Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Làm Giàu Ở Thập Niên 80 - Chương 184: Bảo bác cả mua cho cháu là được

Cập nhật lúc: 2025-11-30 14:46:48
Lượt xem: 59

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mẹ Chu trợn mắt, Chu Lị tính toán khôn thật, bán cùng á? Lại còn bụng bán hộ nhà bà? Chỉ sợ hôm nay bán hộ cá khô nhà bà, ngày mai cá khô nhà mụ cũng tìm mối khách quen luôn chứ!

 

Trong nhà Chu Binh Cường, Chu ghét nhất chính là Chu Lị, vì mụ quá gian xảo. Mụ bao giờ trở mặt với ai, gặp ai cũng , tỏ vẻ nhiệt tình giúp đỡ, ngấm ngầm tính kế lúc nào . Mụ chịu thiệt tí chút thôi, nhưng chiếm của khác thì món hời to! Mọi cứ tưởng mụ bụng, giúp đỡ, nên trong thôn nhân duyên của mụ cực ! Mụ mà lên tiếng là khối xúm giúp!

 

Mẹ Chu sợ Giang Hạ mụ lừa, đang định từ chối thì Giang Hạ lên tiếng: "Cảm ơn thím, nhưng chỗ cá khô là cháu mang biếu, bán ạ. Sắp đến Trung Thu , biếu quà cáp chút."

 

Chu Quốc Hoa sang Chu Lị, thấy ! Cô bụng đòi bán giúp, chẳng đề phòng ! Chỉ là " rởm", ai cũng đòi giúp, chẳng sợ phiền phức.

 

Chu Lị chẳng hề để ý, : "Hóa biếu , còn tưởng bán thì bán cùng cho vui. Thôi, mau lên xe ! Để giúp cô chuyển đồ lên."

 

Nói mụ chủ động giúp Giang Hạ chuyển từng bao cá khô từ xe đẩy lên máy kéo, nhiệt tình, còn quan tâm hỏi: "Trưa nay nắng to thế , Tiểu Hạ mang nước ? Có cần văn phòng lấy cho ít nước ?"

 

Giang Hạ đáp: "Cảm ơn thím, cháu mang ạ."

 

Sau đó, cô cứ để mặc Chu Lị nhiệt tình khuân vác giúp . Chu Lị còn kéo cả Chu Quốc Hoa cùng. Anh trai mụ ngốc, thằng cháu cũng ngốc nốt! Ngoài mặt thì cứ đấu đá với Chu Vĩnh Phúc gì? Âm thầm kiếm tiền nhiều hơn lão ! Ngoài mặt giữ quan hệ , dù Chu Thừa Lỗi ở vị trí đó, bao nhiêu mối quan hệ thể nhờ vả? Lại còn cưới cô vợ tiểu thư con nhà quan, mối quan hệ càng khủng! Giao hảo với nhà Chu Vĩnh Phúc thì còn lo gì cái lợi?

 

Tóm Chu Lị hận sắt thành thép. Chỉ vì cái đầu gỗ Chu Binh Cường cứ thích đối đầu với Chu Vĩnh Phúc, hại mụ bao năm nay thể thiết với nhà đó. Gần đây mụ phong thanh đội sản xuất sắp cải cách, lập cái gì mà Ủy ban thôn, tổ dân phố, đến lúc đó cái chân trực điện thoại của mụ chẳng về , nên mụ mau chóng tạo quan hệ với Giang Hạ, để còn nhờ cô xin cho cái chức vụ ngon lành chút.

 

Cá khô nhanh chóng chuyển hết lên máy kéo, Giang Hạ bế Chu Chu lên xe.

 

Chu Quốc Hoa : "Xuất phát thôi!"

 

Giang Hạ: "Khoan , chị dâu tới."

 

Chu Quốc Hoa vui, thành phố cả cả về mất bao nhiêu thời gian. Về muộn thì trời tối mất!

