang mặt cô ! Được cái là to!

 

Điền Thải Hoa: "..."

 

Chu Thừa Hâm nhịn quát: "Em đừng động trai của nữa !"

 

Điền Thải Hoa dám hó hé gì nữa, lùi xa tít, lặng lẽ việc.

 

Không còn Điền Thải Hoa "ám quẻ", Chu Thừa Hâm liên tiếp lấy mấy viên ngọc, viên , viên thường, cũng một viên to hơn 8mm, gần như hảo. Chu Thừa Hâm thở phào nhẹ nhõm! Cuối cùng cũng viên to! Điền Thải Hoa cũng thở phào theo.

 

Chu Thừa Hâm xử lý hết túi trai của , tổng cộng ba viên 8mm, vài viên 5-6mm, còn đều 4mm.

 

Điền Thải Hoa liếc Giang Hạ. Thực Giang Hạ con nào cũng ngọc, cô cũng gặp hai ba con liên tiếp gì, nhưng đa phần cô lấy đều là ngọc to 7-8mm, ít tì vết, ánh . Quan trọng nhất là Giang Hạ chỉ một viên "vua ngọc trai", cô nhét túi ít nhất ba viên mà cho ai xem! Hơn 50 con trai, Giang Hạ chỉ 5-6 viên nhỏ tì vết, 6 con ngọc. Vận khí , ai còn tưởng đống trai là do cô nuôi!

 

Bên phía cha Chu tỷ lệ ngọc và chất lượng cũng tương đương Giang Hạ, nhưng chung viên nào to như của cô.

 

Ba bát ngọc trai đặt đó, ai vận đỏ hơn cái ngay!

 

Điền Thải Hoa thấy chua loét! Bát của nhà mà ít thế! Trông thật t.h.ả.m hại! Cô nghi ngờ sâu sắc túi trai nhà là đồ chọn thừa !

 

Cha Chu ha hả thành quả của : "Khá đấy, chỗ của A Hâm chắc cũng bán mấy trăm đồng. Tiểu Hạ mai con biển ? Không thì mang ngọc trai lên thành phố bán ?"

 

Mẹ Chu gật đầu: " đấy, bán sớm cho giá, để ở nhà an . Nhà đang xây, đông đúc."

 

Giang Hạ: "Mai con biển, chiều con sẽ lên thành phố bán, tiện thể gửi một đợt cá cơm ga tàu hỏa."

 

Chu Thừa Hâm: "Tiểu Hạ bán giúp chỗ ngọc luôn nhé!"

 

Điền Thải Hoa nhanh nhảu: "Chị cùng Tiểu Hạ nhé! Thế cho an ."

 

Giang Hạ: "Được thôi." Vừa cô cũng bán hộ, tránh ơn mắc oán. Đi cùng Điền Thải Hoa thì thể nhờ chị gánh cá cơm giúp, chị khỏe mà. Không thể để chị lúc nào cũng chỉ chực chờ hưởng lợi !

 

Xong việc, Điền Thải Hoa mang ngọc trai về nhà. Chu Thừa Hâm và cha Chu mang trai ngọc mổ thả khoang nước tàu, mai sẽ đem thả xuống lồng nuôi ngoài biển.

 

Giang Hạ hướng dẫn Chu đan một loại lưới chuyên dụng để nuôi trai ngọc, sẽ treo biển. Loại lưới khá đơn giản, là một tấm lưới căng khung hình chữ nhật, mặt lưới đan thêm nhiều túi nhỏ. Sau cấy nhân xong sẽ nhét trai các túi đó, treo trong nước biển nuôi.

 

Tuy nhiên nuôi cấy ngọc trai là quá trình lâu dài, phức tạp và phiền phức, còn nhiều công đoạn. Trai ngọc tạo ngọc là do dị vật như hạt cát lọt cơ thể, kích thích trai tiết xà cừ bao bọc lấy dị vật để tự vệ. Lớp xà cừ cứ dày lên từng tầng một, đến hàng ngàn tầng sẽ tạo thành viên ngọc trai. Ngọc trai nuôi cấy nhân tạo sản lượng cao là do con chủ động cấy nhân .

 

Cái nhân cũng chuẩn . Giang Hạ định dùng vỏ sò mài thành những hạt nhân tròn nhỏ, đây cũng là một công đoạn kỳ công. Hôm nay kịp nữa , đợi xem đám trai sống , dùng vỏ của chúng để mài nhân.

 

Chu Chu nãy giờ vẫn xem mổ trai, tắm xong về phòng. Giang Hạ rảnh rỗi liền thăm cô bé. Chu Chu đang chuẩn ngủ, thấy Giang Hạ thì dậy: "Thím út."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-sach-toi-lam-giau-o-thap-nien-80/chuong-180-theo-doi.html.]

