Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Làm Giàu Ở Thập Niên 80 - Chương 181: Tức điên người!
Cập nhật lúc: 2025-11-30 14:46:45
Lượt xem: 58
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Không cần phiền Chu Chu ! đang ở đây , các hỏi lấy là ! Muốn bao nhiêu?"
Mấy bé giật b.ắ.n , định bỏ chạy tán loạn.
Giang Hạ nhanh tay tóm hai đứa.
Chu Văn Tông, Chu Văn Diệu, Chu Văn Tổ cũng chạy tới, vội vàng chặn đường, cho chúng thoát! Chu Văn Tông lớn tuổi nhất, một tóm gọn hai đứa. Ba em cũng đang trong giờ lao động, ngờ thấy thím út, tò mò chạy theo xem thím đến trường gì. Ai ngờ bắt gặp cảnh Chu Chu bắt nạt. Chu Văn Tông nóng máu, tóm đứa nào là tẩn cho một trận.
Động tĩnh bên kinh động đến giáo viên. Cô giáo quát Chu Văn Tông: "Đánh cái gì! Buông tay !"
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Chu Văn Tông buông tay. Rất nhiều học sinh hiếu kỳ cũng chạy tới xem.
Giang Hạ nắm tay Chu Chu, trừng mắt cô giáo một cách hung dữ: "Làm gì ? còn đang hỏi cô đang cái gì đây? Học sinh trong trường bạn học trấn lột, xúi giục về nhà ăn trộm tiền mà cô ? Cô giáo viên kiểu gì thế hả!!!"
Giang Hạ mặt đầy vẻ nghiêm khắc, giọng lớn đến mức như lật tung mái ngói phòng học.
Cô giáo: "..."
"Mấy đứa học sinh vây quanh cháu , đòi tiền nó, còn xúi nó về nhà trộm tiền! Cô giáo, cô đến đúng lúc lắm! Hôm nay cho một câu trả lời thỏa đáng, để yên !"
Sắc mặt cô giáo đổi liên tục, cô sang quát mấy học sinh : "Mấy em theo lên văn phòng!" Sau đó Giang Hạ với ánh mắt phức tạp: "Có chuyện gì lên gặp hiệu trưởng giải quyết!"
Trông xinh thế mà ngờ còn đanh đá hơn cả mấy bà chanh chua trong thôn! là "ba cha" chanh chua! (tiếng địa phương chỉ phụ nữ đanh đá). Như gà xù lông !
Văn phòng hiệu trưởng.
Nghe cô giáo chỉ phạt mấy học sinh trực nhật một tháng, và thứ hai chào cờ xin Chu Chu trường, bản kiểm điểm cờ, cam kết tái phạm, Giang Hạ hề hài lòng. Cô kiên quyết đòi gặp phụ ! Đòi bồi thường!
Cô giáo chỉ thấy Giang Hạ quá quắt và ác độc! Trẻ con bé tí mà cũng đuổi cùng g.i.ế.c tận. Cô đầu gặp phụ ghê gớm thế , đành giữ học sinh trường, thông báo cho phụ đến. Vừa hết giờ học, cô giáo nhờ học sinh cùng thôn về báo tin cho phụ đến đón.
Các giáo viên về, đành văn phòng cùng Giang Hạ đợi phụ , ai cũng bực c.h.ế.t! Đặc biệt là giáo viên chủ nhiệm của mấy học sinh , cô mắng xối xả: "Ai dạy các em thói hư tật hả? Học hành lo! Đi trấn lột bạn! Còn xúi bạn về nhà ăn trộm? Thế khác gì cướp của? Giờ đòi bắt các em lên công an, chuẩn mà tù !"
Dù cũng chỉ là những đứa trẻ 11-12 tuổi, sai, cô giáo dọa nạt, chúng sợ đến mức dám ho he, đứa bắt đầu thút thít.
Giang Hạ cho rằng chính vì còn nhỏ nên càng "quan tâm" kỹ càng, dạy dỗ cho một bài học nhớ đời!
Chu Văn Diệu, Chu Văn Tổ đều thấy thím út quá "ngầu"! Dám chặn họng cả hiệu trưởng! Hiệu trưởng và giáo viên trong trường đều cô ép cho còn cách nào khác. Còn Chu Văn Tông thì Giang Hạ bảo về báo với Chu một tiếng, lát nữa cô và Chu Chu sẽ về ăn cơm .
Phụ lục tục kéo đến, nhưng Giang Hạ vẫn chịu thả , kiên quyết đợi đông đủ mới chuyện.