 

Chu Lị xòa: "A Hoa cũng ? Thế thì đợi ! Không vội!"

 

Mẹ Chu thấy còn việc gì của liền bảo: "Mẹ về đây, các con đường cẩn thận, về sớm nhé."

 

"Vâng ạ." Giang Hạ đáp.

 

Chu Chu cũng chào: "Cháu chào bà nội."

 

Mẹ Chu gật đầu rời , định bụng đợi Giang Hạ về sẽ dặn cô cẩn thận với Chu Lị.

 

Chu Lị thấy quần áo Chu Chu khác hẳn , kiểu dáng và chất vải đó chỉ trong thương trường thành phố mới . Thế mới thấy Giang Hạ đối xử với đứa cháu gái còn hơn cả ruột Điền Thải Hoa! Chăm sóc một đứa bé mồ côi thì cái tích sự gì, nuôi lớn còn lo của hồi môn, gả chẳng nhớ ơn dưỡng d.ụ.c , dù cũng ruột thịt. Giang Hạ vẫn , chứng tỏ cô là tâm, tâm thường ơn, càng dễ chung sống.

 

Mụ khen: "Chu Chu càng lớn càng xinh, thím út cháu nuôi khéo quá, trông như con gái thành phố ." Vô hình trung tâng bốc Giang Hạ một câu.

 

Giang Hạ chỉ .

 

Rất nhanh đó Điền Thải Hoa dắt Chu Văn Tổ chạy tới, mấy đứa con khác tìm khắp thôn thấy .

 

Chu Lị nhiệt tình : "Chạy vội thế gì, chờ mà! Xem thằng bé mệt kìa, thở hồng hộc. Lại đây bà thím bế lên xe nào."

 

Giang Hạ đỡ Chu Văn Tổ một cái, để cạnh Chu Chu.

 

Điền Thải Hoa cũng leo lên xe, xuống cạnh con trai: "Mệt c.h.ế.t !"

 

Chu Lị cũng leo lên, đối diện Giang Hạ. Thực hôm nay mụ định thành phố, tin Giang Hạ mụ mới quyết định theo. Cơ hội thế , thể với Giang Hạ mà! Cùng máy kéo lên phố, về về mất mấy tiếng đồng hồ, quan hệ chẳng sẽ gần gũi hơn ?

 

Máy kéo bắt đầu nổ máy. Chu Lị chia cho Chu Chu và Chu Văn Tổ mỗi đứa một viên kẹo: "Nào, bà thím cho kẹo ăn ."

 

Loại kẹo gói giấy bóng kính trong suốt, mấy màu, là loại kẹo rẻ tiền nhất. Chu Lị thường mang theo trong để dụ trẻ con, từ đó mở đầu câu chuyện với lớn, kéo gần quan hệ, xây dựng hình tượng hào phóng, thiện.

 

Chu Chu nhận, Giang Hạ. Chu Văn Tổ thì nhận lấy, cảm ơn chia một viên cho Chu Chu.

 

"Ăn !" Giang Hạ bảo. Chu Chu cảm ơn mới ăn.

 

Chu Văn Tổ kéo Chu Chu chỉ trỏ con diều hâu đang bay trời. Giang Hạ lấy sách .

 

Chu Lị : "Hai chị em dâu các cô quan hệ thật đấy, còn rủ đưa con cái lên phố chơi, ngưỡng mộ ghê, chẳng bù cho một , buồn c.h.ế.t."

 

Điền Thải Hoa thích Chu Lị, mụ xởi lởi, nào gặp cho kẹo bọn trẻ thì cũng chia cho cô ít rau dưa hoa quả gì đó, cô lập tức : "Thế thím dạo cùng bọn cháu ! Đến lúc đó cùng về xe máy kéo cũng tiện."

 

Chu Lị liếc Giang Hạ : "Thế cũng ."

