Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Làm Giàu Ở Thập Niên 80 - Chương 189: Xảy ra chuyện

Cập nhật lúc: 2025-12-01 01:05:46
Lượt xem: 51

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Giang Hạ đội sản xuất định gọi điện thoại, liếc thấy Chu Lị đang chằm chằm , tay cô khựng , : "Thím Hai, thím giúp cháu bảo với ba cháu là đừng bán chỗ cá phèn hồng nhé, giữ để phơi khô ạ."

 

Chu Lị sững , đáp: "Được, để bảo ông ." Nói xong mụ ngoài.

 

"Cảm ơn thím." Giang Hạ với theo, đợi mụ khuất mới bấm .

 

Điện thoại đổ một hồi chuông bắt máy, giọng lo lắng của Giang vang lên: "Giang Hạ, ba con tối qua cả đêm về, hôm nay mới ông đưa ."

 

Tim Giang Hạ thót một cái: "Con về ngay đây ạ! Mẹ đừng lo lắng, sẽ !"

 

Giang Hạ cúp điện thoại, vội vàng chạy về nhà thu dọn một giấy tờ thể cần dùng đến.

 

Trước cổng sân, bãi đất trống cách đó xa, Chu Chu, Chu Hiệt, Chu Văn Tổ đang chơi cầu lông và nhảy dây với mấy đứa trẻ trong thôn. Thấy cô, lũ trẻ đều nhiệt tình chào hỏi. Không còn cách nào khác, niềm vui sướng tuần qua đều là do thím út mang mà! Mấy trò chơi đồ hàng, đập hình, b.ắ.n bi giờ chẳng còn hấp dẫn nữa.

 

Giang Hạ chào vội vã nhà.

 

Mẹ Chu thấy cô về hỏi: "Về đấy ? Bà thông gia hôm nay gọi điện tìm con đấy, con gọi cho bà ."

 

Giang Hạ: "Con gọi ạ. Mẹ ơi, tối nay con về nhà đẻ một chuyến."

 

Mẹ Chu ngạc nhiên: "Giờ á? Có chuyện gì con?"

 

Giang Hạ tiện cha Giang bắt, đành bảo: "Mẹ con khỏe, ba con công tác, con về xem thế nào."

 

Mẹ Chu liền giục: "Thế thì về ngay. Giờ còn xe thành phố nữa , con bảo ba con lái tàu đưa con bến tàu thành phố . Mang cả xe đạp lên tàu, đến bến tàu con đạp xe về nhà cho tiện. Mẹ lấy sổ hộ khẩu cho con, cầm theo sổ hộ khẩu của nhà , nhắc ba con xin giấy giới thiệu nữa, nhỡ tối nay muộn quá về thì bảo ba con tìm nhà trọ mà nghỉ."

 

Bến tàu thành phố tuy xa trung tâm, nhưng xuống tàu xe đạp về sẽ tiện hơn nhiều.

 

"Vâng ạ!" Giang Hạ đồng ý, mang theo những giấy tờ cần thiết, dắt xe đạp cửa.

 

Thấy Chu Chu vẫn đang chơi vui vẻ, cô : "Chu Chu, thím việc về nhà ông ngoại một chuyến nhé!"

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

Chu Chu đang đ.á.n.h cầu lông đầu , gật đầu: "Thím út đường cẩn thận ạ."

 

Chu Văn Tổ và đám trẻ cũng đồng thanh: "Thím út đường cẩn thận!"

 

Chu Hiệt: "Cháu dâu đường cẩn thận!"

 

"Thím đây!" Giang Hạ trấn an phần nào bởi tiếng chào dễ thương của lũ trẻ, cô vẫy tay đạp xe .

 

Giang Hạ đến bến tàu, cha Chu và Chu Thừa Hâm chuyển hết cá xuống tàu. Điền Thải Hoa đang xếp hàng cân cá, cả hàng chỉ nhà cô là nhiều cá nhất, mặt mày hớn hở. Hiện tại tuy hai nhà chung chia đôi tiền, nhưng mỗi ngày cũng hai ba trăm đồng, nhiều hơn hồi phiên biển nhiều! Điền Thải Hoa vui lắm, ngày nào cũng tươi roi rói.

 

Cha Chu thấy Giang Hạ dắt xe đạp đến, vội bước tới: "Sao thế con? Định ?"

 

"Ba, con trong khỏe, nhà ai, con về một chuyến."

 

Cha Chu lập tức : "Đợi ba chút, ba đội sản xuất xin giấy giới thiệu, lái tàu đưa con !" Tối mấy giờ về, hoặc về , giấy giới thiệu sẽ tiện hơn, đội sản xuất cũng ở gần đây.

 

Chu Thừa Hâm liền bảo: "Ba, con lái tàu đưa Tiểu Hạ ! Ba xin giấy giới thiệu giúp con ! Tiện thể về hỏi lấy sổ hộ khẩu nữa."

 

Nói giúp Giang Hạ chuyển xe đạp xuống bãi cát, về phía tàu nhà .

 

Giang Hạ: "Mẹ đưa sổ hộ khẩu cho con ạ!"

 

Cha Chu xong bảo: "Thế để ba xin giấy giới thiệu cho con." Con trai trẻ khỏe hơn ông, việc gì nó cũng xoay sở hơn.

