Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Làm Giàu Ở Thập Niên 80 - Chương 187: Những điều này đều nên phản ánh lại một chút
Cập nhật lúc: 2025-11-30 14:46:51
Lượt xem: 65
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lúc , tiếng máy kéo "phành phạch" đặc trưng vang lên từ xa gần.
Giang Hạ sang: "Máy kéo đến ."
Chu Lị thở phào nhẹ nhõm, mụ bỏ !
Đợi máy kéo dừng hẳn, Chu Lị cất giọng trách móc: "Sao mà muộn thế? Đợi các hơn nửa tiếng đồng hồ đấy!"
Mụ lập tức leo lên máy kéo, đó vẫy tay với Giang Hạ: "Tiểu Hạ mau lên đây, chúng về nhà thôi."
Điền Thải Hoa thế mà định bỏ mụ để ăn tiệm ?
Thế thì tất cả cùng nhịn !
Ôn Uyển giải thích: "Cô ơi, đều tại cháu cả. Tan học cháu đói bụng quá, thấy Quốc Hoa tới nên ghé tiệm cơm bên cạnh ăn chút gì đó mới về. Sau đó Quốc Hoa đến, cháu mới đang đợi. món gọi, tiền cũng trả, lúc đó mới 5 giờ, nghĩ thế nào cũng kịp. Ai ngờ quán đó lên món chậm quá nên mới muộn."
Sự thật đương nhiên . Ôn Uyển đón Giang Hạ và Điền Thải Hoa nên mới cố ý than đói, khiến Chu Quốc Hoa tưởng thật đưa ăn cơm.
Giang Hạ và Điền Thải Hoa đều là kẻ thù của cô , Chu Quốc Hoa giờ là chồng cô , dựa mà đón họ chứ?
Không gây chút khó dễ, trong lòng cô thoải mái!
Cha Giang liếc Ôn Uyển một cái.
Điền Thải Hoa buột miệng thốt lên: "Cái gì? Hai đứa ăn á?"
Ôn Uyển vẻ mặt đầy áy náy: "Xin chị Thải Hoa nhé. Để đợi lâu !"
Trương Vanh xong liền : "Em dâu, chúng cứ ăn , lát nữa bảo A Duệ đưa về là ."
Cha Giang cũng xót con gái, muộn thế mà ăn gì máy kéo lâu như về nhà. Từ nhỏ sức khỏe con bé yếu, ông và vợ vất vả lắm mới nuôi con khỏe mạnh như giờ.
Ăn uống thất thường thế dễ sinh bệnh lắm.
Ông đưa tay đón lấy cặp táp và túi to túi nhỏ tay Giang Hạ: "Đi thôi! Đi ăn với ba một bữa. Lần thành phố nhớ mang theo chìa khóa nhà, muộn quá thì cứ về nhà mà nghỉ, cần phiền trong thôn đưa đón nữa."
Cha Giang sang với Điền Thải Hoa: "Chị dâu của Hạ Hạ cũng ăn cùng luôn nhé."
Nói xong, ông về phía Chu Lị.
Điền Thải Hoa nhanh nhảu ngay: "Đây là một bà thím trong thôn chúng con, ạ! Người lái máy kéo là cháu ruột thím , để nhà họ về ạ! Họ về muộn quá nhà sẽ lo, với thím Hai cũng lớn tuổi , quen ngủ sớm. Vừa để họ về tiện thể báo với nhà con một tiếng là chúng con sẽ về muộn!"
Đôi mắt tinh tường của Điền Thải Hoa để ý thấy dù là xe jeep xe con thì ghế cũng chỉ ba chỗ , bốn chen chúc thì chật chội quá.
Khó khăn lắm mới ô tô một chuyến, cô chen chúc !
Giang Hạ suýt thì bật .
Dù Chu Lị luôn giữ nụ môi, nhưng lúc nụ cũng suýt tắt ngấm.
Cha Giang liếc con gái, thấy cô gì bèn bảo: "Được , về sớm nhé, đường cẩn thận."
Ông dặn dò Giang Hạ: "Hạ Hạ, đưa túi bánh bao con mua cho thím Hai ăn lót đường . Người tuổi như chúng chỉ thức khuya mà còn chịu đói ."
Giang Hạ liền đưa túi bánh bao cho Chu Lị: "Thím Hai cầm lấy ăn lót đường nhé."
"Vậy chúng về đây!" Chu Lị nhận lấy bánh bao mặt cha Giang, nhưng trong lòng đang rỉ máu.
Cha Giang gật đầu: "Phiền thím về thôn báo với cha chồng Hạ Hạ một tiếng, tối nay con bé sẽ về muộn, hoặc thể về, ở nhà đẻ cùng chị dâu nó một đêm."
"Vâng." Chu Lị đồng ý, nhưng lòng đau như cắt!
Mụ bỏ lỡ cơ hội quen với lãnh đạo lớn !