 

Giang Hạ cúi đầu sách, gì, như thể thấy hai họ chuyện. Chu Lị thức thời phiền, sang hỏi Điền Thải Hoa lên phố định mua gì. Hai ríu rít suốt dọc đường, tai Giang Hạ ong ong cả lên, cuối cùng trung tâm thành phố cũng tới.

 

Chu Lị lúc mới hỏi Giang Hạ: "Tiểu Hạ, chỗ cá khô cô định đưa ?"

 

Giang Hạ đáp: "Cháu ga tàu hỏa thành phố, cháu thuê xe ba gác chở ."

 

Chu Lị: "Thuê xe ba gác gì cho phiền, để Quốc Hoa chở cho."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-sach-toi-lam-giau-o-thap-nien-80/chuong-184-bao-bac-ca-mua-cho-chau-la-duoc.html.]

"Quốc Hoa, cháu đưa hai chị em ga tàu hỏa một chuyến , hẵng bán cá nhé!"

 

Chu Quốc Hoa gì đây, , nhưng thể lời cô. Cô đúng là " rởm", ai cũng giúp.

 

Chẳng mấy chốc, máy kéo dừng ga tàu hỏa, Chu Lị sai Chu Quốc Hoa giúp gánh cá cơm trong ga. Sức lao động miễn phí, tội gì dùng, Giang Hạ tự nhiên ý kiến. Cứ để Chu Lị xoay Chu Quốc Hoa như chong chóng.

 

Cô dắt Chu Chu ga, tiện thể dạy bé cách bảo vệ đồ dùng cá nhân. Hôm nay nhà ga đông hơn , chắc do sắp đến Trung Thu. Điền Thải Hoa thấy đông thì , sợ móc túi mất ngọc trai, đằng nào cũng Chu Quốc Hoa gánh cá . Chu Văn Tổ theo Giang Hạ nhưng cho, sợ Giang Hạ trông nổi, mìn bắt mất thì ?

 

250 cân cá cơm các loại, Chu Quốc Hoa gánh hai chuyến mới hết văn phòng trưởng ga. Trong đó 100 cân bán cho nhân viên nhà ga, 150 cân còn gửi Bắc Kinh.

 

Chu Quốc Hoa văn phòng vội, mót quá chạy giải quyết nỗi buồn, lúc ngang qua văn phòng, thấy trong đó đưa tiền cho Giang Hạ.

 

Chu Quốc Hoa bĩu môi: Bảo là biếu? Hóa là mang ga tàu hỏa bán. Hắn bên ngoài lỏm cuộc đối thoại, Giang Hạ bán bao nhiêu tiền một cân.

 

"Đồng chí Tiểu Hạ, lấy thêm 20 cân cá cơm nữa, 10 cân cay, hai vị mỗi vị 5 cân, Trung Thu biếu, mấy hôm nữa mang tới ?"

 

"Được chứ."

 

" cũng 25 cân biếu, 5 cân cay, hai vị mỗi vị 10 cân."

 

"Đồng chí Tiểu Hạ, lấy 15 cân, ba vị mỗi vị 5 cân."

 

" ..."

 

Giang Hạ tươi ghi chép . Chu Quốc Hoa mà tắc lưỡi, hèn gì Giang Hạ dám thu mua cá khô lượng lớn. Nhoáng cái cô nhận thêm đơn đặt hàng hơn 100 cân.

 

Giang Hạ: "Ba bốn hôm nữa xong sẽ mang tới, đảm bảo lỡ việc biếu quà Trung Thu của . Thôi về đây! Chu Chu, chào các cô chú con, cảm ơn các cô chú cho quà ngon."

 

Chu Chu lí nhí "Cảm ơn" và "Cháu chào các cô chú". Bé vẫn sợ lạ, nhưng các cô chú ở đây cho bé nhiều đồ ăn quá.

 

Giang Hạ vui vẻ dắt Chu Chu về, cầm theo tiền bán cá và hai lá cờ thi đua. Cờ thi đua là do trưởng ga tặng, cảm ơn cô và Chu Thừa Lỗi giúp bắt trộm.

