Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Làm Giàu Ở Thập Niên 80 - Chương 183: Nấu cháo điện thoại
Cập nhật lúc: 2025-11-30 14:46:47
Lượt xem: 55
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chập tối, Giang Hạ nhận điện thoại của Trương Phức Nghiên. Cô gọi , kết nối thấy giọng vui vẻ của đối phương: "Hạ Hạ, nhà dạy dỗ con cái kiểu gì mà trách nhiệm quá thể ?"
Trương Phức Nghiên hộp cơm bàn, thực sự nhịn gọi cho Giang Hạ! Hai hôm nay cô trẹo chân nên đến trường, ở nhà dưỡng thương. Giang Đông bố cô nhà, cô ở một (tuy ở trường ký túc xá nhưng cô ở), lo cô ai chăm sóc nên ngày ba bữa mang cơm đến cho cô, bảo là sẽ mang đến khi nào chân cô khỏi hẳn mới thôi. Còn cái gì mà vì cô thương do , nên chăm sóc cô là trách nhiệm của .
Rốt cuộc là gia đình thế nào mới dạy đứa trẻ trách nhiệm như ?
Giang Hạ ngẩn , chuyện là ? Cô hỏi: "Có chuyện gì thế? Chẳng lẽ cách xa ngàn dặm mà cũng cảm nhận sức hút nhân cách của tớ ?"
Trương Phức Nghiên: "..." Giờ cô mới Hạ Hạ cũng lúc tự luyến thế ! Cô kể: "Là em trai đấy! Hôm đó tớ cúp máy xong, tiện đường tìm ..."
Trương Phức Nghiên kể đầu đuôi sự việc, chuyện Giang Đông đưa cơm cho , cuối cùng bảo: "Hạ Hạ, bảo em đừng đưa nữa, tớ tự nấu cơm , hoặc tớ sang nhà bà nội ăn cũng mà."
Giang Hạ xong : "Nó thương thì chịu trách nhiệm là đúng . Với tớ nó cũng chẳng , em tớ sống theo nguyên tắc quân đội của ba tớ, cái gì thuộc về trách nhiệm thì nó sẽ trốn tránh. , chân nặng ? Nếu nặng thì bảo nó ngày nào cũng đưa bệnh viện thuốc, đừng sợ phiền nó."
Thôi xong! Nói cũng như , Giang Hạ còn giao thêm nhiệm vụ cho em trai nữa chứ! Giang Hạ chắc Giang Đông bận thế nào .
Trương Phức Nghiên vội : "Không gì , mấy hôm nữa là tớ học , cần t.h.u.ố.c cũng khỏi, chỉ trẹo nhẹ thôi, khoa trương thế ."
Giang Hạ: "Được, cần gì cứ sai bảo nó là ."
Trương Phức Nghiên hỏi: "Tiểu Hạ, ba chắc lắm nhỉ? Hai chị em đều trai xinh gái thế cơ mà. Có một em trai trai chu đáo thế chắc hạnh phúc lắm nhỉ? Cậu bảo tớ là bạn , cũng như chị , nên chăm sóc tớ như chị gái luôn!"
Nói đến đây Trương Phức Nghiên nghiến răng. Ai ngờ một bằng tuổi coi là chị, kết quả so ngày sinh, Trương Phức Nghiên phát hiện sinh Giang Đông năm phút. Thế là Giang Đông cứ một điều chị hai điều chị, cung kính vô cùng! Tức mà gì !
Giang Hạ : "Ừ, em tớ với tớ lắm. Ba tớ đúng là , em tớ thừa hưởng hết nét của hai . cũng xinh lắm mà, cái là mê ngay."
Trương Phức Nghiên xong vui, vẫn là Hạ Hạ khéo ! Không như Giang Đông cứ mở miệng là "chị"!
Sau đó cô nàng thao thao bất tuyệt về Giang Đông! Nào là lúc đưa cơm thấy rác nhà cô đổ thì tiện tay đổ giúp; nào là thấy hộp cơm trưa cô ăn xong rửa thì rửa giúp; nào là bận lắm, đang nghiên cứu cái gì đó rõ, tối ngủ muộn mà vẫn quên ngày ba bữa đưa cơm cho cô...
Cuộc điện thoại kéo dài, Trương Phức Nghiên chẳng chuyện gì khác, về Giang Đông! Cước điện thoại đường dài đắt đỏ thế mà cô nàng buôn chuyện về Giang Đông hơn mười phút, Giang Hạ bắt đầu nhận điều gì đó. Cô nàng Trương Phức Nghiên chẳng lẽ để ý em trai cô ?