Khi tất cả phụ mặt, Giang Hạ mới dõng dạc tuyên bố: "Con cái các vị kết bè kết phái trấn lột tiền tiêu vặt của cháu , còn xúi nó về nhà trộm tiền! Hôm nay đưa cho cháu 100 đồng bảo nó trả nợ giúp ở quán tạp hóa, cũng chúng nó cướp sạch ! giảm giá cho các vị, tính tròn 100 đồng thôi."
"Vừa năm em bắt nạt cháu , mỗi nhà trả 20 đồng là xong! Không trả tiền thì chúng lên đội sản xuất chuyện!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-sach-toi-lam-giau-o-thap-nien-80/chuong-181-tuc-dien-nguoi.html.]
Các phụ tin con dám cướp của bạn tận 100 đồng, giờ đền 20 đồng, nóng tính hai lời tát bốp một cái mặt con: "Thằng ranh con, 100 đồng mà mày cũng dám lấy ? Mày lấy gì? Tao cả đời còn cầm nổi 100 đồng! Giờ đền 20 đồng! Lương tháng của tao còn đến ngần ! Lấy gì mà đền, bán mày ?"
Có thì xách tai con: "100 đồng? Các mày lấy 100 đồng của cái gì hả? Bà đây lục tung cả cũng chẳng đào 100 đồng, mày gan to bằng trời ! Tiền ! Lôi trả ! Tao tiền đền !"
"100 đồng? Hừ! Mày giỏi lắm, mày còn giàu hơn cả bố mày! Tự mà đền, mau nôn tiền !"
Mấy bé đ.á.n.h kêu oai oái:
"Không ! Bọn con lấy 100 đồng, bọn con chỉ lấy của nó 2 đồng thôi!"
" đấy! Tổng cộng bọn con chỉ lấy 2 đồng thôi!"
"Rõ ràng chỉ lấy 2 đồng, lấy 100 đồng, tin cô hỏi nó mà xem!"
Giang Hạ: "Dù sáng nay đưa nó hơn 100 đồng trả nợ, giờ còn đồng nào, các lấy thì là ai? Hay là các còn đồng bọn?"
Mấy đứa trẻ , im bặt. Giang Hạ qua là hiểu ngay. Quả nhiên kẻ xúi giục.
Phụ con thế liền bênh ngay: "Con dám dối , nó bảo 2 đồng là 2 đồng! Chắc chắn là đứa khác lấy, đừng đổ vấy cho con . Dù chỉ đền theo mức 2 đồng thôi! Chia 5 mỗi nhà 4 hào!"
"Trẻ con đều bảo chỉ lấy 2 đồng, chứng tỏ chúng chỉ lấy 2 đồng thật, chúng chỉ đền tổng cộng 2 đồng thôi!"
...
Giang Hạ gay gắt: " tận mắt thấy con các vị đòi tiền cháu , xúi nó về nhà trộm tiền! 100 đồng con các vị lấy thì còn ai đây? Các vị đền cũng đền. Trừ phi con các vị chứng minh chúng nó lấy!"
"Cô vô lý thôi chứ? Con bảo chỉ lấy 2 đồng! Cô đòi đền 20 đồng! Cướp tiền !"
" đấy, gì cái lý ! Biết còn đứa khác trấn lột tiền cháu cô! Cô tìm đứa khác mà đòi! đền!"
Giang Hạ lạnh: "Không đền thì báo công an, đưa đội sản xuất đấu tố! Ai bảo thấy chính là chúng nó ? Hôm nay lấy 100 đồng, đừng ai hòng về! Con dại cái mang! Trừ phi các vị chứng minh 100 đồng đó con các vị cướp, nếu thì cứ xì tiền !"
Giang Hạ kéo Chu Chu, dựa khung cửa, một chân gác lên chặn lối , điệu bộ " đền tiền thì đừng hòng bước qua xác ".
Cả phòng: "..."
Gặp thứ dữ !
Cuối cùng, cả giáo viên lẫn phụ đều sự ngang ngược của Giang Hạ cho phát hoảng, nhao nhao sang tra khảo con xem thật là chỉ lấy 2 đồng , còn đứa nào lấy tiền của Chu Chu nữa . Họ truy vấn tại tự nhiên trấn lột tiền của Chu Chu, còn xúi cô bé về nhà ăn trộm, ai xúi bẩy .
Lời nhắn từ tác giả:
"Do chương nhận thông báo yêu cầu chỉnh sửa nội dung, nên phần kết cục sự đổi. Mời các bạn độc giả để nắm bắt tình tiết mới nhé, nếu khi sang chương sẽ cảm thấy mạch truyện liền lạc. Thành thật xin ."