Biết bàn cơm, mụ nhân cơ hội nhắc đến chuyện cải cách đội sản xuất, cha của Giang Hạ sẽ sắp xếp cho mụ một vị trí nào đó thì !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-sach-toi-lam-giau-o-thap-nien-80/chuong-187-nhung-dieu-nay-deu-nen-phan-anh-lai-mot-chut.html.]
Đều tại con ranh Ôn Uyển, ăn uống cái nỗi gì? Chẳng lẽ chỉ nó đói?
Tự chạy ăn cơm, để khác đợi lâu như , ai mà vui cho nổi?
Lại còn sớm đến, muộn đến, cứ nhè đúng lúc mà đến.
Chu Lị cảm giác như đ.á.n.h mất cả trăm triệu !
Máy kéo nổ máy rời .
Trương Vanh mở cửa xe mời Điền Thải Hoa lên xe, để hai cha con Giang Hạ gian riêng tư trò chuyện. Anh : "Chị dâu, chị đưa hai đứa nhỏ sang xe , bên rộng rãi hơn!"
Giang Hạ liền hỏi Chu Chu và Chu Văn Tổ xe nào.
Chu Văn Tổ đương nhiên chiếc xe jeep oai phong lẫm liệt , chỉ tay về phía đó: "Cháu xe , Chu Chu cùng nhé."
Trong lòng Chu Chu cùng Giang Hạ, nhưng cũng thích cùng Tư, Chu Văn Tổ kéo liền gật đầu: "Vâng ạ."
Trương Duệ bảo: "Vậy sang xe chú , chị dâu đưa bọn trẻ sang đây ! Ngồi tách cho rộng."
"Thế con sang xe nhé." Điền Thải Hoa lập tức dắt hai đứa con sang xe jeep.
Cô cũng chẳng chen chúc xe của cha Giang Hạ.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Đợi họ lên xe xong, Giang Hạ mới lên xe của cha .
Cha Giang bảo Trương Duệ lái xe bám theo , mới lên xe.
Hai chiếc ô tô nhanh chóng vượt qua chiếc máy kéo đang ì ạch.
Ôn Uyển theo hai chiếc xe xa dần, ánh mắt rời.
Chu Lị thì mắt như lồi ngoài, đầu thấy Ôn Uyển cũng đang , kìm cảm thán: "Giang Hạ hưởng thật đấy!"
Ôn Uyển bĩu môi. Giang Hạ chẳng chỉ cái thôi , nếu cha cô và Chu Thừa Lỗi thì cô là cái thá gì chứ!
Chỉ là một con ký sinh trùng thôi!
Chu Lị nghĩ đến chuyện , nhịn lên lớp Ôn Uyển và Chu Quốc Hoa: "Hai đứa cũng thấy những bên cạnh Giang Hạ là ai đấy? Cô lên thành phố một chuyến mà chỗ nào cũng quen. Cả phòng phục vụ ga tàu hỏa đều quen cô , giám đốc cửa hàng trang sức trong thương trường cô cũng quen, cái lái xe jeep trông chức vị thấp mà cô gọi là Ba, kể đến ông bố to của cô nữa."
"Sau hai đứa quan hệ với Chu Thừa Lỗi thì tuyệt đối lợi, hại ! Tiểu Uyển trạc tuổi Giang Hạ, cũng nên thiết với cô , nghiệp đại học tìm đơn vị , cô giúp . Vợ chồng họ đều là bản lĩnh, xem, nhoáng cái mua tàu lớn !"
Ôn Uyển nhớ lúc ăn cơm, Chu Quốc Hoa kể cha thư nặc danh tố cáo, còn đến cơ quan ầm ĩ một trận thì mới chịu phê duyệt vùng biển cho nhà .
Lá thư tố cáo của Chu Binh Cường nên chi tiết hơn chút nữa , liệt kê hết mấy mối quan hệ nhỉ?
Còn cả xưởng đóng tàu nữa, chắc chắn cũng vấn đề, nếu tự nhiên đặt con tàu lớn nhanh thế?
Những điều đều nên phản ánh một chút!
Trong chiếc xe màu đen, Giang Hạ hỏi cha cần về nhà đón ăn cùng .
"Không cần , tối nay con tiệc xã giao . Ba vốn định ăn một , may mà gặp con."
Giang Hạ nghĩ đến việc cả cô và Giang Đông đều ở bên cạnh ông bà, hai bận rộn công việc riêng, đôi khi về nhà chỉ một đúng là buồn thật.
Giang Hạ tự nhủ hễ cứ thứ Bảy lên thành phố thì sẽ về thăm nhà, còn ngày thường cha thì tiện phiền.
Cha Giang hỏi: "Hôm nay con lên thành phố gì? Đã ăn trưa ?"
"Con bán ngọc trai, ăn cơm ở nhà mới ạ." Giang Hạ nghĩ đến tính chất công việc đặc thù của cha, vô tình ảnh hưởng đến ông, dù tiền cũng khá lớn.
Hơn nữa bán ngọc trai xong ăn cơm với em nhà họ Trương, chuyện cũng trùng hợp quá.
Giang Hạ bèn lấy cuốn sổ tiết kiệm cho ông xem.