Trương Phức Nghiên cũng khá . cô thấy chắc Giang Đông thấy . Chuyện tình cảm cứ thuận theo tự nhiên ! Miễn là Diệp Nhàn tiếp cận Giang Đông vì mục đích thì Giang Hạ sẽ can thiệp chuyện tình cảm của em trai. Không hiểu , Giang Hạ cảm thấy hai sẽ hút . Tất nhiên tiền đề là Giang Đông chia tay Diệp Nhàn . chuyện cũng khó, Giang Đông tâm quá thiện lương, kiểu phụ bạc , trừ phi Diệp Nhàn bỏ . Ca khó! Giang Hạ nghĩ cách gì , còn ở xa nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-sach-toi-lam-giau-o-thap-nien-80/chuong-183-nau-chao-dien-thoai.html.]
Giang Hạ dặn Trương Phức Nghiên ngày mai cô sẽ gửi 150 cân cá cơm ba vị ga tàu, bảo cô nàng chú ý nhận hàng.
"Được, tớ . Đến lúc đó tớ gọi chở về cho. , tớ gửi phiếu dầu cho đấy, Giang Đông gửi thư, chắc hai ngày nữa là nhận . Thôi tớ cúp máy đây."
Lúc tiếng gõ cửa vang lên, Giang Đông , Trương Phức Nghiên vội vàng cúp máy. Cuộc "nấu cháo điện thoại" kéo dài gần hai mươi phút.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Giang Hạ cúp máy, hỏi thăm ở đội sản xuất xem ngày mai máy kéo nào lên thành phố . Chu Lị bảo: "Có đấy, chiều mai lúc 1 giờ, mượn máy kéo đội sản xuất chở hàng lên phố bán. Nếu cô thì bảo họ một tiếng."
"Vâng, với chị dâu cùng." Giang Hạ cảm ơn về.
Về đến nhà, Chu Chu bài tập xong đang thu dọn đồ, Giang Hạ hỏi: "Chu Chu, chiều mai thành phố với thím ? Đồ bán nhiều, thím xách nổi, cháu giúp thím nhé?"
Cô từng nuôi con, cô lớn lên nhờ phương châm "ngã một khôn một chút". cô cách giáo d.ụ.c nhất là cha gương. Vừa mai là thứ bảy, chiều Chu Chu nghỉ. Nên Giang Hạ đưa cô bé ngoài mở mang tầm mắt, tiếp xúc nhiều hơn thì tính cách sẽ cởi mở hơn.
Chu Chu lập tức đồng ý: "Vâng ạ."
Giang Hạ xoa đầu cô bé nấu cơm.
Sáng hôm , Chu biển nhặt ít vỏ trai ngọc bỏ về, Giang Hạ cùng mài giũa thành những hạt nhân tròn nhỏ để cấy ngọc, mài xong thì thử cấy trai.
Ăn trưa xong, Giang Hạ bảo Chu Chu đeo mấy cuốn tạp chí dịch xong và một bình nước. Bản cô cũng đeo một cuốn sách gốc dày cộp, một túi nhỏ ngọc trai và một bình nước, xuất phát thành phố. Mẹ Chu giúp chuyển cá cơm khô lên xe cút kít, đẩy đội sản xuất.
Điền Thải Hoa thấy Giang Hạ đưa cả Chu Chu cùng, nghĩ xe máy kéo của đội mất tiền vé, liền bảo: "Chị về gọi mấy đứa nhỏ cùng, Tiểu Hạ đợi chị nhé!"
Giang Hạ: "Xe đội sản xuất chờ , chị dâu ơi, lát nữa chị thẳng cổng đội sản xuất nhé, bọn em mang cá khô đây."
"Được." Điền Thải Hoa đáp lời.
Giang Hạ đến đội sản xuất mới phát hiện mượn máy kéo là Chu Quốc Hoa. Chu Quốc Hoa cũng thành phố bán cá cơm, tiện thể đón Ôn Uyển về nhà. Hắn là Giang Hạ nhờ xe, cô còn dặn tạo quan hệ với Giang Hạ, thể nhờ cô giúp bán hộ cá khô nhà . Nghe Giang Hạ nhiều mối, quen rộng, cá khô lo ế. Chu Quốc Hoa ngại mở miệng. Hắn cảm thấy Giang Hạ sẽ chẳng giúp !
Chu Lị thấy Giang Hạ và Chu kéo mấy bao tải giống như cá khô đến, nhiệt tình : "Tiểu Hạ, hóa cô cũng thành phố bán cá khô ! Thế thì quá, chúng cũng bán cá khô, đến lúc đó thể bán cùng . Nếu cô bận thì hôm nay cần thành phố cũng , bán giúp cô."