 

Giang Hạ hỏi: "Chu Chu học quen ?"

 

Chu Chu gật đầu: "Quen ạ."

 

"Cô giáo nghiêm khắc ? Có mắng c.h.ử.i học sinh ?"

 

Chu Chu lắc đầu: "Không ạ."

 

"Thế bạn bè trong lớp thiện ? Chu Chu gặp bạn nào tính ?"

 

Chu Chu Giang Hạ một cái, lắc đầu: "Không ạ."

 

Giang Hạ hiểu , xoa đầu cô bé: "Ngủ sớm cháu!"

 

Sáng hôm , Giang Hạ dậy từ 6 giờ, định bụng lén theo Chu Chu đến trường.

 

Lúc ăn sáng, Chu Chu ăn chậm chạp. Mẹ Chu giục hai : "Chu Chu ăn nhanh lên, 7 giờ ! Hôm nay thứ sáu, tiết lao động ? Phải mang gì ?"

 

"Cái hót rác ạ."

 

"Thế nhớ mang nhé."

 

"Vâng." Chu Chu húp nốt miếng cháo cuối cùng mới phòng lấy cặp sách. Lấy cái cặp sách cũng mất mười phút, 7 giờ 10 phút mới cầm cái hót rác trong sân khỏi nhà. Mấy hôm đầu mới khai giảng, Chu Chu sợ muộn học, ngày nào cũng từ 7 giờ. Mấy em Quang Tông Diệu Tổ còn sớm hơn, ăn sáng ở nhà mà cầm tiền cho cổng trường mua đồ ăn. Trường học 7 giờ 45 mới truy bài, nhưng học sinh đa phần đến 7 rưỡi.

 

Giang Hạ đợi Chu Chu hai ba phút, với Chu là xem trường Chu Chu thế nào, mới theo. Trên đường nhiều học sinh đeo cặp học, Giang Hạ nhanh chóng thấy Chu Chu vì cô bé chậm. Giang Hạ bám theo từ xa.

 

Trường học ở thôn bên cạnh nên đường làng, hai bên nhiều nhà cửa, mấy thôn quanh đây đều cùng một đội sản xuất, quen cả nên đường học thực an .

 

Mãi đến khi đường còn bóng học sinh nào, Giang Hạ đồng hồ, 7 giờ 43 phút. Lúc cô mới thấy Chu Chu ba chân bốn cẳng chạy về phía trường. Cô cũng vội vàng chạy theo.

 

Chu Chu chạy cổng trường đúng lúc tiếng chuông vang lên. Giang Hạ chạy đến cổng trường, thở hổn hển Chu Chu chạy tót lớp. Chắc chạy 800 mét, mệt đứt !

 

Giang Hạ thở trường. Thời quản lý trường học nghiêm ngặt lắm, nhất là trường làng, thoải mái. Phòng học là nhà cấp bốn tường gạch đất, góc tường rêu phong cỏ mọc. Sân thể d.ụ.c là nền đất nện, cỏ mọc um tùm bốn phía. Vì thế tuần nào cũng tiết lao động, học sinh mang chổi, cuốc, hót rác từ nhà để dọn cỏ.

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

Giang Hạ phát hiện gì bất thường, quyết định sáng nay sẽ ở trường quan sát. Cô phòng bảo vệ chào hỏi bác bảo vệ một tiếng đó, chuyện để ý tình hình lớp học.

 

Trường lớn, chỉ một dãy nhà hình chữ L, mỗi khối một lớp, tổng cộng tám phòng học, trong đó một phòng là văn phòng giáo viên, một phòng hiệu trưởng.

 

Đợi đến tiết cuối cùng là tiết hoạt động thể dục, Giang Hạ vẫn thấy gì lạ, nhưng Chu Chu cứ lì trong lớp, đến vệ sinh cũng .

 

Đến giờ lao động, bộ học sinh ùa sân dọn cỏ. Mỗi lớp phụ trách một khu vực. Chu Chu mang hót rác nên các bạn nhổ cỏ xong bỏ hót rác của cô bé để mang đổ. Chu Chu bưng hót rác đầy cỏ về phía bãi rác ở góc khu giảng đường. Góc đó trong phòng bảo vệ thấy, Giang Hạ liền ngoài.

 

Chu Chu rẽ qua góc khu giảng đường thì gặp mấy bạn nam . Cô bé sợ hãi lùi .

 

"Bảo mang tiền ?"

 

"Tớ tiền, thật sự mà!"

 

"Nhà mày giàu thế còn gì? Chú mày lái cả tàu lớn! Mày xin chú mày, hoặc là trộm , chẳng ai ."

 

Chu Chu lắc đầu nguầy nguậy.

 

 

Loading...