 

Giang Hạ dắt Chu Chu chỗ máy kéo. Vừa đến nơi, Chu Chu lấy đồ ăn nhân viên nhà ga cho chia cho Chu Văn Tổ.

 

Điền Thải Hoa trố mắt: "Đồ ở thế?"

 

Chu Chu: "Các cô trong nhà ga cho ạ."

 

Chu Chu chia cho cả lớn. Điền Thải Hoa tiếc, thế nãy cho con trai theo. Giang Hạ đúng là, lợi lộc cũng chẳng rủ thằng Văn Tổ cùng! Cái cặp sách của Chu Chu đựng khối đồ ăn!

 

Chu Lị âm thầm quan sát, Giang Hạ thế mà quen cả trong ga tàu hỏa, việc ở đó đãi ngộ lắm, cô em chồng của mụ xin nhân viên phục vụ, chạy chọt mãi mà . Thế nên quan hệ với Giang Hạ thì lo gì việc ngon?

 

Mụ : "Tiếp theo chúng dạo thương trường nhỉ? Bảo Quốc Hoa chở ."

 

giao xong, Giang Hạ định cùng họ nữa, : "Cháu bưu điện gửi thư, bộ qua là , dạo ! Lát nữa cháu qua thương trường tìm ."

 

Chu Quốc Hoa cũng : "Cô, cháu bến tàu bán cá khô, còn đón Ôn Uyển nữa, sợ kịp!"

 

Chu Lị : "Được , thế chúng chia . Hẹn gặp ở thương trường nhé, Quốc Hoa 5 rưỡi chiều qua đón ở ngoài thương trường."

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

Chu Quốc Hoa ậm ừ.

 

Hẹn giờ xong, Giang Hạ dắt Chu Chu . Điền Thải Hoa khôn , dạo thương trường nhỡ con trai đòi mua đồ thì ? Đương nhiên đợi Giang Hạ dẫn . Giang Hạ mua cho Chu Chu bao nhiêu thứ, chẳng lẽ mua cho Chu Văn Tổ? Đều là cháu trai cháu gái cả mà!

 

bảo Giang Hạ: "Tiểu Hạ, cô cho thằng Văn Tổ cùng ! Để nó chơi với Chu Chu."

 

Chu Văn Tổ: "Không , con gửi thư! Con thương trường, Chu Chu thương trường với ! Thương trường nhiều đồ bán lắm! Bảo mua cho!"

 

Điền Thải Hoa: "..." Muốn đ.á.n.h c.h.ế.t thằng ranh con quá!

 

Giang Hạ hỏi: "Thế Chu Chu theo tư dạo thương trường gửi thư với thím?"

 

Chu Văn Tổ kéo tay Chu Chu: "Chu Chu thương trường với tư! Anh dắt em , thím út bận việc mà, đừng phiền thím!"

 

Chu Chu liền bảo: "Thế cháu theo tư ạ!"

 

Giang Hạ cố ý : "Thế cũng . Chu Chu thích mua gì thì bảo bác cả mua cho nhé!" Cô thừa Điền Thải Hoa đang tính toán gì trong bụng, thật là bó tay!

 

Chu Văn Tổ: "! Bảo mua!"

 

Điền Thải Hoa: "..." Hối hận vì mang thằng con quá! là "nuôi ong tay áo"!

 

Mọi chia hành động. Giang Hạ một bưu điện và tòa soạn báo. Điền Thải Hoa mặt đen sì dắt hai đứa trẻ thương trường, thế thà bưu điện với Giang Hạ còn hơn!

 

Chu Quốc Hoa lái máy kéo một vòng ga tàu hỏa, gánh hai bao cá cơm xe trong. Chỗ vặn hơn 100 cân. Vừa nãy mấy nhân viên cộng cũng cần hơn 100 cân mà.

 

 

Loading...