 

Cha Chu nhanh chóng xin xong giấy giới thiệu, còn tiện thể mượn thêm một chiếc xe đạp của đội sản xuất cho Chu Thừa Hâm dùng khi lên thành phố.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-sach-toi-lam-giau-o-thap-nien-80/chuong-189-xay-ra-chuyen.html.]

 

Chu Thừa Hâm nhờ cha Chu lát nữa báo với Điền Thải Hoa một tiếng, lái tàu đưa Giang Hạ thành phố.

 

Phía bên , Giang cúp máy với Giang Hạ thì điện thoại reo. Bà vội vàng bắt máy: "A lô."

 

Giọng Giang Đông từ đầu dây bên vang lên: "Mẹ, gọi mấy cuộc tìm con ? Nhớ con trai ?"

 

Mẹ Giang: "Ba con đưa điều tra ! Gần đây con chuyện gì đấy?" Bà cần nguyên nhân thì mới nghĩ cách ứng phó .

 

Giang Đông hoảng hồn: "Con mà! Dạo con ở viện nghiên cứu máy móc, ! Sao đưa ? Có chuyện gì xảy thế ạ?"

 

Mẹ Giang: "Không ! Biết thì chẳng hỏi con! Mẹ chỉ nặc danh tố cáo ba con." Hôm nay bà ngóng khắp nơi, gọi bao nhiêu cuộc điện thoại, hỏi han đủ mà vẫn rõ đầu đuôi câu chuyện. Chỉ tố cáo nặc danh, còn nội dung tố cáo là gì thì chịu.

 

Giang Đông: "Mẹ đừng lo, con mua vé về ngay đây, chúng cùng nghĩ cách."

 

Mẹ Giang cúp máy xong tiếp tục tìm dò hỏi tin tức.

 

Bắc Kinh.

 

Giang Đông cúp điện thoại, Trương Phức Nghiên hỏi: "Nhà chuyện gì ?"

 

Mẹ Giang gọi nhiều cuộc đến trường tìm Giang Đông, bạn cùng phòng của Giang Đông gặp Trương Phức Nghiên đến lớp hôm nay, liền hỏi cô cách liên lạc với Giang Đông hoặc chị gái , bảo nhà Giang Đông hình như việc gấp, tìm nhiều .

 

Thế nên Trương Phức Nghiên mới đến viện nghiên cứu tìm Giang Đông, và Giang Đông mới gọi điện về nhà.

 

"Ba tớ hình như gặp chuyện , tớ về một chuyến. Chị Tiểu Nghiên, cảm ơn chị báo tin!" Giang Đông vội vàng chạy về phòng thí nghiệm xin nghỉ phép.

 

Trương Phức Nghiên vội : "Tớ về cùng , mợ tớ quen Hạ Hạ, bà quen nhiều ở đó, giúp gì. Tớ nhờ mua vé máy bay, bay đến thành phố bên cạnh chuyển xe khách về, thế nhanh hơn."

 

Giang Đông: "Không cần , thế phiền chị quá! Chị giúp tớ đặt vé máy bay là ."

 

Trương Phức Nghiên: "Không , tiện thể sắp đến Trung Thu, tớ cũng định về thăm ông ngoại. Tớ về nhà đặt vé và thu dọn đồ đạc , nhờ giáo sư giấy giới thiệu , lát nữa tớ qua đón !"

 

Trương Phức Nghiên xong lập tức đạp xe về nhà. Chân cô đỡ nhiều, ít nhất đạp xe đau, bộ vẫn tập tễnh nhưng đáng ngại.

 

Về đến nhà, Trương Phức Nghiên gọi điện đặt vé máy bay ngay. Cha cô công tác thường xuyên nước ngoài nên cô khá rành chuyện .

 

May mắn chuyến bay lúc 11 giờ đêm nay, Trương Phức Nghiên đặt hai vé, đó thu dọn hành lý, định qua viện nghiên cứu báo cho Giang Đông cần chuẩn giấy tờ gì để thủ tục.

 

Vừa lúc đó Giang Đông đạp xe đến cửa nhà Trương Phức Nghiên.

 

Trương Phức Nghiên: "Có chuyến bay lúc 11 giờ đêm nay, sổ hộ khẩu mang theo ?"

 

"Ở ký túc xá trường." Giang Đông học ở Bắc Kinh nên chuyển hộ khẩu về trường, sổ hộ khẩu riêng, luôn để ở ký túc xá.

 

"Vậy chúng về trường lấy sổ hộ khẩu , ăn chút gì, đó sân bay." Trương Phức Nghiên dắt xe đạp .

 

Giang Đông nhớ chân cô khỏi hẳn, liền bảo: "Chị đừng đạp xe, để tớ chở!"

 

Trương Phức Nghiên thấy cũng , dù nhà cô cách trường cũng xa, thế là cô nhảy lên yên xe Giang Đông.

 

Giang Đông chở Trương Phức Nghiên về trường, ký túc xá lấy sổ hộ khẩu, thẻ sinh viên và các giấy tờ liên quan, cùng Trương Phức Nghiên ngoài ăn cơm. Trương Phức Nghiên chán ăn ăn mì, Giang Đông liền đưa cô đến quán mì mà Diệp Nhàn từng khen ngon.

 

Hai ăn xong, bên đường đợi taxi.

 

Diệp Nhàn đang ăn mì cùng bạn học. Bạn cô kéo tay áo cô , chỉ trỏ hai ngoài đường: "Kia chẳng yêu ?"

 

 

Loading...